Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Cô nàng lập dị

Cô nàng lập dị

Tác giả: Lặng Thầm

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322491

Bình chọn: 8.5.00/10/249 lượt.

g chịu mua bộ đồ em chọn. Phải công nhận là em rất có con mắt thẩm mỹ.

Tú cười cởi mở:

-Bộ quần áo cô chọn cũng rất đẹp mà.

Huy vẫn ngồi trên salon nghĩ ngợi. Nhất định phải tận dụng triệt để cơ hội này, nhất định phải tìm ra câu trả lời: “Cô Hiền liệu có phải là Melt_the_snow hay không?”. Nhất định phải khéo léo không để cho Melt_the_snow biến mất một lần nữa.

Tính tiền xong, Trang vui vẻ lại gần nhóm bạn:

-Hôm nay Trang mời mọi người đi ăn kem.

Huy đứng dậy bảo Trang:

-Cảm ơn nhé. Tối tớ sẽ đền.

Trang hất tay Huy cười bảo:

-Tối sang nhà tớ, tớ cho xem cái này.

Trang cùng cô Hiền vui vẻ bước ra khỏi shop. Còn Huy với Tú đi phía sau. Vừa đi Huy vừa nói rất khẽ, đủ để Tú và Huy nghe thấy.

-Đèn đỏ nhé.

Tú gật đầu hài lòng với thỏa thuận ngầm đã ký.

Đến ngã tư, Tú cố tình phóng nhanh để vượt qua, còn Huy cố tình đi chậm lại để chờ đèn đỏ. Có điều, thanh niên phóng nhanh vượt ẩu qua ngã tư thì không bị công an để mắt. Ngược lại chiếc xe SH của Huy lại bị giữ lại hỏi giấy tờ. Huy khóc không ra nước mắt. Biết thế này đi xe đạp cho rảnh. Mà Việt Nam đâu giống như Hàn Xẻng. Đi xe đạp chả có tí lãng mạn nào cả đâu. Với lại, nếu đi xe đạp, Huy không đủ tự tin để đi với chị Hiền.

Cảnh sát giao thông mặt khó đăm đăm:

-Các cô các cậu bây giờ là ngổ ngáo lắm nhé. Chưa đủ tuổi, chưa có bằng lái mà toàn phóng xe phân khối lớn. Vào đồn rồi trình bày.

Sau một hồi gãi đầu gãi tai, không biết phân bua thế nào, Huy đành cười nhạt:

-Cháu vi phạm lần đầu, các chú thông cảm cho cháu lần này ạ.

Nói đi nói lại thì anh hùng cũng khó qua khỏi ải mỹ nhân, cô Hiền bỏ giấy tờ ra, cười tươi rói:

-Anh thông cảm cho em, em với em trai đi mua ít đồ. Lẽ ra là em chở nó, nhưng lúc nãy em mệt quá nên mới để nó chở em. Em có đầy đủ bằng lái, giấy tờ đây ạ.

Cảnh sát giao thông cầm giấy tờ xem qua rồi cũng gật gù:

-Thôi được rồi. Nhưng mà cậu này không được lái xe nữa.

Huy khóc không ra nước mắt. Vầng. Chưa đủ tuổi lái xe. “Em với em trai”. “Cậu này không được lái xe”. Vâng. Ngồi sau. Còn nhục hơn là chết.

Cô Hiền ngồi lên xe bảo:

– Em ngồi lên đi không lỡ hẹn bây giờ.

Huy cau có nhìn chiếc xe, muốn đập nó tan tành lắm rồi.

-Thôi. Em muốn lái xe.

Cô Hiền vẫn vui vẻ bảo:

– Không phải ngại đâu. Lên đi.

Huy thực sự không còn chút thể diện nào nữa rồi, liền hung dữ cầm lấy tay lái rồi dắt xe đi.

– Cô đứng đây đợi em 1 lát.

