Cô gái zombie đi đâu thế

Cô gái zombie đi đâu thế

Tác giả: Ngật Bão Liễu Không

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323661

Bình chọn: 8.00/10/366 lượt.

ba lẩm bầm nhưng chẳng thèm nhìn Bạch Hi đang nằm trên đất, sau đó đưa tay chạm vào vai Bạch Hi, một luồng năng lượng tràn ngập mùi cỏ xanh tiến vào trong người Bạch Hi. Chướng khí màu đỏ tự thóat ra khỏi người cậu, tiếp khi gặp không khí liền biến thành chất khí không thể nhận ra.

“Ai…… Đáng tiếc Ngọc Phong Tử ta lại không có đồ đệ, thằng nhóc này có hơi ngốc một chút, nhưng mà thôi thì cứ thu đi, có vẫn còn hơn không……” Âm thanh ghét bỏ nhỏ đến nỗi không thể nghe thấy phát ra từ trong miệng Ngọc Phong Tử.

“Tiểu gia hỏa, biết sai rồi chứ?” Ngọc Phong Tử có chút vui sướng khi có người gặp họa mà nhìn Bạch Hi.

Lúc này bọn họ đã lại về tới miếu thờ.

Bạch Hi tức giận không nói chuyện, người này cũng thật đáng sợ. Lúc trước còn có dáng vẻ lão ngoan đồng già mà không kính, nói chuyện đều mang theo khí thế lưu manh, vậy mà im lặng không tiếng động đẩy mình vào hoàn cảnh nguy hiểm, mặc dù là cậu muốn đi, nhưng mà…… Ông không thể nhắc tôi một tiếng được hay sao!

“Cậu có thể chạy, bất cứ lúc nào cũng có thể chạy, ta quyết không ngăn cản, nhưng ngay cả xuống dưới núi cậu còn không làm được, cậu vẫn nên chết tâm đi.” Giọng điệu tràn ngập đả kích cũng ghét bỏ lên án Bạch Hi. Ý nói với Bạch Hi rằng, cậu rất yếu!

Bạch Hi trầm mặc.

Cậu tất nhiên sẽ không khờ khạo cho rằng Ngọc Phong Tử sẽ có lòng tốt đưa cậu xuống núi, hơn nữa nghe xong lời này, cho dù xuống núi, chỉ e rằng tình cảnh lúc xuống núi sẽ càng thêm hung hiểm. Bình tĩnh mà nói, cậu rời khỏi đảo Mê Nha Độc, còn có năng lực đi tìm Phạn Phạn sao? Thiên hạ rộng lớn, tìm một người giống như tìm kim nơi đáy bể, khó như với lên trời. Chẳng lẽ cứ như vậy ngồi chờ chết sao?

“Hắc, tiểu gia hỏa, ta đưa ra cho cậu một cái chủ ý như thế nào?” Biết Bạch Hi rất cứng đầu cùng khó xử, Ngọc Phong Tử đúng bệnh hốt thuốc, ung dung nhìn Bạch Hi. Nếu muốn câu đồ đệ, phải câu đồ đệ cam tâm tình nguyện, trước tiên phải bắt được ý chí muốn trở nên mạnh mẽ của cậu ta đã!

Bạch Hi có chút cẩn thận nhìn Ngọc Phong Tử, ông ta có lòng tốt giúp cậu ư? Thật khiến người ta nghi ngờ……

“Cứ như vậy đi, cậu xem này. Bây giờ cậu quá yếu, đừng nói là ta không muốn đưa cậu ra ngoài, cho dù là đưa cậu đi ra ngoài cậu cũng không tìm được cô bạn gái bé nhỏ của mình đâu!……”

“Phạn Phạn không phải bạn gái nhỏ của tôi!” Cái cổ của Bạch Hi đỏ lên sửa chữa câu từ của Ngọc Phong Tử.

