
o trước, giằng xé cổ áo một cách thậm tệ ! Có lẽ cuộc ” chiến tranh ” sẽ càng lớn hơn nếu như không có bác bảo vệ kịp thời ra ” ngăn chặn “.
” Các cháu làm cái trò hề gì ở đây thế hả !!! Thật là vô ý thức !! ”
…………….
Bị mắng, hai đứa nó trừng mắt nhìn nhau, kẻ này đổ lỗi cho kẻ kia, rồi không một lời xin lỗi, quay đầu đi thẳng.
Lòng hậm hực, nhưng nó vẫn sực nhận ra chiếc vòng thánh giá được đeo trên cổ nhỏ kia – phải chăng … nhỏ đó cũng là … loài Thiện Quỷ ???!!!
Suy nghĩ ấy bỗng chốc hiện lên trong đầu của cả hai đứa. Tụi nó sững sờ … quay lại nhìn nhau đầy ẩn ý … rồi đi tiếp …
……………………………..
Dừng lại ở một góc phòng nơi thư viện, vì Chan không thích chỗ ồn ào, nên đây là nơi ít người qua lại … Bỗng, nhỏ trầm trồ.
– Wow ! Xư Bi à ! Bạn dũng cảm thiệt đó !
Nó nheo mắt nhìn …
– Dũng cảm cái gì cơ ?! À … cái chuyện con nhỏ đó hả …
– Không phải chỉ là con nhỏ tầm thường đâu ! – Chan bỗng chen ngang lời.
– Vậy sao ?! Không tầm thường thì như thế nào ?!
– Nhỏ đó là YuMi – cầm trịch cả khối con gái trường này đấy ! Nghe nói nhà quyền lực dữ lắm. Chắc số phận sau này của bạn mệt rồi … – Chan khẽ thở dài, rồi quay sang nhìn Xư Bi – một cái nhìn đầy thông cảm.
– Ừm … – Xư Bi khẽ nuốt ực cục nước miếng đang chặn lại trong cổ họng mình, nó chợt cảm thấy lạnh cả người !
Dường như điều Chan nói cũng là một lời tiên tri đầy đáng giá trong cái tương lai toàn là u ám của nó …
” Tôi ngồi đây được chứ !!! ” – Giọng một tên con trai nào đó bất ngờ cất lên khiến chúng nó giật bắn cả mình.
Nhưng lại càng giật mình hơn … khi nhận ra – đó là Jen – chàng bạch mã hoàng tử ít xuất hiện ở trường – đặc biệt là nơi thư viện đông người này nữa.
Jen cười – một nụ cười siêu đẹp để chào cả hai đứa, khiến Chan đỏ bừng cả mặt … mà thực ra thì nó cũng ngượng ngùng chẳng kém.
Sự xuất hiện đột ngột của hắn khiến bọn con gái trong thư viện rít lên vì thích thú.
Ngồi nói chuyện một lúc, nhưng có vẻ không thoải mái lắm vì bị chú ý hoài … Bỗng, Jen chợt đứng bật dậy, rồi cúi xuống nhìn Chan, một cái nhìn lịch lãm.
” Cho anh mượn bạn em một lúc được chứ ! Chan ?! ”
Chan ngớ người trước câu nói của Jen, con bé khẽ cười cười, rồi gật đầu đồng ý – “Chan luôn tốt bụng !” – Trong đầu Xư Bi chợt nghĩ thế.
Nói rồi, hắn cầm lấy tay Xư Bi, kéo vụt đi trong sự bàng hoàng đến ngỡ ngàng của tất thảy mọi người xung quanh – cứ như một đôi vậy !!!
Cả Chan cũng thế, ngay khi bóng hai đứa vừa kịp đi khuất, thì nụ cười trìu mến trên môi nó cũng lập tức biến mất. Thay vào đó là một cái mím môi đầy căm hận, nhỏ khẽ rít lên khi nắm chặt cây bút trong tay mình.
” Không thể như thế được ! Xư Bi ạ … !”
Vội vàng mở cuốn sổ ghi danh sách bạn bè ra, Chan tặng ngay cho Xư Bi một dấu gạch chéo. Đóng sổ lại, nhỏ cười.
………………………………..
Kéo tay Xư Bi đến một nơi vắng lặng, dường như chẳng có mấy người qua lại, vì đây là bãi đất trống trồng ngập tràn cây bồ công anh phía sau trường. Bỗng, Jen chợt dừng lại, nhìn thẳng vào mắt con bé, anh dõng dạc.
” Em không phải là người ?! ”
Rắc rối của Quỷ.
***
Tôi như chết đứng trước câu hỏi đầy bất ngờ của sunbea.
Phải chăng anh đã biết được sự thật gì rồi ??!
Và … thân phận thật của anh là ai ???!
——————————-
Con bé chợt giật mình, nó dường như chết đứng trước câu hỏi đầy bất ngờ của Jen. Nhưng rồi, cố gắng bình tĩnh lại, con bé khẽ lắp bắp …
” Hưm … anh đang nói cái gì kỳ vậy ! Sunbea ?! ”
Trước cái vẻ ngây thơ đến kỳ quặc của con bé, Jen lại phì cười. Hắn xoa xoa đầu con nhóc.
” Hà !!! Đùa chút thôi !! Không lẽ nào phải không ?! Làm gì mà sững sờ thế !! ”
” Ư … hưm … ừm !!! ” – Nó cũng cúi cúi đầu ậm ừ, nhưng thực sự là đã rất sợ. Con nhóc lại chun mũi nhìn sunbea – ” Nhưng đừng đùa như vậy nữa nhé ! Chẳng hay chút nào! ”
Jen không ngạc nhiên trước thái độ có vẻ khó chịu của con bé, nhưng Jen biết … là nó đã bắt đầu cảm thấy phải dè chừng … Cố gắng đánh tan không khí nặng nề bằng một nụ cười trìu mến, mở chiếc cặp màu nâu nhạt của mình ra, anh đưa cho con bé một cuốn sách có ghi ” Những điều cần biết về luật Truy Hồi “.
Mắt nó như trố ra … sững sờ nhìn … lại thêm một lần chết đứng. Nhận lấy cuốn sách, con nhóc lắp bắp mãi không nên lời …
” Sao … sao anh … ”
” Đừng hỏi, mà hãy đọc đi ! Good luck ! ”
Nói rồi, Jen lại lặng lẽ bước đi về phía trước, để lại cho Xư Bi một nỗi tò mò đến kinh ngạc về thân phận của ” chàng “. Sao anh lại đưa cho nó cuốn sách về ma quỷ ?! Cuốn sách quý đến nỗi Bụt cũng không thể có ?!!!
………………………………….
Trở về nhà, nó lập tức nhảy ngay lên phòng, đóng kín cửa lại và vội vàng mở cuốn sách ra. Cặm cụi tìm hiểu.
Hồi hộp mở trang thứ nhất … nó thấy hình một vị thiên thần với đôi cánh thiên sứ trắng trong cùng một nữ ác quỷ với đôi cánh dơi màu đen huyền bí đang áp sát lưng vào nhau – hai đôi cánh như chắp lại làm một – Trông thật đẹp ! Nhìn chúng giống hệt như biểu tượng trên chiếc vòng thánh giá của nó vậy !
Nhưng …
Ngay khi …
Mở đến trang thứ hai …
Hy vọng của con bé …
Bất giác …
Hoàn toàn sụp đổ …
Vì …” Sách chỉ toàn ghi chữ cổ sao trời !!! ” – Hắn muốn trêu mình đây