
t gao cắn của mình môi dưới, cúi đầu khiến cho mình không đi chú ý tới anh ôm nữ nhân kia tay, còn có. . . bộ dáng hắn rất hạnh phúc. . .
“Như vậy à. . .”. Lục Bình có chút xấu hổ nhìn Mạc Dĩ Trạch nụ cười, cảm giác mình thật là không nên tiến lên đây chào hỏi. Cảm thấy trong lòng bàn tay cái tay kia khẽ run, bà áy náy thật nhiều. Vì hòa hoãn một cái không khí, Lục Bình lại nói: “Vậy chọn xong chưa?”.
“Chưa xong”. Trả lời cô là một giong nói phụ nữ mềm mại. Bùi Nhiên, Bùi thị thiên kim tiểu thư, cũng là mấy ngày nay các báo chí tạp chí đua tranh đăng tin! Mới từ Mĩ trở về, cùng Mạc Dĩ Trạch lần thứ nhất hôn, sau đó liền bị anh hấp dẫn! Mặc dù đối với cho anh kết hôn cảm thấy thật bất ngờ, bởi vì thích anh, cho nên cũng vui vẻ tiếp thụ anh chuẩn bị tất cả.
“Vừa đúng bác ở đây, không bằng giúp con chọn”. Bùi Nhiên thản nhiên cười, lộ ra lấy lòng.
“Nhưng. . . Nhưng bác muốn về rồi, bởi vì cô ấy. . . Xem ra có chút không thoải mái, bác muốn mang cô ấy đi bệnh viện”. Lục Bình áy náy cười một tiếng, sau đó đem tầm mắt dời về phía Âu Y Tuyết. Thật ra thì Âu Y Tuyết chỉ là mệt mỏi, chỉ là vì đưa tới Mạc Dĩ Trạch chú ý, bà cố ý nói khoa trương lên.
Chương 145: Một Câu Yêu Em
Sau khi cô nói xong một câu, nụ cười trên mặt Mạc Dĩ Trạch lập tức cứng đờ, con ngươi hiện lên sự lo lắng. Mà Bùi Nhiên ở trong ngực anh không chú ý đến sự chuyển biến của anh, chỉ chuyển tầm mắt người bên cạnh Lục Bình.
“Là Cô?”. Trong mắt Bùi Nhiên lộ sự giật mình, bởi vì cô chưa từng nghĩ tới sẽ gặp lại Âu Y Tuyết ở chỗ này! Cô Đem tầm mắt nhìn kĩ Âu Y Tuyết đang đứng bên cạnh Lục Bình nói: “Cô không phải chính là người lần trước ở trong nhà hàng sao?”.
Bởi vì vẽ ngoải của cô tinh xảo đẹp như búp bê, còn có bụng to phệ, cho nên Bùi Nhiên nhớ rất rõ ràng.
Dứt lời, Âu Y Tuyết lúc này mới có chút lúng túng gật đầu một cái, thật thấp giọng lên tiếng: “Ừ”.
“Chỉ là. . . vì cái gì. . .”. Bùi Nhiên nhìn thấy gương mặt trắng bệch của Âu Y Tuyết, nghi vấn trong lòng: “Tại sao hai người lại đi cùng nhau. . .”.
Nghe vậy, Âu Y Tuyết vốn là sắc mặt tái nhợt càng thêm khó coi, mà Lục Bình tự nhiên cũng có chút khẩn trương.
“Á, cô ấy là. . .”. Lục Bình lúng túng cười, ở trong lòng không ngừng đang nghĩ nên như thế nào giải thích, không tự giác liếc Mạc Dĩ Trạch một cái, phát hiện anh toàn bộ ánh mắt nhìn chằm Âu Y Tuyết, vì vậy nói: “Cô ấy là con gái nuôi của bác, gần đây ở tại trong nhà bác”.
Lời này vừa nói ra, ước chừng dừng lại có bốn năm giây, Bùi Nhiên mới hiểu được gật đầu một cái.
