Cô dâu nhỏ bị gạt cưới của tổng giám đốc

Cô dâu nhỏ bị gạt cưới của tổng giám đốc

Tác giả: Nhất Vạn Vạn

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3211233

Bình chọn: 8.5.00/10/1123 lượt.

hết đâu rồi hả? Đường Tâm của tớ đâu? Tại sao lại tắt máy, tớ…”

Tiếng hô hơi lớn, tiểu Đường Tâm cũng đã nghe được, hơn nữa còn le lưỡi hướng về phía Milan, Milan nhăn mặt, cũng sắp như khổ qua, cô biết mình không mở miệng thì thôi, vừa nói chính xác bị mắng, vì vậy kín đáo đưa di động cho tiểu Đường Tâm.

“Mẹ ơi là con… Thật ra thì con cùng dì không có chuyện gì, chỉ là đi xa nhà một chuyến…” Nghe được âm thanh của con gái, Đoan Mộc Mộc chợt rơi nước mắt, nhưng lòng thấp thỏm cũng rơi xuống đất.

“Các người đi đâu? Tại sao không nói cho mẹ?”

Tiểu Đường Tâm le le đầu lưỡi mềm mại, nhầy nhụa nói: “Dì nói không thể nói cho mẹ biết!”

“Cái gì? Tiểu Đường Tâm con nói thật cho mẹ!” Bên kia Đoan Mộc Mộc muốn rống lên.

May mắn đẹp mắt. Tiểu Đường Tâm cũng cảm thấy tình huống không ổn, vội vàng đem điện thoại ném cho Milan, nâng một bộ má lên bộ dạng xem kịch vui.

Milan dứ dứ quả đấm hướng về phía tiểu Đường Tâm, sau đó nịnh hót giải thích…

Cách đó không xa, một bóng người cao lớn từ từ mà đến, áo khoác màu tro thuốc lá theo bước tiến của anh giương lên, giày da màu đen, mỗi một bước cũng cực kỳ có lực, ngũ quan tuấn mỹ giống như đao khắc, chỉ là vẻ mặt vô cùng lạnh lẽo.

“Oa! Rất đẹp trai!” Miệng Tiểu Đường Tâm há lớn, nước miếng đã đến khóe miệng, một điểm này của bé tuyệt đối di truyền từ Đoan Mộc Mộc, đừng xem tuổi còn nhỏ, bé cũng đã là hoa si.

Cái chú này rất đẹp trai, không riêng đẹp trai, đẹp trai giống như còn muốn làm cho người ta thân cận, tựa hồ đang trong mộng bé liền nằm mơ thấy chú ấy.

Tiểu Đường Tâm nhìn thấy bóng dáng của Lãnh An Thần sẽ phải biến mất ở cửa ra phi trường thì cũng nhịn không được nữa chạy tới.

Milan ôm điện thoại vừa giải thích thông suốt, nhưng tiếng nói còn chưa có rơi, màng nhĩ thiếu chút nữa liền bị đánh vỡ rồi, Đoan Mộc Mộc nghe Milan nói là đi tìm đứa bé trai trên tạp chí, nhất thời rống lên, “Cậu điên rồi? Ai cho cậu đi? Mau trở lại cho tớ, nếu không, nếu không… Tớ chặt cậu, có tin hay không?”

Đoan Mộc Mộc điên thật rồi, cô thế nào cũng không nghĩ đến Milan luôn luôn nhiều chuyện lại bát quái, lần này lại sẽ làm ra hành động như vậy.

Nếu như họ thật tìm được đứa bé kia, thì đồng nghĩa với việc gặp được Lãnh An Thần, nếu như Lãnh An Thần gặp được tiểu Đường Tâm, nhất định sẽ dựa vào khuôn mặt như mẫu phát hiện ra cô, đến lúc đó, cuộc sống yên ả mấy năm qua của cô chính là hoàn toàn xong đời.

