Polly po-cket
Cô dâu nhỏ bị gạt cưới của tổng giám đốc

Cô dâu nhỏ bị gạt cưới của tổng giám đốc

Tác giả: Nhất Vạn Vạn

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3210972

Bình chọn: 7.00/10/1097 lượt.

ện tin anh một lần, nhưng anh lại luôn đâm một nhát dao vào lúc cô lựa chọn tin tưởng anh.

Cô không có sức chịu đựng lớn như vậy, cô cũng không chịu nổi anh lần lượt gây tổn thương cùng rung động cho mình.

Nhìn ánh mắt Đoan Mộc Mộc đem anh cách ngàn dặm, Lãnh An Thần sợ, đưa tay ôm cô thật chặt vào trong ngực, nhưng lại như ôm một tảng đá lớn cứng ngắc, “Bà xã, anh sẽ chứng minh cho em thấy đứa nhỏ này có phải là của anh hay không? Dù là của anh, anh cũng sẽ không cần.”

Hóa ra anh cũng không có nắm chắc?

Đoan Mộc Mộc cũng không có giãy giụa, có lẽ đã không còn sức, thân thể lạnh càng lúc càng nặng, giống như là một thi thể không còn sự sống, “Vậy anh hãy chứng minh hết rồi tới tìm em.”

CHƯƠNG 136: NGAY CẢ ĐÙA GIỠN CŨNG CHỊU KHÔNG ĐƯỢC

Chương 136: Ngay cả đùa giỡn cũng chịu không được

Quan hệ thật vất vả hòa hoãn lại lập tức hạ xuống điểm đóng băng, Lãnh An Thần biết nếu chuyện lần này không làm rõ ràng, có lẽ anh sẽ vĩnh viễn không có thời gian xoay chuyển, sau lúc hốt hoảng ngắn ngủi cuối cùng anh trở nên trấn định, anh để Đỗ Vấn đi thăm dò chuyện Lam Y Nhiên mang thai, chắc hẳn rất nhanh sẽ có kết quả.

Một buổi sáng tách ra, Lãnh An Thần cũng không yên lòng, điện thoại đánh tới bệnh viện, bên kia nói Đoan Mộc Mộc đã xuất viện.

Cô lại muốn trở về cái nhà rách nát đó sao? Lại muốn một mình ngã bệnh sao? Nghĩ tới những thứ này, trong lòng Lãnh An Thần như có vô số cái tay nhỏ bé bẻ cong.

Nhanh chóng rút ra một điếu thuốc, châm mấy cái mới được, anh mãnh liệt hút vài hơi, mới cảm giác khó chịu bị đè nén thoải mái hơn một chút.

Ngoài cửa, truyền đến tiếng gõ cửa có tiết tấu, anh cũng không muốn để ý tới, nhưng có thể là Đỗ Vấn, nửa ngày, anh mới cho một chữ, “Vào!”

Đỗ Vấn đẩy cửa phòng ra, sặc mùi thuốc lá làm anh nhăn đầu lông mày, “Tổng tài, ngài hút thuốc lá chút.”

Nghe được giọng Đỗ Vấn, Lãnh An Thần quay đầu lại, một đôi tròng mắt đen thẳng tắp nhìn vào túi văn kiện trong tay của anh, “Kết quả ra sao?”

Có lẽ là hút quá nhiều thuốc, giọng nói của anh hơi khàn khàn, nhưng cũng không mất lực.

Đỗ Vấn gật đầu một cái, đi tới đẩy cửa sổ ra, không khí trong sạch tiến vào, xua tan không sạch sẽ bên trong phòng.

“Nói!” Lãnh An Thần nhìn, như không chút để ý hút một hơi thuốc, nhưng một chữ, vẫn bán đứng Lãnh An Thần khẩn trương.

“Lam tiểu thư không có mang thai, mang thai chính là em gái của cô ta – Lam Thiên Nhiên, ngày đó cô ta chỉ cùng đi khám thai…” Đỗ Vấn còn nói cái gì, Lãnh An Thần đã không nghe được, bên tai chỉ có câu Lam Y Nhiên không có mang thai.

