
– Người giúp việc ư? Cô chủ thật sự được tất cả công nhận ở đây. Vợ của Lâm Vĩnh Phong này.
Cô ta sững sờ. Nở nụ cười sợ hãi:
– Anh à! Đùa em vừa chứ. Em đau tim đó.
– Đùa à! Xin lỗi. Không có đâu. Biết rồi thì biến. – Nó dựa vào tường nói mà ai cũng sợ. Nó đã nói thế này thì đã quá là kìm chế rồi.
Hắn đẩy cô ta ra ngoài. Dù không nói câu nào cũng hắn cũng rất bực mình. Hắn có cách giải quyết riêng…
Phong đến bên Huyền, ôm Huyền trong lòng. Huyền đẩy Phong ra. Tất cả đã mất. Đứng dậy và bỏ lại một câu:
– Xin lỗi nhưng quá đủ rồi! – Nhưng giọt nước mặt rơi đầu trên mặt Huyền.
– Đi làm đi. Tôi sẽ bên nó. – Nó đỡ Huyền lên phòng để cho Phong và hắn nhìn theo với ánh mắt đau nhói.
– Đi. – hắn quàng vai Phong đưa lên xe
Suốt một ngày, nó ngồi an ủi Huyền. Huyền vẫn khóc. Nó cũng đành chịu. Có lẽ Phong tự giải quyết tốt hơn.
Tối. Phong và hắn trở về. Huyền không muốn gặp mặt Phong nên bảo nó cùng ăn cơm trước rồi trở về phòng. Nó mệt, đã ngủ. Huyền không khóc nữa nhưng lòng nặng trĩu.
Phong bước vào phòng. Tối om. Bật đèn lên thì thấy Huyền đang nhìn ra ban công. Những giọt nước mắt lặng lẽ rơi. Ôm từ sau lưng Huyền, Phong lên tiếng:
– Anh thực sự xin lỗi. Thực sự xin lỗi em. Nhưng hãy cho anh giải thích. 1 lần thôi. – Phong buồn lắm.
– Mong anh buông tha tôi đi. Dù anh có giải thích thì nó cũng là sự thưc. Anh đâu thích tôi, có người yêu rồi sao không nói. Nỗi đau này xin để tôi chịu một mình.
– Anh không thích em nhưng anh yêu em Huyền à. Thực sự anh với cô ta chỉ là qua đường thôi. Xin em.
– Tôi sẽ tạm tin. Giờ muốn ngủ. – Giọng Huyền có vẻ ổn hơn.
Phong bế Huyền lên giường. Ôm Huyền ngủ. Tự hứa rằng sau này sẽ không làm gì đau tới Huyền
Hắn với nó cũng trải qua một ngày mệt mỏi với người bạn thân của mình nên chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay…
CHƯƠNG 7 : HẸN HÒ- TỎ TÌNH
Sau vụ Huyền – Phong đó, tất cả lại trở lên bình yên trở lại.Cô gái đó chính là một người mẫu nổi tiếng hiện nay. Hắn đã cho cô ta kết thúc êm đẹp: dẹp nghề nghiệp và ngồi tù bóc lịch. Không hiểu là hắn làm như thế nào nhưng đủ để không ai dám làm gì đắc tội với 2 bọn nó.
Cũng từ đó mà Huyền và Phong nhận ra được tình cảm của mình dành cho đối phương. Phong quyết định tỏ tình với Huyền. Chàng ta thấy bây giờ có lẽ là thời điểm thích hợp lắm rồi.
Một buổi chủ nhật đẹp trời, Huyền và nó đang ngồi xem tivi. Kênh Disney nó mới nhí nhảnh chứ lại. Phong quyết định dẹp công việc sang một bên, cho các cánh tay, cánh chân khác làm hộ tí để tạo ra một buổi hẹn hò chính thức.
Dù đã ở bên nhau một thời gian khá dài nhưng chúng nó chưa hề có một buổi đi chơi nào với bọn hắn cả. Nhưng bọn hắn cũng bận mà, chúng nó hiểu hết, chưa bao giờ trách cứ đến một lời.
– Huyền ơi! Vào phòng anh bảo cái này với! – Tiếng Phong vọng ra.
– Đợi em xem nốt. Từ từ! – Huyền khá bực bội. Nó với Huyền rất ghét bị làm phiền khi đang xem tivi, đặc biệt là xem hoạt hình.
– Nhanh! Anh chết đến nơi rồi. – Lại vọng ra cái tiếng của Phong nhưng có vẻ cũng bực lắm.
– Đây đây! Giục như giục đò ấy – Huyền đành miễn cưỡng lết người về phòng.
Huyền mở cửa ra thấy Phong đã đứng đấy. Kéo nhanh Huyền vào rồi đưa một chiếc váy hồng nhạt ra, giọng như ra lệnh Phong nói:
– Thay đi rồi dẫn đi chơi. Có đi không?
– Ơ anh này hay! Quyết rồi còn hỏi. Mà đi chơi thật á? – Huyền hớn hở.
– Vâng! Nhanh lên hộ tôi cái cô ơi! – Phong giận yêu
– Cháu đợi cô tí! – Huyền trêu lại rồi chạy vèo vào nhà tắm.
Phong đứng ngoài, chỉ biết cười chứ làm gì bây giờ. Thật là thú vị mà.
Một lúc sau, Huyền bước ra làm trái tim Phong xao xuyến ( sến quá, các bạn thông cảm ). Trước mặt anh là nàng tiên hay con người vậy? Huyền có sự thay đổi khá lớn. Mọi ngày toàn thấy mặc quần áo ngủ hình Doraemon rồi Pucca,… mà bây giờ trong chiếc váy Phong chọn thì nó quá hoàn hảo. Mọi đường cong trên cơ thể đều được lộ ra cùng chiếc váy, khuôn mặt bầu bĩnh hơi hồng vì ngại lại càng đồng bộ hơn. Tuyệt vời.
– Xấu lắm à? Thế để em đi lấy bộ quần áo của em thay. – Huyền ngượng khi Phong cứ nhìn chằm chằm.
– Thay anh đánh đòn đó. Đi thôi – Phong lại gần, kéo tay Huyền đi.
Chiếc xe nâu bóng loáng nhanh chóng được chuyển bánh. Trái tim hai con người ngồi trên xe đập thình thích như hoà thành một vậy….
Dừng lại sau vài phút trên xe, mở ra một cảnh tượng đẹp như trong cổ tích vậy. Ở trước mặt hai người chính là một cánh đồng hoa đủ màu: tím, vàng, đỏ, hồng,… rực rỡ.
– ANH YÊU EM! LÀM NGƯỜI VỢ THẬT SỰ CỦA ANH EM NHÉ! – Phong hét to.
Huyền bất ngờ lắm. Huyền tưởng rằng chỉ có trong truyện, tiểu thuyết hay tưởng tượng của mình mà thôi.
– EM ĐỒNG Ý ANH À! – Huyền hét lại. Mắt khẽ rơi nhưng giọt nước mắt hạnh phúc.
Phong vui lắm. Chạy đến ôm chầm lấy Huyền.
– Đừng bao giờ xa anh! – Phong thầm thì.
Huyền cười. Một nụ cười rạng rỡ. Ừ! Bây giờ họ là của nhau, chẳng ai có thể chen giữa nữa rồi…
CHƯƠNG 8.1 : NGƯỜI BÍ ẨN (1)
Hôm nay hắn phải “kham” một số việc quan trọng của Phong mà về khá muộn. Hắn có một món quà cho nó vì từ trước đến nay chưa tặng nó được cái gì.
– Tặng em này. – là một cái bím tó