Polaroid
Chuyện Tình Vượt Thời Gian

Chuyện Tình Vượt Thời Gian

Tác giả: Dục Hồng Y

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323120

Bình chọn: 9.5.00/10/312 lượt.

iện như vậy, cho dù có gặp người hung dữ hơn nữa thì anh ấy cũng không ra tay. Vậy rốt cuộc là có chuyện gì? Trừ phi… anh ấy lại đột ngột xuyên thời gi­an trở về thời đại của anh ấy rồi?

Nếu thực sự anh ấy lại xuyên thời gi­an trở về thời đại của mình rồi, vậy thì cuộc thi ngày mai nhất định sẽ hỏng bét, và mãi mãi về sau tôi sẽ không còn được nhìn thấy anh ấy nữa! Hu hu hu, nghĩ đến việc sẽ không còn gặp lại Thượng Quan Cảnh Lăng nữa, lòng tôi bỗng cảm thấy đau nhói! Mà có khi cái anh chàng ngốc nghếch đó lại lạc vào một bộ lạch ăn thịt người nào đó, bị người ta lừa đun cả nồi nước sôi để làm thịt chính mình cũng nên ấy chứ!

Tôi thấy loạn hết cả lên! Có lẽ Thượng Quan Cảnh Lăng thực sự đang gặp nguy hiểm rồi, có lẽ tôi phải nói rõ chân tướng sự việc cho Tả Mạc Phong biết thôi, anh ta tài giỏi như vậy, nhất định là sẽ có cách… Đang miên man suy nghĩ, trong đầu tôi bỗng lóe lên một khuôn mặt Tả ác mà buổi sáng tôi đã nhìn thấy khiến tôi lạnh toát sống lưng. Người ấy, toàn thân toát vẻ nguy hiểm, tại sao tôi vừa nghĩ đến hắn ta là lại có cảm giác liên quan đên sự mất tích của Thượng Quan Cảnh Lăng nhỉ?

Nghĩ đến đây, tôi lập tức đi tìm đội của trường Hữu Trí. Không cần biết người ấy đáng sợ như thế nào, vì Thượng Quan Cảnh Lăng tôi phải dũng cảm đối mặt.

3.

Cả ở trên khán đài và khu vực chờ thi của trường Hữu Trí tôi đều không tìm thấy Thượng Quan Cảnh Lăng đâu, cũng không tìm thấy huấn luyện của đội võ thuật của trường Hữu Trí – Quân Lưu Caôi đột nhiên nghe thấy một tin khiến tôi kinh động – Quân Lưu Ca hình như cũng xuất hiện ở trường Hữu Trí cùng lúc với Thượng Quan Cảnh Lăng xuất hiện ở trường tôi. Anh ta đánh bại được huấn luyện viên cũ của trường Hữu Trí và trở thành huấn luyện viên mới của câu lạc bộ trường đó một cách suôn sẻ!

“Hừm, cái tên Quân Lưu Ca ấy, nhìn giống người bình thường, nhưng thật ra là một kẻ háo sắc, có quan hệ mờ ám với mấy bạn gái trong trường rồi, những bạn gái đáng thương đó lại còn chết mê chết mệt anh ta nữa chứ…” Bạn trai ấy cứ thao thao bất tuyệt tiết lộ thông tin cho tôi với vẻ đầy đố kị và phẫn nộ.

