XtGem Forum catalog
Chrollo, em chỉ là một người bình thường

Chrollo, em chỉ là một người bình thường

Tác giả: Mạn Không

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 328790

Bình chọn: 7.5.00/10/879 lượt.

và quỹ giáo dục, coi như là món quà tặng cho các học sinh khai giảng. Đem số lẻ còn lại đổi thành tiền xu chạy đến quảng trường, nghe âm nhạc của các nghệ nhân lưu lạc bên cạnh suối phun một hồi, để toàn bộ tiền xu vào túi đựng nhạc khí của bọn họ, rồi chúc bọn họ may mắn.

Trả lại hết sách mượn ở thư viện thành phố, gạch bỏ thẻ mượn sách. Trước lúc đi nhất định phải tổng vệ sinh căn nhà một lượt, trịnh trọng nói lời vĩnh biệt với ngôi nhà. Cuối cùng……

“Miru muốn đi đâu?” màu đen bình tĩnh bỗng có một góc bị phá vỡ, trong ánh mắt hắn không còn tĩnh mặc, trên gương mặt thanh tú không còn mỉm cười.

Vấn đề này rất đột ngột sao? Chẳng lẽ cho tới bây giờ hắn cũng không nghĩ tới, chúng tôi có khả năng sẽ tách ra?

“Chỉ là nếu, tôi làm sao mà biết mình phải đi nơi nào chứ.” Tôi gập lại khuỷu tay, chống cằm cười nói.

Cuối cùng…… Tôi sẽ cho cậu một cái ôm, nói cho cậu rằng bình an rất quan trọng, trong cuộc sống không ai chăm sóc cậu thì cậu phải cố gắng mà sống, ngửi được thức ăn không muốn ăn thì phải chạy cho nhanh, không ngủ được thì mua một con gấu bông để siết cũng là một lựa chọn không tệ, về sau không nên thường xuyên mặc quần áo có cúc, lỡ rách thì không biết khâu, đọc sách không nên cứ nằm mãi, không hiểu điều gì thì hỏi các tiền bối, cứ tự mình vò đầu nghĩ cũng không phải chuyện hay. Còn nữa, không nên quá nhớ tôi, ha ha.

Nếu có thể trở về thì lưu lại khuôn mặt tươi cười mà về, nếu không thể trở về thì tiếp tục sống, tiếp tục tưởng niệm, công thức và lựa chọn rất đơn giản không phải sao?

“Phải không?” giọng điệu thản nhiên không cho là đúng đáp lại đáp án thuận miệng có lệ của tôi.

“Đúng vậy.” Tôi cười tủm tỉm, vươn tay vào bọc nhỏ bên hông lấy ra một cái bấm móng tay nhỏ, sau đó mở năm ngón tay ra, dịu dàng nói với hắn: “Nào, đưa tay cho tôi, móng tay dài quá phải cắt.”

Hắn cương gương mặt than tựa trên tường một hồi, mới vươn tay chống vách tường, nghiêng người đến gần, sau đó vươn ra tay trái.

Tôi cầm lấy nhìn nhìn, đối với con trai mà nói, móng tay của hắn quá dài, đầu móng tay hơi có hình vòng cung, nhớ tới lúc trước hắn dùng móng tay cắt hoa lá lưu loát, tôi vẫn luôn hoài nghi không biết móng tay hắn làm bằng cái gì, rõ ràng sờ sờ thấy khá mềm mại. Hắn lại có thói quen hay phá phách, ở lúc không có ai quản thì vô luận là tóc hay móng tay luôn dài hơn so với người bình thường, thậm chí còn muốn đợi đến lúc cực kỳ dài mới đi giải quyết. Mà khi có người giúp hắn cắt thì hắn càng lười nhác, không có ai nhắc nhở thì hắn hoàn toàn mặc kệ, thằng nhóc này kỳ thật có tính cách của một đại thiếu gia, cơm đến thì há mồm, trà đến còn do dự có nên vươn tay cầm hay không.

Tôi cúi đầu cẩn thận giúp hắn cắt phần móng tay dư thừa “Cậu cũng nên học cách sử dụng bấm móng tay đi, đã lớn như vậy rồi.”

Hắn nhàm chán trả lời: “Xé ra chẳng phải đơn giản hơn sao.”

Miệng tôi lệch sang một bên, điển hình chết cũng không sửa đây mà, ban đầu rõ ràng trông hắn dễ nói chuyện, nói cái gì cũng lắng tai nghe, nhưng chỉ cần bạn quay người lại, là hắn không thèm quản vừa rồi bạn nói cái gì, ông đây muốn gì là làm nấy. Vất vả dụ dỗ hắn dùng răng nanh cắn thức ăn, kết quả ngoài bánh Mân Côi sẽ ế chết người ra thì toàn là dùng nuốt, muốn hắn thưởng thức hương vị thì lại trực tiếp đi liếm tay. Khuyên can mãi bảo hắn đừng dùng dao phá hỏng tóc, nhưng nếu tôi mà không nhìn chằm chằm hắn, phỏng chừng hắn vẫn sẽ cầm dao nhỏ để tước thẳng. Móng tay lại càng không cần nói, trước lúc tôi cắt móng tay cho hắn, hắn tám phần ngay cả móng tay là cái gì cũng không biết, dù sao nó mà dài quá sẽ tự động gẫy, không cần phải để ý đến nó.

Trước mắt mới thôi, cũng chỉ có khiến cho hắn miễn cưỡng ngủ là có chút hiệu quả, nhưng nếu hắn không khăng khăng muốn siết chết tôi thì tôi sẽ càng vui mừng hơn.

“Cậu đấy, hết cứu.” tính cách tối tăm còn chưa tính, còn lười như vậy nữa. Tôi vừa cẩn thận giúp hắn cắt móng tay vừa lo lắng nghĩ, tương lai liệu có cô gái tốt nào nguyện ý gả cho cậu không đây? Trăm ngàn đừng lưu lạc giống như Majo đấy.

“À.” Hắn không tim không phổi đáp lời, thoạt nhìn cực kỳ giống phái yên vui không lo chuyện ngày mai, yên vui đến mức tối tăm.

“Cậu rất nặng, tôi mà ngã xuống thì nhớ kéo tôi lại.” Tôi vừa giúp hắn cắt móng ngón áp út vừa nói, hắn dựa cả người lên tôi, trực tiếp coi bả vai tôi làm gối đầu, từ lúc đến Meteorcity, đây là lần đầu tiên hắn có động tác giống như lúc ở Esme.

“Miru, nếu có một ngày cô phải đi thì trước đó nhớ rõ nói tạm biệt với tôi một tiếng.”

Mái tóc của hắn dụi nhẹ mặt tôi, có chút ngứa, giọng nói bởi vì vang ngay bên tai gây cảm giác trầm thấp ấm áp.

“À, được.” Tôi phủi đi đống móng tay vừa bấm xong “Muốn tặng tôi quà chia tay?” Nói thì nói như vậy, nhưng cái gọi là đại thần xuyên qua kia xuất hiện mới là lạ, ngẫu nhiên nằm mơ để tự tiêu khiển một chút mà thôi.

“Ừ, tôi sẽ tự tay giết cô, kẻ phản bội cho dù là cô cũng không thể tha thứ.” hắc ám tối tăm đến tận xương tủy, đang dần dần hạ xuống giữa trời chiều lạnh lẽo ghê người.

Câu này nói ra thế nhưng lại có thể cười thật tình như vậy sao, cứ