XtGem Forum catalog
Cô ấy… là của tôi!

Cô ấy… là của tôi!

Tác giả: tk0? [Trasmin]

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324200

Bình chọn: 10.00/10/420 lượt.

gì đến nó.

Lúc đi qua bàn ăn thì….

Byeo-ri binnaneun areumda-un bamiya-iya

I bami yeongwonhagil nae soneul jababwah

Pureun talbichi areumda-un bamiya-iya

Nawah jeo haneu-reul keo-reobwah

I’m yours neomani nareul seolle-ge hae i’m outta control

I’m yours nobody amudo neol daeshinhal su eop-seo…..

…..

[Beautiful night – B2ST'>

Hắn dừng lại và ngó xuống cái điện thoại đang reo của nó: Phong iu ( sến quá đúng không mý u, lúc đầu Nhi lưu tên Phong là “tên bặm trợn”, hùi sau Phong biết đổi lại thành “Phong iu”, Nhi làm biếng nên cũng dể vậy luôn.)

-Của cậu này! – với gương mặt bình thản nhất, hắn đưa điện thoại cho nó rồi mở chai nước đi lên nhà.

Nó ở lại cầm cái điện thoại rung trên tay nhìn theo hắn. Nếu là trước đây, có lẽ là hắn sẽ ghen và không cho nó nghe, khuôn mặt hắn cũng trở nên giận dữ hơn chứ không như bây giờ. Ánh mắt xa lạ đó của hắn làm cho nó đau lòng.

Hắn quên nó thật rồi chăng?

Cô ấy…là của tôi – phần 71

-A lô? – nó bắt máy với 1 tâm trạng tồi tệ nhất.

+Nghe bé Hy nói cậu xin được việc rồi hả? – giọng Phong bên kia đầu dây.

-Ừm.

+Việc gì thế?

-Osin.

+CÁI GÌ? – phía bên kia giọng Phong hét như muốn banh nhà làm xém nữa là cái màng nhĩ của nó cũng đi Tây Thiên thỉnh kinh với thầy trò Đường Tăng luôn.

-Làm gì mà bức xúc ghê thế? – nó gắt.

+ Cậu thì làm được gì àm làm osin hả?

-Sao khinh thường tôi thế?

+Thì đúng mà.

-Cúp đây. – nó điên lắm rồi, nghe hắn nói thêm nữa thì chắc là nó cũng dám đục cái tay qua điện thoại mà đấm cho hắn vỡ mỏ mất.

+Khoan!

-Gì nữa?

-Cậu làm ở đâu?

-Hỏi làm gì? – nó giật mình, nó không thể cho hắn biết là nó đang làm ở nhà Minh được, hắn sẽ điên lên và kêu nó nghỉ ngay mất….mà nó lại không muốn như thế, nó muốn ở lại đây…

+Qua rước cậu.

-Không cần đâu, thôi nha! – rồi nó cúp cái rụp, nó không muốn bị hắn hỏi gì thêm.

-Anh Minh!!!!!!!!! – cái giọng nhão nhẹt này, tuy lâu rồi không nghe nhưng nó cũng có thể chắc chắn đó là Diễn Khanh.

-Lại tới nữa hả? – Bảo ngồi trong cùng Minh mỉa mai, câu này có nghĩa là Khanh thường xuyên tới, nhưng chỉ lúc nào có Minh.

-Ừ đấy, làm gì tôi? – sau khi tháo xong cái giày cao 10 phân, con bé chạy nhanh vào ngồi kế bên Minh, tự tiện quàng tay mình vào tay hắn, hắn vẫn để yên như chuyện bình thường.

-Tối ngày coi hoạt hình, bộ 2 người là con nít hả? – nhìn vào màn hình ti vi, phim gì đây nhỉ? Oggy and the cockroaches ( hehe fim nỳ chíu tối ngày),Khanh bĩu môi.

-Không coi thì lượn đi! – Bảo phẩy tay ý đuổi đi.

-Xí…ai thèm.

