Climbing-rose Girl – Công Chúa Hoa Tường Vi

Climbing-rose Girl – Công Chúa Hoa Tường Vi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324645

Bình chọn: 10.00/10/464 lượt.

Vi lần mò trong bóng đêm đến bàn để nước. cô vấp phải cái gì đó. Tường Vi cúi xuống nhặt. trong ánh đèn mờ ảo, Tường Vi nhận ra đó là 1 chiếc ví. Ví của ai vậy? Tường Vi tò mò mở ra và cô thấy có hình của 6 đứa trẻ con đang cười nói với nhau. ở chính giữa hình là 1 đứa nhóc đang ngồi giữa 3 cậu nhóc con và 2 cậu bé lớn tuổi hơn. Cô bé đang cười rạng ngời. thằng nhóc tóc dài đang hằm hè với cậu bé bên cạnh. Còn 2 cậu bé có vẻ lớn tuổi nhất cùng 1 cậu nhóc đang mỉm cười với ống kính. Tường Vi nhíu mày. cô chợt nhận ra là mình biết những đứa trẻ này hoặc chí ít là cô cũng từng gặp những đứa trẻ này. đặc biệt có 3 đứa trẻ cô biết rõ là ai, cô bé duy nhất trong tấm ảnh chính là… Tường Vi tỉnh cả ngủ

Tường Vi đang ngỡ ngàng trước phát hiện của mình. cô bỗng lật mặt sau và thấy có dòng chữ SINH NHẬT CÔNG CHÚA CAREY 5 TUỔI – Carey, Tường Luân, Dyland, Triết Vũ, Chấn Thiên và Thiên Dã. Kỉ niệm đẹp nhất và cũng là đáng sợ nhất trong cuộc đời Âu Triết Vũ.

Tường Vi

(lấy tay bịt miệng): không, không thể nào. nếu đứa bé trong tấm ảnh này là cô Công chúa Carey mà Triết Vũ vẫn thường nhắc tới thì…truyện gì thế này? đứa trẻ này là… nó vẫn còn sống mà…

Và trong căn phòng Tường Vi bỗng vang lên 1 giọng nam trầm ấm: “ phải. đứa bé gái trong ảnh vẫn còn sống và bây h nó chính là…”

**********************

Còn 3 ngày nữa giây phút quyết định sống chết của Hàn Tường Vi sẽ được định đoạt

Tử Khiêm

: Triết Vũ, Tường Vi đâu? sao hôm nay cô ấy lại nghỉ học vậy. cô ấy bị ốm ak

Triết Vũ

(khá là khó chịu khi thấy Tử Khiêm có vẻ quan tâm Tường Vi thái quá như vậy): sao lại hỏi tôi. truyện của đầu heo làm sao tôi biết được

Tử Khiêm

: thì hôm qua 2 người học với nhau mà. cậu thì luôn có ác cảm với Tường Vi và hôm nay thì cô ấy lại nghỉ học nên…

Triết Vũ

(chau mày): ý cậu là tôi đã đối xử tệ với con nhỏ ngốc nghếch đó nên cô ta bị mệt phải bỏ học sao

Tử Khiêm

: k, ý mình không phải là vậy, chẳng qua là…

Chấn Thiên

: chẳng qua là nhìn mặt cậu không có chữ bảo đảm, đáng tin cậy thôi

Triết Vũ

(khó chịu): Tôi đã bảo là tôi không đối xử tệ với cô ta rồi mà. tin hay không tuỳ mấy người

Trúc Lam

(thoắt ẩn thoắt hiện như ma): không thấy Tường Vi ở trong trường các cậu ak. hình như cô ấy rời khỏi trường rồi. không phait là cô ấy đi tìm trường mới đấy chứ