Cô ta không có mang thai, hiện tại anh có thể nói rõ ràng rồi.

Lãnh An Thần chỉ cảm thấy tảng đá đè ở bộ ngực anh mấy ngày nay lập tức rơi xuống đất, anh cơ hồ không kịp chờ đợi muốn đi ra ngoài, muốn đem tin tức này nói cho Đoan Mộc Mộc, cũng nghe được Đỗ Vấn lại nói câu, “Thiếu phu nhân đem thỏa thuận li hôn gửi đến đây rồi.”

“Cái gì?” Anh không ngờ tới cô lại nhanh như vậy, tròng mắt Lãnh An Thần trong nháy mắt híp lại thành một đường thẳng, “Cô ấy đừng mơ tưởng.”

Ba chữ cuối cùng rống tựa như khạc ra, Đỗ Vấn cũng bị sợ hết hồn, “Tổng tài…”

“Hẹn Lam Y Nhiên, hẹn Đoan Mộc Mộc…” Lãnh An Thần trầm giọng ra lệnh, “Chuyện này tôi muốn chính miệng Lam Y Nhiên nói rõ ràng.”

Đỗ Vấn há lớn miệng, hình như không thể lý giải cách làm của Lãnh An Thần, “Tổng tài như vậy không tốt đâu!”

“Không có gì không được, không phải cô ấy không tin sao? Vậy giải quyết một lần trước mặt cô ấy” Lãnh An Thần nói lời này có chút ý vị đập nồi dìm thuyền.

Đoan Mộc Mộc nhận được điện thoại của Đỗ Vấn, cho là Lãnh An Thần hẹn mình nói thỏa thuận li hôn, không hề nghĩ ngợi liền đi, tuy nhiên cô không ngờ tới người chờ hẳn là Lam Y Nhiên.

Trên ghế ngồi màu đỏ, Lam Y Nhiên một thân váy dài màu xanh dương giống như yêu quái màu lam nở rộ, bắt mắt như vậy, ngay cả phục vụ cũng vụng trộm cắn lỗ tai mà nhìn hướng Lam Y Nhiên, đáy mắt đều là thần thái kinh ngạc.

Cô ta thật rất đẹp, mặt mày như vẽ, ngũ quan tinh sảo như mài dũa, tóc dài sóng lớn xõa xuống, dù là ngồi bất động, cũng làm cho người ta cảm thấy sống động mười phần, đôi con ngươi càng nhìn càng tốt, có loại cảm giác ngay cả kim cương ở trước mắt cô cũng mất sáng rỡ.

Đoan Mộc Mộc không có chút nào ngoài ý muốn Lãnh An Thần sẽ thích cùng cô gái như vậy ở chung một chỗ, nếu như cô là đàn ông, chắc hẳn cũng sẽ thích Lam Y Nhiên.

“Ngồi đi!” Lam Y Nhiên cũng không ngoài ý muốn đối với sự xuất hiện của Đoan Mộc Mộc, thậm chí còn hơi hào phóng kêu cô, Đoan Mộc Mộc ngược lại có vẻ không lưu loát, giống như thằng hề chưa từng thấy qua cảnh đời.

“Hôm nay khí sắc của cô xem ra không quá tốt” Lam Y Nhiên lại mở miệng, Đoan Mộc Mộc cơ hồ muốn đưa tay sờ mặt của mình, cô gái xinh đẹp trước mặt, coi như cô khí sắc tốt thì có ích lợi gì?

Giờ phút này, Đoan Mộc Mộc thậm chí cảm thấy lời này của Lam Y Nhiên mang theo ý vị châm chọc.

“Uống sữa tươi hay cà phê?” Lam Y Nhiên nhìn cô, vừa hỏi thăm, giống như là nữ chủ nhân.

Đoan Mộc Mộc hít một hơi, lãnh đạm khạc ra hai chữ, “Cà phê.”

Rất lâu không có uống cà phê rồi, nh