Rồi con bé phóng lẹ xuống bếp đi uống nước, nào ngờ khi vừa đặt chân xuống đến bếp thì….

-Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa……………….

-Cái gì thế? – làm Bảo cũng giật mình chạy xuống theo.

-Sao chị lại ở đây? – Khanh chỉ thẳng mặt Nhi.

-Làm hết hồn, tưởng gì… – Bảo thở phào nhưng trán vẫn nhăn lại khó chịu.

-Đừng nói… – Khanh lắp bắp nhìn Nhi đang điềm nhiên lau qua lau lại cái bàn bếp – chị ấy…từ nay thay…cô Chi nhá?

-Ừ! – Bảo gặm trái ổi trên bàn.

Trong giây phút đó, Khanh đột nhiên trở nên lo lắng, khẽ liếc qua Minh vẫn đang thản nhiên dán mắt vào 3 con gián nhí nhố trong phim “Anh…có còn quan tâm đến chị ấy không?”

Khanh xoay lại phía Nhi, đanh mặt lại:

-Anh Phong biết chưa?

Nhi khựng lại.

Bảo xen vào:

-Sao lại có anh Phong ở đây?

-Cậu không biết hả, chị Nhi với anh Phong đang yêu nhau mà. – Khanh cố tình vặn volume cho thật lớn, 1 lần nữa nó lại nhìn sang Minh, thấy hắn ung dung như không có chuyện gì, con bé cũng bớt lo hơn.

-HẢ? – Bảo như rớt tròng đen – vậy…còn…anh Hải.

Khanh nhón lên cốc vào đầu Bảo:

-Ngốc! Chỉ có cậu là thông tin chậm thôi, chị Nhi với anh Phong, chị Hoa với anh Hải.

-Vậy à? – lâu rồi không gặp các anh chị nên Bảo cũng chẳng biết nhưng chuyển biến gì đã xảy ra cả.

-Ừ đấy, tên điên!

-Bỏ tay ra! – Bảo hất cánh tay của Khanh đang định chạm vào mình lần nữa rồi đi lên nhà, cũng chẳng rõ tâm trạng của hắn bây giờ là gì nữa, 1 thứ gọi là tình cảm bồng bột đến cách đây nửa năm qua….đã đi chưa?

Khanh nhìn theo Bảo tức tối rồi lại nhìn qua Nhi:

-Em hỏi anh Phong biết chưa?

-Rồi- nó buộc miệng.

-Anh ấy nói gì?

-Em đang hỏi cung chị đấy à? – khoảnh khắc đó, 4 mắt chạm nhau như nảy lửa.

-Cô đi giặt đồ đi! – không khí đạm mùi chết chóc nhanh chóng được dập tắt ngay sau khi Minh lên tiếng, tuy hắn không nhìn nó nhưng nó vẫn tự hiểu rằng hắn đang sai nó.

Nó đi ngang qua Khanh không quên kèm theo ánh mắt sắc lạnh.

Khanh nhếch môi cười rồi chạy lại chỗ Minh với điệu bộ hồn nhiên nhất.

Con bé cầm tay hắn lắc qua lắc lại:

-Lên phòng anh chơi game đi!

-Không! – hắn đẩy con bé qua 1 bên lấy chỗ xem phim tiếp.

-Đi mà!

-Không mà!

-Anh…đi nha…nha nha….

Thấy vậy Minh bèn xuống nước:

-Muốn chơi game lắm hả?

Khanh gật đầu.

Minh quay sang Bảo;

-Lên chơi với nó đi!

-Hứ! – chẳng hiểu lí do gì mà đột nhiên Bảo và Khanh cùng hất mặt sang 2 hướng ngược nhau, khoanh tay trước ngực. Minh ngơ ngác ngồi giữa 2 đứa ” Đúng là khùng. khi không giận nhau”

Đôi co 1 hồi, cuối cùng Minh cũng là người phải chịu thiệt thòi lên chơi game với con mắm Khanh.

Nghe tiếng cười đùa