“Được rồi, không phải thì không phải.” Nhổ vào, còn giả bộ với hắn? Ông đây cũng không phải là không yêu cô gái nào, ngươi giả bộ ông cũng nhìn ra được thôi, trong đầu không có quỷ thì ngươi đỏ mặt cái gì? Không phải thích cô gái nhà người ta thì ngươi nhớ cái gì? Ngọc Phong Tử cắn răng.

“Dù sao cũng là cậu muốn tìm người nọ, đúng chứ? Đưa cậu đi ra ngoài cậu cũng tìm không ra đâu! Với cái hình dáng bé nhỏ này của cậu, cái công phu mèo quào này, còn muốn tìm người? Vừa ra đi không bị Zombie chặt ra ăn thì đã cảm tạ trời đất rồi! Ta nói không phải Zombie cấp thấp, Zombie có thể sinh tồn ở đảo Mê Nha Độc này, đương nhiên không phải thứ gì đơn giản rồi” Hừ, nhóc con, không thực lực còn không chịu làm đồ đệ của ông, trời muốn làm đồ đệ của ông cầu xin ông còn chưa đáp ứng đâu!

“…… Không được! Tôi vẫn muốn thử lại!” Bạch Hi bước ngang, đi nhanh ra bên ngoài.

“Được lắm, tiểu gia hỏa, đừng khóc van xin ta đến nhặt xác nha ~~” Phía sau truyền đến câu nói bay bổng của Ngọc Phong Tử, tiếng cười nhạo trêu tức truyền đến rõ ràng vào trong tai Bạch Hi.

Cước bộ của Bạch Hi dừng một chút.

A? Có hi vọng. Hai mắt Ngọc Phong Tử híp lại, bên miệng tạo nên một nụ cười đáng khinh.

“Bịch bịch.” Dừng lại ngắn ngủi một lúc, Bạch Hi đột nhiên hướng ra phía ngoài chạy đi.

Ta nhổ vào……! Đi thật à? Ngọc Phong Tử có chút xúc động nhớ nhung muốn ngã xuống đất.

“Thật đúng là tiểu gia hỏa khiến người ta phải lo lắng, ai……” Không trách được, ai bảo hắn càng ngày càng nhìn trúng cậu bé quật cường này cơ chứ. Nhỏ yếu không thành vấn đề, ai cũng có lúc có nhược điểm, không sợ nhỏ yếu, có thể là kẻ ngu xuẩn, nhưng cũng có thể là kỳ tài. Ngọc Phong Tử lặng lẽ đi theo phía sau Bạch Hi.

Bạch Hi rời khỏi đỉnh núi liền dừng ở một chỗ đất trống, miếu thờ kia hẳn là dùng vật liệu đặc biệt gì đó xây nên, ở gần căn bản không cảm giác chướng khí tồn tại.

“Hô…… Sắp đến rồi.” Vừa rời khỏi sự bảo vệ của miếu thờ, Bạch Hi tập trung tinh thần nhìn chướng khí đỏ rực bao phủ khắp ngọn núi.

“Hít……” Bạch Hi nhíu mày, lúc này đây rõ ràng cảm nhận được chướng khí xâm nhập vào trong cơ thể.

Nỗ lực khống chế luồng khí màu trắng xung quanh mình đối kháng với chướng khí màu đỏ kia.

Nhưng chướng khí lại bao phủ toàn bộ ngọn núi, luồng khí trắng trên người Bạch Hi tản ra so với đám chướng khì này thật sự là rất ít ỏi. Đã không thể chủ động công kích nó, như vậy cậu tự bảo vệ mình là được! Bạch Hi vận động luồng khí màu trắng bao bọc xung quanh người không để lộ ra chỗ hở nào, rõ ràng là tạo hình thành bộ áo giáp màu bạc trắng?!

Này…… Bạch Hi cũng có chút giật mình, chính mình muốn dùng luồng khí màu trắng này bảo hộ thân thể, do đó nghĩ tới áo giáp, kết quả luồng khí mà


Insane