Duck hunt
Chờ em lớn được không?

Chờ em lớn được không?

Tác giả: Diệp Lạc Vô Tâm

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323633

Bình chọn: 8.00/10/363 lượt.

nh, ngậm lại, từ từ mút…

Trong sách nói, cơ thể đàn ông rất mẫn cảm với độ ẩm và nhiệt độ, cả đầu ngón tay cũng thích sự khiêu khích của nụ hôn.

Quả nhiên An Nặc Hàn rất hưởng thụ, nhắm mắt lại, khóe miệng cong lên một nụ cười thỏa mãn.

Thấy chàng trai mình yêu mang bộ dạng hài lòng, Mạt Mạt cực kì hưng phấn. vừa cố gắng nhớ lại mấy kỹ thuật khiến đàn ông muốn dừng mà dừng không được, vừa hôn cổ anh, sau tai anh…

Chiếc rèm cửa màu mật, chiếc giường màu mật, ngọn đèn màu mật, còn có cả cơ thể màu mật của thiếu nữ trên giường.

Mọi vật tối nay đều đẹp đến như vậy…

An Nặc Hàn không thể chờ đợi được nữa, tháo thắt lưng cực nhanh…

“Em giúp anh.” Mạt Mạt ngồi bệt trên giường, tháo thắt lưng cho anh, kéo khóa quần, cởi xuống…

Vừa cởi, cô vừa khẽ khàng hôn bờ ngực của anh, đầu lưỡi khéo kéo đưa dục vọng của anh lên tới đỉnh điểm.

Mạt Mạt run rẩy cởi xuống thứ cuối cùng trên người anh, dục vọng cực lớn của đàn ông bừng bừng thoát ra, dọa cô đến nỗi không kìm được hoảng hốt.

Cô rụt rè chuyển tầm mắt, không dám nhìn cái vị trí kia của đàn ông nữa, nhưng vừa nghĩ đến đó là thứ thuộc về An Nặc Hàn, Mạt Mạt lại không dằn được sự tò mò trong lòng, lén lút liếc một cái… Thảo nào trong sách nói “Lần đầu tiên rất đau, cơ thể giống như bị xé rách, đau đến mức chẳng còn cảm giác gì.”

Nhỏ hẹp như thế làm sao có thể không đau.

Anh nắm cổ tay cô, đẩy cô nằm xuống giường, lấy tay cầm đầu gối tách hai chân của cô ra.

Ngón tay chầm chậm lần dò vào trong, cơ thể của cô căng thẳng run rẩy.

“Anh Tiểu An, anh có thể dịu dàng chút được không?” Từ bé cô chỉ sợ đau. Hơn nữa cô đợi thật lâu mới tới đêm này, cô cũng không muốn bị đau đến nỗi không còn cảm giác gì.

“Em… lần đầu tiên…”

Cô nghe nói, phụ nữ kinh nghiệm càng phong phú đồng nghĩa với việc cô ta càng có sức quyến rũ.

Đàn không không thích làm với gái trinh, không nói đến không có kinh nghiệm, còn phải lo lắng tới rất nhiều chuyện. Có một vài cô gái chỉ biết kêu đau, chẳng gợi cảm chút nào.

Anh cười, xoa nắn khuôn mặt của cô. “À.”

Cô nhìn anh một cách đáng thương. “Anh sẽ không ghét em chứ?”

“Chấp nhận thôi!”

An Nặc Hàn cười nhẹ, hôn cô, đầu lưỡi luồn vào trong miệng cô, từ từ khuấy đảo… giống ngón tay anh đang trên cơ thể cô vậy… khiêu khích thần kinh mẫn cảm của cô.