Đúng là một kẻ hoang dâm vô liêm sỉ…

“Tại hạ đang truy đuổi một tên gi­an tặc hoang dâm tội ác tày trời, không ngờ là hắn dùng thủ đoạn hạ lưu, đẩy tại hạ xuống vách núi. Tại hạ nghĩ là mình sẽ không thể sống sót được…” Lần đầu tiên gặp Thượng Quan Cảnh Lăng, anh ấy đã nói như vậy với tôi. Tôi bỗng hiểu rõ một điều – Quân Lưu Ca chính là tên gi­an tặc hoang dâm mà Thượng Quan Cảnh Lăng đang truy đuổi, hắn ta cũng bị rơi xuống vách núi như Thượng Quan Cảnh Lăng. Sau đó Quân Lưu Ca dẫn đội của mình đến đây tham gia thi đấu và đã gặp Thượng Quan Cảnh Lăng, và rồi hẳn là gặp lại kẻ thù thì lại đùng đùng nổi giận…

Nghĩ đến đây, tôi không khỏi cảm thấy rùng mình. Cái tên Quân Lưu Ca ấy ở thời phong kiến còn dám dùng những thủ đoạn bì ổi để đẩy Thượng Quan Cảnh Lăng ngã xuống vách núi, thì nói gì đến nói ở thời hiện đại này, hắn ta chắc chẳng có việc gì là không làm được cả!

Tôi dựa vào lan can trên khán đài, xung quanh là tiếng hò hét ầm trời, trước mắt tôi là rất nhiều gương mặt nhưng lại chẳng nhìn thấy khuôn mặt mà tôi muốn tìm.

“Yên tâm, anh sẽ không để em phải quét sân vận động một năm đâu.” Câu nói buổi sáng của Thượng Quan Cảnh Lăng lại văng vẳng bên tai, rồi những kỉ niệm bên nhau trong hai tháng qua cứ lần lượt hiện lên trong đầu tôi.

“Tiểu Ngư, nếu như một ngày nào đó anh biến mất thì em làm thế nào?”

“Ngốc ạ, sao mà anh lại biến mất được cơ chứ? Ha ha!”

“Nhỡ may… Anh nói là nhỡ mà anh lại đột nhiên xuyên thời gi­an quay trở về thì sao?”

“Vậy thì… Em sẽ đi tìm anh, tiện thể đi thăm thú thời phong kiến luôn… ha ha, có khi lại có thể vào cung làm Hoàng hậu ấy chứ!”



Lòng tôi cảm thấy ấm áp khi nghĩ đến anh ấy, nhưng chỉ trong một tích tắc mà thôi, sau đó tôi lại cảm thấy hoang mang vô cùng. Đúng rồi, tôi phải đi tìm anh ấy, tôi nhất định phải tìm được anh ấy!

Cả một buổi chiều, tôi tìm từng ngóc ngách của sân vận động và khu vực gần đó, nhưng vẫn không tìm thấy bất cứ dấu vết nào của anh ấy. Tôi đã tuyệt vọng rồi. Hai người họ rất có thể mải đánh nhau rồi đột nhiên lại xuyên thời gi­an trở về thời phong kiến hoặc sang một không gi­an nào khác rồi, tựa như họ chưa từng xuất hiện ở đây, Thượng Quan Cảnh Lăng cũng chưa từng xuất hiện ở đây… Có lẽ đây chỉ là một giấc mơ!

Tôi đập mạnh đầu mình vào lan can, sự đau đớn nói cho tôi biết rằng tất cả đều là sự thật, không phải là mơ. Nhưng, Thượng Quan, anh ở đâu? Anh đã nói là anh phải làm cho tôi vui vẻ hạnh phúc cơ mà. Anh không giữ lời hứa, anh bỏ mặc tôi, cứ thế biến mất mà chẳng thèm nói với tôi một lời nào.

Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ có một ngày Thượng Quan Cảnh Lăng biến mất, sẽ có một ngày Thượng Quan Cảnh Lăng bỏ tôi mà đi. Tôi cứ nghĩ rằng cho dù có gặp phải sóng gió như thế nào đi nữa thì anh ấy cũng sẽ luôn ở bên tôi. Nhưng giờ thì anh ấy thực sự đã bỏ tôi rồi!

Giọng nói của anh ấy, nụ cười của anh ấy có một sức mạnh khiến người khác có cảm giác yên bình, chỉ cần anh ấy ở bên cạnh tôi, tôi sẽ không ba