Triết Vũ

(nổi cáu): không phải đâu. đừng có nói vớ vẩn

Còn 2 ngày nữa Tường Vi sẽ biết được việc mình có bị đuổi khỏi trường hay không

Tường Vi giở điện thoại ra xem. 68 cuộc gọi nhỡ và 32 tin nhắn. trong số đó có tới 40 cuộc gọi nhỡ là của Âu Triết Vũ, 18 cuộc gọi của Tử Khiêm, 2 cuộc của Trúc Lam, 3 cuộc của Chấn Thiên và 5 cuộc của Thiên Dã. còn tin nhắn thì chia đều cho 8 người: của 7 hoàng tử và cô bạn ngồi cùng bàn. Tường Vi quyết định xem tin nhắn của Triết Vũ trước

TIN NHẮN 1 CỦA ÂU TRIẾT VŨ

: nầy đầu heo, cô đang ở đâu vậy hả. mau liên lạc với tôi đi

TIN NHẮN 2 CỦA ÂU TRIẾT VŨ

: không phải là cô tự biết sức mình không được mà đi tìm trường khác đấy chứ

TIN NHẮN 3 CỦA ÂU TRIẾT VŨ

: mau liên lạc với tôi đi, cô biến mất cả ngày trời rồi. có biết là tôi lo lắng cho cô đến mức nào không hả.

TIN NHẮN 4 CỦA ÂU TRIẾT VŨ

: thật ra đã xảy ra truyện gì vậy? sao tự dưng cô lại mất tích như vậy

Tường Vi định đọc tiếp các tin nhắn của mình thì 1 giọng nữ tronng trẻo, thanh thoát và 1 giọng nói trầm ấm vang lên

Tường Luân

: Tường Vi, tin nhắn của ai vậy. của bọn Triết Vũ phải không

Tường Vi

(gật đầu, ánh mắt buồn rầu, xa xăm): anh Tường Lâm… ak không anh Tường Luân, em…

Cô gái

(giọng nhẹ nhàng): Tường Vi này, em muốn trở về bên họ sao?

Tường Vi

: em…em…em không biết nữa.

Cô gái

: chị không có ý gì đâu nhưng em hãy nghĩ thử mà xem Tường Vi.Bây h em đã phục hồi trí nhớ của mình rồi, theo đó sức mạnh của em cũng sẽ quay trở về. ở bên cạnh họ chẳng lẽ em không sợ sẽ gây ra truyện không hay cho bọn Triết Vũ sao

Tường Vi

(giọng gần như phát khóc): Vậy chị bảo em phải làm gì bây h? em đâu có thể từ bỏ sức mạnh của mình được. và em cũng không thể rời xa Triết Vũ được đâu. không kịp nữa rồi. đáng lẽ ngay từ đầu 2 người nên ngăn em lại, không cho em vào trường Dracate. có lẽ khi đó em còn có thể từ bỏ được…

Tường Luân

(ôm Tường Vi vào lòng): đừng khóc, Thiên thần của anh. anh chị xin lỗi em, rất xin lỗi em. đúng, đáng lẽ ngay từ đầu anh nên cản em lại, h có nói gì thì cũng đã trễ. Em hãy làm những gì em muốn, anh chị sẽ không cản em đâu

Tường Vi

(giọng vui mừng): thật không? em có thể trở lại trường Dracate với Triết Vũ và mọi người uk

Cô gái

: anh Tường Luân.ko thể để Tường Vi trở về trường được. con bé sẽ gặp nguy hiểm mất. anh đành lòng nhìn Tường Vi vào chỗ chết sao? em không làm được đâu, Tường Vi em đừng quay lại. Chị chỉ muốn tốt cho em thôi

Tường Luân

: kìa, Car… ak không Đan Linh, em cứ vậy sẽ làm Tường Vi khó xử đấy.nhưng Tường Vi này…liệu em đã quên được mối thù năm xưa của mình chưa? em đã sẵn sàng tử bỏ mối thù này và giúp đỡ anh không

Tường Vi

(gật đầu lia lịa): em sẵn sàng rồi mà. ngày đó còn quá nhỏ nên em còn chưa hiểu mọi truyện nhưng bây


Pair of Vintage Old School Fru