
ng bao ánh mắt căm ghét, cả căntin xôn xao tự hỏi nó là ai mà lại được ngồi ở phòng vip chứ , đây là một căn phòng rộng, có một chiếc bàn dài ở giữa phòng, ngoài nó và hai nó ra trong phòng còn có thêm 4 người nữa, đều là con trai.
-Ê tụi bay, hôm nay thằng Thiên dẫn theo gái kìa, nhìn ngon ghê, em ơi đá thằng Thiên đi theo anh. – Một thằng ngồi ngay đầu bàn nói.
Thằng đó coi mình là gì vậy là gái đào mỏ hả. Nó tức sôi máu, nhiệt độ cơ thể tăng lên vù vù, báo động cấp cao. Giờ nó chỉ muốn đá cho tên kia một phát răng cắm vào mắt, tát cho vài phát cho xái quai hàm. Như hiểu được tình thế Nam phải đứng giữa giàn xếp:
-Thôi, mọi người ăn cơm thôi , đói rồi, mà thằng Huy đừng có chọc Linh nữa không thì tao không tha cho mày, mày chết không có chỗ chôn thân, sống bình thường không bằng thằng đần.
Huy tứa mồ hôi:
-Bình tĩnh, gì mà bênh em yêu chằm chằm vậy, đùa tí thôi mà. – Huy cười cầu hòa ai chứ thằng này là nó làm thật chứ chả chơi.
-Thôi, ngồi xuống ăn thôi.
Mọi người ngồi vào bàn, một thằng ngồi đối diện nó lên tiếng:
-Chào bé, anh là Mạnh, bạn của Nam rất vui được gặp bé.
Mặt nó méo mó.
Mình lớn rồi chứ bộ bé bỏng gì đâu.
-Hix, chào anh em là Thiên Linh em gái của anh Nam.
Rầm… Rầm…. Rầm… Rầm. Phải nói rằng độ công phá của câu nó nói là rất lớn. Hiện nay bốn chàng trai với tư thế ngã ngửa trên ghế, miệng thì há hốc ruồi thì đang lũ lượt tấn công. Sau một hồi các nơron thần kinh bị tê liệt nó đã quay lại bình thường. Cả bốn người bật dậy cùng một lúc đồng thanh hỏi:
-Em gái mày thật à?
Nam gật đầu một cái thản nhiên.
-Sao tao không thấy mày nhắc đến? – Lại đồng thanh.
-Thì bây giờ tao nhắc nè. – Nam vẫn thản nhiên không để ý đến mấy con mắt đang sáng quắt lên.
-Mày giới thiệu em gái mày cho tao nhé.
Hình như họ rất hợp nhau , đồng thanh nói hoài.
Cộp…cộp.. Cộp… Cộp… 4 cái cốc cho 4 thằng mơ tưởng hão huyền.
-Tao giao em tao cho 4 thằng trăng hoa như tụi mày có mà điên, mơ đi.
-Không được à? – Lại đồng thanh đúng là hợp nhau.
-Tất nhiên. – Nam nói làm cho mọi người ỉu xìu.
-Vậy làm anh trai nha. – Bốn con mắt lại sáng rực lạ thường.
-Cái này phải hỏi Thiên Linh.
Bốn người lại quay sang Thiên Linh với cái mặt cún con. Nó cũng gật nhẹ đầu đồng ý. Mọi người ăn uống vui vẻ.
Tự nhiên từ trên trời rơi xuống cho nó 4 thằng anh trai, vừa đẹp trai, vừa vui tính lại biết quan tâm nó rất nhiều. Sau khi mọi người ăn xong, chuẩn bị lên lớp thì đột nhiên mặt nó méo xẹo. Mọi người quan tâm hỏi nó:
-Em làm sao vậy?
Huhu em sợ ra đó bị mấy cái đuôi của anh xé xác, huhu. – Nó mếu máo nói.
Thiên Nam dỗ dành nó:
-Em yên tâm ai động vào em anh không tha cho người đó đâu.
-Bọn anh cũng vậy. – Mọi người cũng đồng thanh.
-Vậy mấy anh mua kẹo em ăn nha.
Mấy thằng gật đầu lia lịa. Anh hai nó cười thầm:
-Phải cho lũ bạn chịu khổ chung mới được (hix anh này ác quá).
-Mấy anh phải thề nếu không mua kẹo cho em thì mấy anh sẽ bị ế vợ, ra đường thì trượt chân té. Không thì bốn anh phải hôn và cưới nhau..v.v..
-Hix, tụi anh mua kẹo cho em là được rồi sao lại bắt tụi anh thề độc như thế, lại còn kiểu gay như thế nữa.
-Huhu mấy anh không thương em hết à, huhu. – Nó dùng chiêu “ngàn năm hữu hiệu ” khiến mấy thằng nhỏ cuống cuồng thề.
-Được chưa nhóc quỷ? – Sau khi thề mấy ông quay sang nó hỏi. Nó thì phải biết cười tươi rói à.
-Hihi thế mấy anh mua kẹo lili cho em nhe, hehe mỗi người 50 cây nhe.
-Trời !! Mấy người đó há hốc mồm muốn rụng cả quai hàm
-Em à em tha cho bọn anh đi nhe! Kẹo đó đắt lắm, tụi anh nghèo mua về phá sản mất. – Cả bốn người mếu máo.
-Tụi mày đúng là chết vì gái ,haha – Anh nó cười nghiêng ngả.
-Hix. Tụi tao xử mày, mày biết anh em bị lừa mà không thèm nhắc nhở. – Bốn người hùng hổ xông vào đập Nam tới tấp.
Nó đứng một chỗ cười như đười ươi đang xem bốn con hổ đang đuổi nhau.
Nó chán nản bỏ đi nhưng không quên để lại câu khiến năm người kia muốn nhảy lầu:
-Các anh liệu mà đi mua đi, số lượng có hạn đó, không thì liệu hồn với lời thề. – Nói xong nó đi thẳng lên lớp.
Bốn người kia lẽo đẽo chạy theo nó:
-Linh xinh, dễ thương ơi! Tha cho tụi anh đi mà. – Huy năn nỉ ỉ ôi nó.
Nó thì không thèm để ý. Mặc kệ đang có bốn bộ mặt đau khổ và một người cười sung sướng khi đã lôi được lũ bạn vào chịu khổ chung.
Nó đi lên lớp đã thấy Trang ngồi ở chỗ rồi. Nó bước xuống chỗ.
– xin lỗi Trang nhe do mình có việc nên thất hẹn, bỏ cậu một mình – nó ân hận hối lỗi.
– hi