Cô cười một tiếng nói: “Thì ra tất cả đều là quen biết, Dĩ Trạch tại sao lần trước không nói?”. Cô lại đem tầm mắt chuyển qua một bên Mạc Dĩ Trạch, lúc này mới phát hiện ra sắc mặt của anh xanh mét: “Anh bị làm sao vậy?”.
Bùi Nhiên vươn tay, sờ sờ khuôn mặt anh.
Mà cũng bởi vì cử động này của cô, chọc cho lòng Âu Y Tuyết vừa đau nhói. Giờ phút này, cô chỉ cảm thấy mình lòng của giống như là bị hung hăng níu chặt, để cho cô hô hấp cũng trở nên đặc biệt khó khăn. Không muốn để cho mình biểu lộ ra ngoài, cô dám buộc mình đem tầm mắt chuyển qua nơi khác, làm bộ chuyện gì cũng không có xảy ra.
Nhìn cô không nhúc nhích, Mạc Dĩ Trạch trừ đối cô thương tiếc ở ngoài hơn nữa là tức giận!
Hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm Âu Y Tuyết, tay ôm Bùi Nhiên lại không tự chủ co lại, có hoàn mỹ đường cong khóe miệng tà ác nâng lên: “Nếu mọi người vừa lúc đều ở đây, vậy giúp Nhiên nhi chọn nhẫn đi”. Anh có thâm ý nói, vừa chú ý Âu Y Tuyết.
Vậy mà, Âu Y Tuyết sau khi nghe, vẻ mặt hoàn toàn không có thay đổi. Mà thấy thế, Mạc Dĩ Trạch phẫn nộ không dừng dâng lên.
“Này. . .”. Lục Bình kinh ngạc, bởi vì bà hoàn toàn không có nghĩ qua Dĩ Trạch lại sẽ làm ra quyết định như vậy, hơn nữa điều này cũng không phù hợp kế hoạch! Vì vậy bà sửng sốt một lát, muốn cự tuyệt. Vẫn còn không có nói ra, một giọng nói liền cắt đứt lời của bà.
“Dĩ Trạch nói rất đúng, không bằng hai người giúp con chọn nhẫn”. Nghe được Mạc Dĩ Trạch như vậy ‘thương yêu’ mình, trong lòng Bùi Nhiên đã sớm hồi hộp. Chứ đừng nói lại đi truy cứu vẻ mặt lạnh lùng vừa rồi của Mạc Dĩ Trạch .
Yêu cầu của Bùi Nhiên như thế, tựa hồ vừa lo lắng những chuyện khác, cho nên Lục Bình do dự một hồi lâu, cuối cùng trưng cầu Âu Y Tuyết ý kiến.
Âu Y Tuyết cũng không có nói cái gì, chỉ là gật đầu một cái.
Vì vậy bốn người liền bắt đầu vì Bùi Nhiên chọn mua nhẫn kết hôn.
Không biết Mạc Dĩ Trạch có phải là cố ý hay không!
Chỉ cần Bùi Nhiên nhìn trúng chiếc nhẫn nào, cũng không quản giá cả như thế nào, Mạc Dĩ Trạch toàn bộ đem mua trọng kim chỉ vì bác cô cười một tiếng! Sau đó còn cùng Bùi Nhiên mang nhẫn giống nhau, sau đó cố ý hỏi thăm ý kiến của Âu Y Tuyết, mà Âu Y Tuyết cũng chỉ có thể cố nén nội tâm chua xót, không ngừng gật đầu mà ca ngợi.
Thật vất vả tốn ba bốn giờ chọn một chiếc nhẫn ưng ý nhất, nhưng là Mạc Dĩ Trạch cũng không có dễ dàng như vậy liền thả qua cô, mà là lại dẫn Bùi Nhiên đi chọn áo cưới, dĩ nhiên, hộ tống còn là Lục Bình cùng Âu Y Tuyết!
Lúc chọn áo cưới anh và Bùi Nhiên ở trước mặt mọi người cùng nhau ân