Cô dâu nhỏ bị gạt cưới của tổng giám đốc

Cô dâu nhỏ bị gạt cưới của tổng giám đốc

Tác giả: Nhất Vạn Vạn

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3211090

Bình chọn: 7.5.00/10/1109 lượt.

da thật sửng sốt vì bị móng tay cô lôi kéo, nước mắt theo khóe mắt chảy xuống, “Lãnh An Thần, anh khốn kiếp!”

Câu nói lỗ mãng xông vào lỗ tai anh, trong không gian này, để cho cô có loại bị cưỡng bức, cảm giác sỉ nhục dữ dội…

Cô nức nở nghẹn ngào chửi nhỏ, còn có nước mắt rơi xuống khiến Lãnh An Thần điên cuồng lạnh một giây, nhìn bộ dáng chịu hình của cô, anh mới biết mình thô bạo, nhưng quá muốn, căn bản không nhịn được.

Anh đang ở bên trong thân thể cô đụng hai cái, sau đó dừng lại, nâng mặt của cô lên, lần nữa chiếm lấy môi cô, tỉ mỉ hôn, giống như quỳ lạy, không còn hung ác lúc trước.

Bàn tay to của anh cầm tiểu bạch thỏ trước ngực cô vuốt ve, môi của anh ngậm dái tai cô, thân thể cô thuộc về anh, anh quen thuộc điểm nhạy cảm của cô, cho nên giờ phút này anh sẽ dạy cô buông lỏng.

Đoan Mộc Mộc kiệt lực bài xích anh làm cho mình rung động, nhưng chống cự mới biết, phát hiện căn bản không được, thân thể cô phản bội lòng cô dưới sự vuốt ve của anh, nếu như cô không phải gắt gao cắn môi, những âm thanh ngượng ngùng kia thiếu chút nữa liền bật thốt lên.

Anh nhìn thấy cô ẩn nhẫn, cảm thấy cô đè nén, Lãnh An Thần ghé bên tai cô thì thầm, “Bà xã, rõ ràng em rất muốn, thân thể của em rất thành thực, đừng rời khỏi anh…”

“Không thể nào!” Cô thở dồn dập quăng cho anh ba chữ, quật cường lại tùy hứng.

Lãnh An Thần thấy cô còn mạnh miệng, vì vậy cúi đầu, môi mềm mại ngậm hạt đào đã cứng rắn như đá trước ngực cô, nặng nề mút, nhất thời cô không ức chế được ngâm ra tiếng, “Ừ…”

Thân thể của cô rõ ràng động tình, nhưng trong lòng lại bài xích, cho nên càng khiến thân thể căng thẳng, thẳng xoắn đứt chính anh.

“Bà xã, em buông lỏng một chút, quá chặt, anh… anh không chịu nổi…” Lãnh An Thần không chịu nổi thì thầm.

“Vậy anh cút ra ngoài, đi ra ngoài…” Đoan Mộc Mộc đánh anh lần nữa, nhưng giờ phút này quả đấm như mưa rơi của cô lại như thuốc kích tình, làm cho anh càng muốn đụng chạm cô.

Mặc dù trên miệng nói cô không muốn, muốn anh đi ra ngoài, nhưng nơi thân thể kết hợp lại thấm ra mật dịch, càng ngày càng nhiều, như thủy triều không thể khống chế.

Lãnh An Thần biết cô thích ứng mình, vì vậy liền không hề đè nén nữa, anh siết chặt lấy eo của cô, ở trong không gian có hạn yêu cầu cô gái phía dưới, mỗi một cái đều giống như một lần cuối cùng, anh hận không thể đem chính mình dung nhập vào sâu trong cô.

“Mộc Mộc đừng rời khỏi anh…”

“Bà xã, cho anh thêm một cơ hội!”



Cho dù thân thể kết hợp thật chặt, nhưng anh vẫn không ngừng cầu xin cô, chỉ là đến cuối cùng cô đều đóng chặt đôi môi, không chịu cho câu trả lời.

Cao triều rất nhanh lại tới, hai người cùng nhau leo lên đám mây, anh đem nhiệt dịch của chính mình buông thả thật sâu, tựa hồ đang mong đợi cái gì.

Tất cả ngưng xuống, Đoan Mộc Mộc như con nít bị một lột sạch da, không có một chút hơi sức, chân khó khăn lắm rũ xuống xe ngồi xuống, biết rõ tư thế như vậy rất mắc cỡ, nhưng cô lại không có sức thu hồi.

Chân tâm nóng hừng hực, nhưng anh vẫn dừng ở bên trong thân thể của cô không chịu thối lui khỏi, Đoan Mộc Mộc nghe bên ngoài cửa xe tiếng cười người đi đường truyền tới, cũng không cầm được rơi nước mắt, để cho mắt đen cực kỳ sáng trong như thủy tinh.

Lãnh An Thần thở gấp, thật lâu mới thở bình thường, chỉ có điều không đợi anh mở miệng, đã nghe thấy trong không khí bộp một tiếng, trên mặt anh bị một cái tát nặng nề.

“Bây giờ có thể thả tôi đi chứ?” Cô nhìn anh, cặp mắt trống rỗng giống như hai hố đen, Lãnh An Thần chỉ có cảm giác mình sẽ luân hãm vào bên trong, anh làm động tác nuốt, chẳng qua là còn chưa có giải thích, Đoan Mộc Mộc đã lấy một tay đẩy anh ra, sau đó sửa sang lại y phục của mình.

Anh như mất hồn trí, chỉ nhìn cô, muốn đưa tay ngăn cản hoặc là giữ lại cái gì, nhưng tay lại không thể nâng lên nổi, anh biết lần này cưỡng bức không thể nghi ngờ gì nữa quan hệ vốn đang cứng ngắc của bọn họ trở thành hoạ vô đơn chí, nhưng anh thật bị cô ép điên rồi.

“Mộc Mộc…”

“Lần này trở về anh có thể ký thỏa thuận li hôn chưa?” Đoan Mộc Mộc đã cài tốt một viên nút áo cuối cùng, thời điểm nhìn anh, khóe môi lộ ra nụ cười châm chọc.

Miệng Lãnh An Thần giống như bị dán giấy niêm phong, nói không ra một chữ, hình như mới vừa rồi lúc hoan ái, anh đã đem lời muốn nói đều nói hết.

Thấy anh chậm chạp không mở miệng, Đoan Mộc Mộc mở cửa xe, đi xuống đón gió.

Cửa xe nháy mắt “ầm” đóng lại, Lãnh An Thần chỉ cảm thấy tim chợt đau nhói, giống như cửa xe kia đẩy trái tim của anh ra, phát điên không chống cự được.

Trong xe là không gian thu hẹp phiêu đãng hơi thở tình dục nồng nặc, trên ghế ngồi bên cạnh thậm chí còn giữ lại nhiệt độ của cô, vậy mà anh thế nhưng lại cảm giác cô cách xa anh, xa đến mức cho dù có nhiệt độ cùng hơi thở của cô làm bạn, anh vẫn không thể chạm tới cô.

Lãnh An Thần cũng không biết ngồi bao lâu ở trong xe, cho đến khi tất cả hơi thở cũng trở nên lạnh lẽo, lạnh giống như dao găm cắt người, anh mới phản ứng kịp, sửa sang lại mình.

Trên ghế da thật ra còn có một dịch thể ẩm ướt, anh tự tay nhón, dịch thể trong suốt, cũng phân không rõ là


Lamborghini Huracán LP 610-4 t