Old school Easter eggs.
Cô ấy… là của tôi!

Cô ấy… là của tôi!

Tác giả: tk0? [Trasmin]

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324521

Bình chọn: 10.00/10/452 lượt.

.

-Anh…ổn chứ ạ?

+Ừm…

-Anh…

+Anh bận rồi, thôi nhé! – anh không để cho nó hỏi thăm thêm, vì đơn giản nếu như anh nghe giọng nó, anh sẽ không thể từ bỏ được, mỗi ngày anh chỉ cho phép mình thời gian 5′ để nhớ tới nó. Đây là cách để anh quên nó, 1 cách từ từ.

Nhi cho chiếc điện thoại về chỗ cũ, khẽ thở dài.

Sau khi đánh sạch sành sanh lũ giặc kem, tụi nó lại bắt đầu học tiếp, sắp thi rồi nên cũng có nhiều bài kiểm tra.

Nhi nằm gục xuống bàn, nó chả có hứng học hành tí nào.

-Không học hả? Mai kiểm tra toán đấy. – Tài lay nó dậy.

-Thì mai cậu chỉ tôi. – nó nhắm 2 con mắt lại, nó buồn ngủ lắm rồi.

-Tôi không chỉ cậu hoài được đâu.

-Nhưng tôi chả hiểu gì cả.

-Tôi chỉ cho, dậy đi.

Nhi bật người dậy 1 cách uể oải, Linh lắc đầu:

-Thật là, mày như thế hèn gì hạng bét hoài.

-Tới khi nào mày mới khá lên được đây Nhi? – tới Hoa than vãn.

-Tụi bay nói nhiều quá, kệ tao.

-Cách làm bài này là thế này…thế này…

Mặc cho Tài tận tình giảng giải, Nhi cứ thế gật gật cái đầu cho có lệ chứ thật ra mắt nó muốn nhắm lại tới nơi rồi.

-Tỉnh chưa? – Tài cốc đầu nó cái cốp.

-Ai cho cậu dám cốc đầu tôi hả? – y như rằng nó tỉnh liền, nó đánh Tài tới tấp, đang trong giai đoạn cầm đũa định gắp miếng sườn thơm ngon mà lại bị tên này phá mất, lúc đầu là đánh thật, lúc sau 2 đứa nó lại giỡn khiến tất cả những con mắt có mặt ở đây phải nhìn chúng chăm chăm.

-Học hay giỡn đấy hả? – Minh lạnh lùng, trong lòng hắn bây giờ đang rất bức bối.

-Giỡn 1 tí làm gì ghê thế? – Nhi trề môi.

“Tên Minh này không phải đang ghen đấy chứ?” Phong nhếch môi cười nhẹ rồi tiếp tục công việc chơi game trong điện thoại.

Tụi nó chơi thì nhiều mà học thì ít đến giờ là 7h tối.

-Mở phim xem đi, chán quá! – Nhi lại bắt đầu giở thói dụ dỗ.

-OK, Phim gì giờ?

-Ma đi. – Nhi không cần phải chần chừ suy nghĩ, nó trả lời ngay lập tức.

-Mày sợ ma mà, coi cái gì, kiếm cái khác đi. – Linh và Hoa bắt đầu rùng mình.

-Sợ là 1 chuyện mà xem là 1 chuyện, tụi này hay nhở?

Ngay khi phim vừa được mở lên thì căn nhà bỗng chợt tối thui, chỉ còn chút ánh sáng yếu ớt từ cái ti vi màn hình phẳng hắt ra.

-Đứa nào chơi tắt đèn đấy?

-Tắt đi coi cho nó có không khí.

Cảnh đầu mới vào mà đã có ngay cái xác người máu me từ mắt tới chân thình lình xuất hiện làm cả đám hết hồn, khỏi cần nhìn cũng biết Linh đang ôm Quân còn Hoa thì đang ôm tên Phong rồi (vì Hoa đang ngồi kế Phong).