Huy dắt xe vào siêu thị gần đó gửi xe rồi bước ra.

– Mình sẽ đi taxi.

Vừa nói xong thì taxi dừng trước mặt. Cô Hiền thấy Huy có vẻ khó chịu từ nãy đền giờ nên cũng không phản đối. Huy mở cửa cho cô Hiền vào trước rồi cũng bước vào xe.

————————————–

Trang cùng Tú bước vào 1 trung tâm thương mại sa hoa. Tú đã không đến địa điểm mà Trang chọn. Nếu phải bỏ tiền ra khao bạn bè ở 1 nơi như thế này chắc chết quá. Nhưng điều Trang ngại nhất là đang đi riêng với Tú. Trang lưỡng lự:

– Cậu ơi, đợi Huy với cô Hiền đã.

Tú cười thầm trong bụng nhưng vẫn tỏ vẻ hợp tác:

-Tầng 2 là khu kinh doanh của gia đình tớ, qua đó ngồi đợi cũng được.

Trang liên tục gọi điện cho Huy nhưng Huy không bắt máy, chỉ trả lời được 1 câu: “Trang thông cảm. Huy gặp chút rắc rối với cái xe. Trang cứ vui vẻ đi. Tối Huy sang nhà Trang. He he”

“Gặp rắc rối với cái xe” khiến Trang nghĩ đến chuyện xui xẻo, nhưng giọng cười khả ố của Huy thì chắc là chuyện không có gì đáng lo. Với lại có cả cô Hiền nữa, chắc không sao đâu. Có điều Trang đã bị bỏ lại với Tú. Cứ thấy ngại ngại là sao nhỉ.

Tú thỉnh thoảng liếc sang nhìn chiếc túi mà Trang đang cầm theo. Lúc nãy bảo để lại trong cốp xe mà Trang không nghe. Trong chiếc túi đó có bộ quần áo mới của Trang và chiếc áo phông nam. Tú rất muốn hỏi chiếc áo đó là thế nào. Nhưng thôi, chưa phải là thân thiết thì không nên tò mò quá.

Trang bước theo Tú lên thang cuốn. Trung tâm thương mại này lớn quá đi. Đưa mắt nhìn quanh mà cũng thấy chóng mặt. Trang hiếm khi shopping nhưng bước vào nơi này quả thực cũng có chút tò mò, háo hức. Trang nhìn khắp các gian hàng và cách bài trí, rồi háo hức nhìn lên phía trên bảo Tú:

-Kiến trúc nơi này đẹp quá. Gia đình cậu giàu có nhỉ.

Nụ cười rạng rỡ trên khóe miệng xinh xắn bất chợt tắt lịm. Trước mặt Trang là Hùng. Hùng đang đi xuống, ngược hướng với Trang, tay trong tay với Thủy. Thủy lúc nào cũng thế, rất nữ tính, xinh đẹp, ăn mặc cầu kỳ yểu điệu, trang điểm nhẹ, cộng thêm làn mi cong vút chớp lên chớp xuống càng hớp hồn người khác. Trang ngừng mất vài nhịp thở, đầu óc quay cuồng, tim đập mạnh, bất giác làm rơi chiếc túi đựng đồ. Trang bị choáng, choáng đến nỗi không muốn đối diện lần thứ 2. Hoàng tử trong mơ thực ra cũng như bao nhiêu thằng con trai khác, ham mê nữ sắc, theo đuổi hot girl. Tú với Hùng chào hỏi nhau, còn Trang chỉ muốn biến mất.

Khi Hùng đã ở phía sau, Tú ngạc nhiên cúi xuống nhặt túi đồ Trang làm rơi. Chiếc thang đã lên đến tầng 2 mà sắc mặt Trang trắng bệch, đờ đẫn như người mất hồn. Tú vội vàng cầm tay Trang kéo lên trên, trước khi Trang bị mất đà ngã xuống dưới.

Khi bàn tay Tú nắm lấy tay Trang