The Soda Pop
Cô vợ bé nhỏ của tổng giám đốc băng hỏa

Cô vợ bé nhỏ của tổng giám đốc băng hỏa

Tác giả: Ái Ước

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 328465

Bình chọn: 7.5.00/10/846 lượt.

tên mình cô cũng không nhớ. Còn có lần đầu tiên bọn họ gặp mặt nhau ở nhà hàng, cô cũng gọi tên hắn, vẻ mặt cùng động tác đều biểu hiện rõ cô giống như mất trí nhớ nhưng không biết nhớ lại được từ lúc nào.

Nhưng cô vẫn không dám đối mặt mà thôi.

Hắn cố ý nhắc về sân thượng này, nơi này lần đầu khi cô tới hắn đã bỏ thuốc vào rượu của cô, sau đó hai người mây mưa ở đây, cô nhất định nhớ lại lúc đó cho nên mặt mới đỏ như vậy.

Hắn cũng không trách cô rõ ràng đã nhớ lại nhưng vẫn giả bộ như không nhớ, bởi vì những chuyện kia là những chuyện cô nên quên, cô trốn tránh cũng là hợp tình hợp lý.

“Em không biết anh đang nói gì, em đi xuống trước, để Nicole một mình em không yên tâm.” Duy Y xoay người muốn đi xuống, Kiều Ngự Diễm lại ôm cô từ phía sau.

Bốn năm rồi cô cũng không cao là bao nhiêu, đầu cô chỉ đứng qua vai hắn một chút.

“Y Y, thực xin lỗi em về những chuyện trước kia nhưng anh làm tất cả cũng chỉ vì yêu em, anh biết rõ mình không xứng với em, biết mình hèn hạ, cũng biết mình có những thủ đoạn xấu xan như thế nào nhưng anh thật sự yêu em, từ lần đầu tiên gặp mặt, anh liền không thể kiềm chế được tình yêu anh dành cho em. Tất cả mọi người không hiểu anh, cho rằng anh chỉ vui đùa một chút, tất cả mọi người phản đối cho rằng anh có mới nới cũ…….Đối với em mà nói là ép buộc nhưng đối với anh mà nói ngày kết hôn của chúng ta là ngày anh cảm thấy vui nhất.”

“Y Y, cho anh thêm một cơ hội lại làm người chồng yêu thương em, cho Nicole một người ba, được không? Anh sẽ không làm em tổn thương nữa, sẽ không làm những chuyện em không thích như trước, trước kia là anh sai, vô cùng sai nên mất đi em bốn năm trời…….”

Duy Y đưa lưng về phía Kiều Ngự Diễm mặt đã sớm đầy nước mắt “Em không biết nên làm gì! Rõ ràng đã nhớ lại chuyện lúc trước, rõ ràng nên hận anh tới tận xương tủy, rõ ràng nên thoát khỏi anh nhưng em cảm thấy thật đau, chỉ cần vừa nghĩ tới rời khỏi anh đã cảm thấy nghẹt thở. Em nhớ em là người của anh, trong lòng đều là hình bóng anh nhưng lại sợ đến gần anh, cho nên em mới nghĩ muốn rời khỏi anh, em cũng thật lòng không muốn đi…….”

“Y Y, thật xin lỗi làm cho em khổ sở như vậy!” Kiều Ngự Diễm nhẹ nhàng hôn lên trán cô, sau đó chiếm cứ dôi môi cô hôn say đắm, hai người ôm chặt nhau.

Giữa bọn họ đã không còn khoảng cách, chỉ cảm thụ sự tồn tại của nhau.

Duy Y không biết bản thân yêu hắn từ lúc nào, có lẽ trước đây rất lâu đã yêu chỉ là chính bản thân cô không biết mà thôi, sau đó lại mất trí nhớ, cái gì cũng không nhớ cảm thấy vô cùng nhẹ nhõm, chỉ cần nghĩ tới con gái đã cảm thấy hạnh phúc.

Nhưng sau khi tới thành phố G, cô từ từ nhớ lại chuyện lúc trước, nhớ lại chuyện với Kiều Ngự Diễm từng ly từng tí, mới phát hiện ra bản thân vô cùng sai, rõ ràng yêu Kiều Ngự Diễm nhưng vẫn không dám đến gần, vẫn cho rằng bởi vì anh Trạch Vũ.

Là do cô không có quyết đoán khiến cuộc sống của ba người đều rất khổ sở.

Kiều Ngự Diễm thổ lộ làm cô mở rộng tấm lòng, hắn đối với cô hết sức chân thành. Có lẽ giữa bọn họ chênh lệch rất lớn nhưng cũng không bởi vì sự chênh lệch đó mà thay đổi tình yêu của bọn họ.

Cô muốn cho bản thân mình một cơ hội phát triển tình yêu đó.

Anh Trạch Vũ quả thật rất tốt, cô rất yên tâm, mặc dù Bill chăm sóc cô nhưng tình cảm cô dành cho anh không phải là tình cảm nam nữ, có lẽ anh ấy có tình cảm với cô nhưng anh ấy không phải là người cố chấp trong tình yêu, cô tin tưởng Bill sẽ sống tốt.

Thị Trấn Phu Đức, trong phòng khách tại trại giam.

Bạch Trạch Vũ ngồi đối diện với Sultana, hôm nay Bạch Trạch Vũ đã không còn là tên nhóc của bốn năm trước, không dễ kích động mà Sultana cũng không phải là Sultana của năm đó nữa, tuổi thanh xuân của cô ta đã qua, chỉ còn lại toàn là thù hận.

“Chị Sultana, thật xin lỗi, tôi không ngờ chuyện năm đó sẽ thành ra thế này!” Bạch Trạch Vũ mặc âu phục, tinh thần sáng láng, nhìn lại Sultana toàn thân mặc quần áo tù, thanh xuân không còn giống như phụ nữ bốn mươi tuổi.

“Bây giờ cậu rất khí phách! Không giống tôi, bị giam ở đây, từng ngày từng ngày già thêm…….”

“Chị Sultana đừng nói vậy, năm đó bởi vì giúp tôi chị mới thành ra thế này, bây giờ tôi đã về, ân tình này làm sao tôi có thể quên?” Năm đó hắn ở Anh có thể giúp Sultana đến Anh tránh khỏi khó khăn này nhưng hắn không làm như vậy.

Mặc dù Sultana đã giúp hắn tuy nhiên đó cũng là một nhân vật nguy hiểm, cũng như cô ta đã bán đứng Kiều Ngự Diễm, nếu như ngày nào đó cô ta trở mặt với hắn, hắn cũng sẽ không có kết quả tốt, hơn nữa mấy năm nay đối với hắn tương đối quan trọng, nếu như đưa Sultana đi theo chỉ sợ mọi chuyện sẽ không thuận lợi.

Hơn nữa lúc ấy Jayson cũng không muốn đắc tội với Kiều Thị, hắn cũng không muốn chứa chấp một người phụ nữ bán mình. Vì vậy, Sultana không có chỗ dựa phải vào tù bốn năm.

“Không quên thì sao, cậu có thể đưa tôi ra ngoài sao?” Sultana nhìn Bạch Trạch Vũ, đối với hắn cũng không ôm hy vọng gì, cô ta tưởng rằng Bạch Trạch Vũ chỉ là một tên nhóc như năm nào. Cô ta không biết rằng bây giờ Bạch Trạch Vũ có địa vị như thế nào.

“Cái này…….”

“Thôi,tôi biết rõ việc này cũ