Riêng Nhi, nó không ôm ai ở cạnh như 2 con nhỏ kia, nhưng nó chợt giật mình khi thấy cái tay nó không trống, nhận ra là nó đang nắm tay ai đó, đúng hơn là bấu chặt. Nhi đưa mắt qua nhìn người mà nó vừa có hành động ấy…là Minh. Hắn vẫn bình thản xem phim như không có chuyện gì xảy ra. Nhi bối rối rút tay mình về nhưng hắn bỗng nắm tay nó lại, siết chặt, rồi dần dần hắn đan tay hắn vào tay nó. Lòng bàn tay cả 2 nóng dần. Tim Nhi đập nhanh đến lạ, nó đang sợ ma trong phim hay đang loạn nhịp vì chủ nhân của bàn tay ấy.

~Oo~

Chiều thứ bảy….

Hôm nay là ngày giỗ của ba mẹ Nhi nên nó, Hy và ngoại cùng đi tới nghĩa trang.

Đi sâu vào bên trong, rồi cả 3 dừng lại ở 2 ngôi mộ nằm sát nhau được ốp gạch màu xanh nhạt.

-Ba mẹ, con tới rồi đây!

Nhi đặt 2 bó hoa cúc trắng lên 2 ngôi mộ.

-Ơ…- nó sững lại – có ai đã tới đây à?

Ngoại và Hy cũng hơi ngạc nhiên khi thấy trên 2 ngôi mộ ấy đã có sẵn hoa, trái cây và cũng đã thắp nhang.

Ngoại hơi đăm chiêu “Không lẽ là…”

-Thôi, lẹ đi còn về, sắp mưa rồi.

Ngày này của 16 năm về trước, ba mẹ nó đã qua đời bởi 1 vụ tai nạn giao thông, tài xế lái chiếc xe tải tông vào xe của ba mẹ nó đã bỏ trốn, đến nay đã hết hạn truy tố rồi nên cũng không ai điều tra nữa. Nhi chỉ biết như thế vì ngoại nó kể chỉ có thế thôi, nó chỉ biết mặt ba mẹ mình qua tấm hình, nhìn họ rất đẹp đôi, rất hạnh phúc nhưng sao lại để họ đi nhanh như vậy chứ?

Cùng lúc đó, tại nhà Hải…

-Qua đây làm gì? – Hải nhăn nhó khi thấy 4 thằng em kết nghĩa của mình đang tụ tập đông đủ ở đây.

-Qua chơi không được sao? – Phong ngồi phịch xuống ghế – 2 năm rồi mới gặp lại mà sao anh lạnh lùng thế?

-Mày thì anh không nói, chứ 3 thằng này ngày nào chả gặp, ngán cái mặt bọn bay tới tận cổ.

-Nói thế mà nghe được đấy hả? – ngay lập tức 3 chiếc gối được phi thẳng vào mặt Hải.

-Hay gọi Nhi tới chơi luôn đi. – Phong nảy ra 1 ý kiến điên rồ.

-Đừng. – Hải hơi khựng người.

-Sao thế? – Tài và Quân đồng thanh.

Mặt Hải trầm xuống:

-Tạm thời anh không muốn gặp cô ấy.

-Sao thế? Anh với Nhi có chuyện gì à? – Quân nhíu mày.

Hải ngước mặt lên, hơi ngạc nhiên:

-Nhi…không nói gì sao?

-Nói gì là nói gì?

Hải cười nhạt, thoáng nét buồn:

-Bọn anh…chia tay rồi.

-Cái gì? – trừ Minh, tất cả đều hét lên – hồi nào?

-Thứ 2.

-Sao cơ? Nhi có nói gì đâu. Mà tại sao lại thế?

-Anh không muốn nói chuyện này nữa. Ok? – anh gượng cười nhưng đâu hay trong anh đang bốn bề lộn xộn, anh không niết vì sao Nhi không nói chuyện này cho tụi này nghe nhưng rồi chúng sẽ biết thôi nên anh nói luôn.

-Lý do là gì thế? – Minh thấy Hải trầm ngâm ngoài ban công 1 mình, bèn đi ra, khẽ hỏi.

-Lý do gì? – Hải hơi giật mình.

-Lý do anh chia tay v