“Cậu đừng rống, nếu như bảo bối nhà cậu đồng ý trở về, tớ lập tức trở về, có được hay không?” Thật ra thì Milan thật đúng là sợ Đoan Mộc Mộc tính tình nóng nảy, cô nói xong, vừa muốn đem điện thoại cho tiểu Đường Tâm, nhưng chỉ chớp mắt, lại không thấy bóng người nhỏ bé đâu cả.

“Cẩn thận… Đường Tâm… Tiểu Đường Tâm…” Mặt Milan sợ đến hoàn toàn trắng bệch, lấy kính mát trên sống mũi xuống nhìn loạn khắp nơi, trong miệng không ngừng kêu gọi.

Người ở đầu kia điện thoại hình như cũng nghe xảy ra điều gì, “Milan, tiểu Đường Tâm đây? Milan…”

Đâu còn tâm tư nghe điện thoại, Milan cơ hồ muốn khóc.

Tiểu Đường Tâm một đường đuổi theo trai đẹp tới bãi đậu xe, mắt thấy chú muốn lên xe, bé rốt cuộc không nhịn được nhào tới, ôm chặt lấy hai chân của chú, “Chú trai đẹp…”

Đây là gọi là cái gì?

Lãnh An Thần chỉ cảm thấy trên đùi căng thẳng, cúi đầu liền nhìn thấy một thân thể nhỏ bé trắng xoá, còn có khuôn mặt khả ái giống như búp bê, anh nhíu mày lại, cũng không buồn, “Người bạn nhỏ, con đang gọi chú phải không?”

Tiểu Đường Tâm nghiêm túc gật đầu một cái, “Con không gọi là người bạn nhỏ, con tên là tiểu Đường Tâm, chú có thể gọi con là tiểu Tâm Tâm…”

Âm thanh kia ngọt nhu giống như bánh dẻo thượng hạng, còn có câu tiểu Tâm Tâm cuối cùng kia, rõ ràng có tư vị câu dẫn.

Được rồi, tiểu Đường Tâm thừa nhận mình rất ưa thích chú đẹp trai này, chú không chỉ có lớn lên đẹp trai, hơn nữa âm thanh cũng rất dễ nghe, giống như mẹ thường nghe nhạc.

Lãnh An Thần cũng bị tiểu Đường Tâm đáng yêu trêu chọc đến, anh ngồi xổm người xuống, bàn tay vuốt đỉnh đầu của bé, “Tiểu, tiểu…”

“Tâm Tâm” Tiểu Đường Tâm nhắc nhở anh.

“Tâm Tâm, ba mẹ của con đâu?” Lãnh An Thần coi bé như đứa bé không cẩn thận lạc đường.

“Con không có ba” Khóe môi tiểu Đường Tâm khom thành hình trăng lưỡi liềm, trên mặt che một tầng ưu thương.

Chẳng biết tại sao, nghe được câu này, tim Lãnh An Thần lại đau tựa như kim châm, “Vậy mẹ con đâu?”

“Con… mẹ con không có ở đây” Tiểu Đường Tâm nói xong, mở trừng hai mắt, “Chú đẹp trai chú làm ba con có được hay không?”

Lời vừa nói ra này, lôi đến không chỉ là Lãnh An Thần, ngay cả Đỗ Vấn một bên cũng ngây dại, ánh mắt không khỏi rơi trên mặt tiểu Đường Tâm, nhưng anh nhìn kỹ không cần gấp gáp, nhất thời mắt càng mở càng lớn.

“Tổng tài…” Đỗ Vấn nhẹ kêu.

Lãnh An Thần cũng không có phát hiện Đỗ Vấn khác thường, một tay ôm lấy tiểu Đường Tâm, “Con lạc đường có đúng hay không? Chú đưa con đi tìm mẹ.”

“Tổng tài” Đỗ Vấn lần nữa tiến lên, sau đó chỉ chỉ tiểu Đường Tâm lại chỉ chỉ Lãnh An Thần.

Nếu như nói Lãnh Chấn Nghiệp mang đứa bé Huân Huân về chính là phiên bản của Đoan Mộc Mộc, như vậy cô


Duck hunt