Toàn bộ những tiếng rên vui sướng đều bị anh hút lấy, Mạt Mạt bất lực run rẩy, cơ thể như nụ hoa đợi ngày nở rộ nghiêng theo tiết tấu của anh…

Mạt Mạt ngẩng đầu, cô bị sự sảng khoái nguyên thủy vùi lấp, đôi mắt cô nhiễm ánh sáng màu mật, không còn trong veo. Mái tóc đen bị lớp mồ hôi mỏng dính trên khuôn mặt nhỏ nhắn phiếm hồng. Bàn tay nho nhỏ trắng trẻo siết chặt lấy ga giường mềm mại…

Thấy Mạt Mạt sung sướng bởi tình dục bao phủ, gò má màu phấn hồng, sự kiên nhẫn của An Nặc Hàn cũng bị đẩy đến giới hạn…

Anh ngồi giữa hai chân cô, tách hai chân cô ra thật xa, muôn tận tình chiếm giữ cô, cũng muốn nhìn cô dưới sự bứt phá điên cuồng của anh, chìm nổi điên đảo trong dục vọng…

Thế như cơ thể của cô gầy gò như vậy, nhỏ nhắn mềm mại không thể chịu được một lần va chạm…

Đừng nói tới điên cuồng mà chiếm lấy, ngay cả chứa đựng anh thôi cũng là vấn đề…

Anh thầm thở dài, vừa lấy một ngón tay từ từ tham dò vào trong, cố gắng hết sức để cô thích ứng…

Cảm thấy được cơ thể của cô căng lên, hô hấp bị kìm hãm trong chốc lát…

An Nặc Hàn lập tức dừng động tác, lo lắng hỏi: “Đau không?”

“Vẫn… tốt.” Mạt Mạt khó khăn hít sâu một hơi, cô không đau, chỉ thấy cảm giác căng đầy đặc biệt này khiến cơ thể cô phát sinh sự rùng minh lạ lùng, mỗi một phân da thịt dưới sự giày vò của ngón tay anh đều sinh ra lửa, cả người rơi vào trong một loại khát vọng mạnh mẽ.

Dưới người lại càng trướng đau, cô nheo mắt nhìn vào giữa hai chân, ba ngón tay đang xâm nhập vào bên trong…

Cảnh tượng đẹp đẽ phóng túng kia nhất thời khiến gò má cô nóng bừng, cả người xấu hổ phiếm hồng.

Cô sợ hãi nhìn về phía anh, bắt được vẻ mặt lạnh lùng của An Nặc Hàn mang chút quái dị…

“Nhắm mắt lại.” Anh nói, giọng điệu không cho phép từ chối.

Cô ngoan ngoãn nhắm mắt lại, đồng thời cảm thấy trước mắt đen kịt, anh tắt đèn…

Chương 34: Chờ em lớn được không ?

Sự quấy nhiễu của ánh mắt không còn, cảm giác lại càng nhạy hơn, mỗi một động tác nhỏ của anh đều khiến cô cảm thấy sung sướng không nói ra lời.

Cơ thể bị lấp đầy vô tình thít chặt lại, niềm khoái cảm đến tê liệt bốc lên tận não…

Cơ thể đang lơ lửng, dần dần hòa vào không trung…

Sự ngứa ngáy tê dại trong nháy mắt khiến đầu óc cô trống rỗng, cả người chảy đầy mồ hôi.

Nương theo nhịp điệu của anh, cô không nhịn được cất tiếng rên, từng cơn sóng sảng khoái dạt dào đẩy cô lên tới đỉnh điểm…

Tay anh rút ra, sự dạt dào biến thành trống rỗng trong tích tắc.

Mạt Mạt điều hòa hơi thở, cơ thể mềm mại chờ mong sự lấp đầy lần thứ hai, không bao giờ rời đi nữa.

Lúc này một thứ nóng rực khác thường chầm chậm đi vào cơ thể trống rỗng của cô…

Trong bóng tối, cô nghe thấy tiếng anh thở dốc, tất cả những nốt nhạc tuyệt vời mà cô đã từng nghe không bì kịp với tiếng hít thở của anh bây giờ, động lòng