
số mọi người ở đây đều quen biết nhau, rất có khả năng sẽ ảnh hưởng đến lời khai của người hiểu rõ tình hình.” Nghe Lộ Phi Nhi nói như vậy, Lý Thanh Lưu ngẩng đầu nhìn cô, trong lòng cũng hiểu được vấn đề này rất quan trọng.
“Đến buổi trưa, Phó đội trưởng Hồ mang theo tất cả mọi người trở lại, nhưng mà xem vẻ mặt của bọn họ, phỏng chừng là có kết quả gì đó.
“Người của Lưu Quân có thể làm chứng, thời gian anh ta ra ngoài mua thuốc không có bao lâu, đại khái cũng chỉ hai mươi phút. Về phần Chu Hưng Vũ, bởi vì lúc ấy trong chỉ có một mình anh ta nên không có người làm chứng, đoán chừng kẻ tình nghi là anh ta.” Phó đội trưởng Hồ đưa ra suy đoán như vậy.
“Không sai, chính là anh ta, mang đến đây đi!” Một người trong đội cảnh sát hình sự trên huyện nói.
“Đội trưởng, anh thấy thế nào?” Hiện tại, Phó đội trưởng Hồ cũng không có chủ kiến, người tên Chu Hưng Vũ này là kẻ tình nghi duy nhất, nhưng mà lại không có chứng cứ, cũng không có ai làm chứng, như vậy, hiện tại nên làm cái gì, làm như thế nào là vô cùng quan trọng.
“Lúc nãy Phi Nhi cũng đã nói với tôi rồi, ở đây mọi người rất quen thuộc, nếu như chúng ta không có một cái phương hướng mà nói, hoặc là nói không có một người tình nghi nào mà nói, như vậy rất khó lấy được khẩu cung xung quanh, đương nhiên là trên cơ sở chúng ta đã xác nhận Chu Hưng Vũ là đối tượng tình nghi. Nhưng mà, nếu không phải là người tên Chu Hưng Vũ này, như vậy hiện tại chúng ta xác định đối tượng tình nghi, người chứng kiến như vậy hoặc là nói người có thể cho chúng ta lấy được tin tức có ích, sẽ đi theo phương hướng này, như vậy đối với việc chúng ta tìm đến hung thủ chân chính, không tốt một chút nào. Chờ một chút rồi hãy nói sau!” Lý Thanh Lưu nói vô cùng cẩn thận.
“Vậy chúng ta phải làm thế nào?” Đồn trưởng Chu cũng gấp gáp
“Từ chứng cứ chúng ta có được đi, không thể chỉ nghe vào lời nói của nhân chứng được, còn nữa, chúng ta có thể thẩm vấn riêng hai người kia, tôi nghĩ, hoàn cảnh ở đây, đối với chúng ta cũng tương đối có lợi. Tôi đề nghị mang theo câu hỏi.” Lý Thanh Lưu biết rõ, tư tưởng thủ tục phá án ở đây vô cùng thưa thớt, cho nên, cho nên tình huống vây bắt và tháo gỡ khác nhau rất lớn.
Đồn trưởng Chu mang theo người đến nhà Lưu Quân và Chu Hưng Vũ tiến hành điều tra kĩ càng, Phó đội trưởng Hồ bắt đầu thẩm tra hai người bọn họ, đến buổi chiều, anh ấy quay lại thông báo kết quả với Lý Thanh Lưu.
“Tôi thấy Lưu Quân có thể loại khỏi đối tượng tình nghi, tôi đã thử tìm rất nhiều câu hỏi, vừa đấm vừa xoa, cuối cùng cũng có người nói ra đã từng thấy Lưu Quân, xác định vào thời điểm đó quả thực anh ta đã về nhà rồi, còn lại cũng chỉ có một mình Chu Hưng Vũ thôi. Chỉ có điều cái tên kia vô cùng ngoan cố, trước sau vẫn khăng khăng bản thân đi về nhà ngủ”
Đây là nói rõ, hiện tại lại lâm vào cục diện bế tắc, Lý Thanh Lưu nhìn anh một cái, “Vậy để tôi đi gặp anh ta một chút! Không cần phải ghi chép lại!”
“Được” Phó đội trường không có ý kiến gì, dù sao phá án ở đây cũng không cần phép tắc như vậy.
Lý Thanh Lưu dẫn theo Lộ Phi Nhi cùng tiến vào một căn phòng, lúc đầu căn phòng này vốn là phòng tiếp nhận, Chu Hưng Vũ thấy hai người bước vào, cũng không đứng lên mà chỉ nhìn thoáng qua, căn bản là không để người bọn họ vào trong mắt. Lý Thanh Lưu cũng không để ý, bước đến ghế ngồi đối diện anh ta, Lộ Phi Nhi ngồi vào bên cạnh anh.
“Cậu có quen biết nạn nhân không?”
“Không biết, hầu như có thể nói là chưa từng gặp qua!”
“Tại sao lại chưa gặp qua, hình như hai nhà hai người cách nhau không xa mấy?”
“Tôi và bà xã đã ly hôn, bình thường vẫn hay đến nhà mẹ vợ hoặc là đến nhà mẹ ruột tôi, căn bản là không thể nào về nhà”
Nghe xong lời nói của anh ta, Lý Thanh Lưu ngừng một chút, sau đó nói:” Nếu không phải cậu, dũ nhiên chúng tôi sẽ không xử oan cho người tốt, chỉ có điều tôi hi vọng cậu không cần lãng phí thời gian của chúng tôi, nếu như cậu có người làm chứng, chúng tôi cũng có thể giảm bớt thủ tục rồi.”
“Tôi đã nói, tôi ở nhà đi ngủ”
“Ha ha, hiện tại thời gian của chúng tôi rất gấp, chỉ có điều tôi cũng phải nhắc nhở cậu một chút, cho dù không phải cậu, nhưng lqd bởi vì chuyện này bị chúng tôi điều tra, cậu nghĩ tới người khác sẽ không đoán ra sao?” Thực ra, Lý Thanh Lưu cũng là được Lộ Phi Nhi gợi ý, luật dân sự ở đây rất giản dị, nhưng mà cũng nói rõ một số phương diện khác, chỗ này có thể khiến cho người ta càng thêm hiểu rõ, cái gì gọi là miệng đời đáng sợ.
Hai người Lý Thanh Lưu đi ra, trực tiếp về thằng phòng làm việc, Lý Thanh Lưu thấy Đồn trường Chu và Phó đội trưởng Hồ, sắc mặt vô cùng ngưng trọng.
“Đi tìm hiểu một chút, Chu Hưng Vũ nói ngày đó cậu ta đến ở lại nhà hàng xóm”
“Anh ta ở nhà hàng xóm làm gì chứ?” Một người hỏi, Lý Thanh Lưu nhìn anh ta một cái nói:
“Bởi vì người chồng hàng xóm không có ở nhà”
“Người chồng không có ở nhà, anh ta….” Vốn dĩ người nọ còn đang khó hiểu, sau đó sửng sốt rồi cũng hiểu rõ.
Sắc mặt của mọi người cũng không tốt, không có đối tượng tình nghi, diễn biến tiếp theo của vụ án muốn mọi người phải điều tra như thế nào đây? Chẳng lẽ