
cần một cô gái xen vào, trước kia có mấy hội nghị cấp cao đều yêu cầu thay tổng giám đốc Nam Cảng DươngTrung. Bây giờ mặc dù là công ty riêng nhưng trên thực tế đã nhập làm một với Kiều Thị, xem như là chi nhánh của Kiều Thị, chính sách sai lầm làm ảnh hưởng đến những ngành khác của Kiều Thị.
Vì vậy những quản lý cấp cao đã trưng cầu ý kiến thay thế Dương Trung nhưng khi đó bởi vì Dương Dương hắn không đành lòng thấy đau khổ nên đều bỏ qua. Sau này khi hắn khôi phục trí nhớ, nhớ lại chuyện lúc trước nên hắn không muốn giúp bọn họ ra uy.
Lần này Dương Trung dùng cùng một chất liệu dùng trong sảm phẩm thương nghiệp liệt vào chất dùng trong thành phẩm, rồi tái sản xuất vào các sản phẩm gia công khác trong các ngành của Kiều Thị, cứ như vậy không chỉ có hao tổn chi phí công ty mà đã làm ảnh hưởng danh tiếng của Kiều Thị không ít.
Lần này hắn sẽ không bao che cho ông ta nữa. Cũng không biết hắn tốt như thế nào, hắn không tra xét Dương Trung là nhân nghĩa lắm rồi.
Từ trong phòng họp đi ra ngoài, Kiều Ngự Diễm đi về phía phòng làm việc, Dương Dương không buông đi theo.
“Anh Kiều, trước kia anh không như vậy, anh đã nói sẽ không để ai khinh thường em, tại sao bây giờ anh không để ý tới sống chết của em? Có phải bởi vì Duy Y đó không?”
“Không sai, cô ấy mới là người tôi yêu nhất, về sau cô cũng đừng đến tìm tôi nữa.” Kiều Ngự Diễm nói như đinh đóng cột.
“Cái gì? Anh thật quá đáng, trước kia anh cũng nói em là người anh thích nhất!”
“Tôi chỉ xem cô là người thay thế của cô ấy.”
“Anh Kiều, anh làm người ta tổn thương rồi. Làm sao anh có thể đối với em như vậy, anh có người mới nên không cần em nữa đúng không?” Dương Dương cố gắng nức nở lớn hơn nhìn qua thật điềm đạm đáng yêu.
“Dương Dương, cô còn trẻ, có thể tìm người đàn ông tốt hơn tôi, nếu như cô chỉ vì tiền của tôi, tôi sẽ cho cô một khoản xem như tiền bồi thường.”
“Hừ, ai muốn tiền bồi thường của anh, đừng tưởng rằng các người sẽ có kết quả tốt, tôi sẽ không cho các người yên.” Dương Dương thấy cầu cạnh không được liền lộ ra bộ mặt thật.
“Dương Dương, cô đừng có làm loạn.” Kiều Ngự Diễm hét lớn, bàn tay đập lên bàn làm Nicole núp trong gầm bàn hoảng sợ, chỉ nghe phịch một tiếng giống như đầu Nicole đụng phả bàn, đau đến nỗi khóc lên hơn nữa chậm rãi đi ra từ trong gầm bàn.
Kiều Ngự Diễm thấy Nicole đang ở phòng làm việc nghĩ tới Duy y cũng ở đây “Y Y, em ở đâu, đi ra đi.”
“Mẹ không ở đây! Hu…….” Nicole xoa chỗ đau đi tới bên cạnh Kiều Ngự Diễm “Đau quá…….” Kiều Ngự Diễm cúi xuống ôm Nicole ngồi lên chân mình, ôm vào ngực nhẹ nhàng dỗ, có thể thấy hắn cũng biết dỗ con nít.
Dương Dương thấy trong phòng làm việc không có người khác lập tức bốc hỏa ” Mày trốn đấy làm gì, chiếm đoạt đàn ông của người khác không biết xấu hổ sao?”
“Dương Dương, cô đừng quá mức!” Kiều Ngự Diễm giận dữ, hắn có thể dễ dàng tha tội cho ai bất kính với hắn nhưng không thể tha thứ cho ai nhục mạ Duy Y.
“Tôi làm sao, tôi làm gì quá mức, chẳng lẽ tôi nói không đúng? Rõ ràng cô ta quyến rũ anh làm anh bỏ tôi. Là cô ta không biết xấu hổ.”
“Câm mồm.” Kiều Ngự Diễm giận dữ, vung tay lên tát vào má Dương Dương “Cô đi ra ngoài cho tôi, tôi không muốn thấy cô nữa!”
“Anh đánh tôi?” Dương Dương không thể tin nhìn Kiều Ngự Diễm, trong mơ cô ta cũng không nghĩ rằng đây là Kiều Ngự Diễm đã từng che chở cô ta, chưa một lần nặng lởi với cô ta, càng không đánh cô ta.
Trong lòng người đàn ông này chỉ có Duy Y đó.
“Hừ,Kiều Ngự Diễm, một ngày nào đó anh sẽ hối hận vì ngày hôm nay, tôi chỉ muốn tiền của anh thôi. Anh có gì đặc biệt, chẳng qua chỉ là một người đàn ông lớn tuổi. Hừ…….”
Dương Dương nhìn chằm chằm hắn nói xong cuối cùng tức giận đẩy hắn một cái, sau đó hung hăng xoay người bỏ đi, không bao giờ lưu luyến hắn nữa.
Đúng lúc kéo cửa phòng làm việc của hắn ra thì thấy Duy Y đứng đó, cầm trong tay ly nước trái cây, giống như tới đã lâu chỉ đứng ngoài nghe bọn họ cãi nhau mà thôi.
Dương Dương nhìn cô một cái lại nhìn ly nước trái cây trong tay cô, tức giận đoạt lấy nhẫn tâm hất lên người Duy Y, sau đó hung hăng ném ly thủy tinh vào bên cạnh chân Duy y, thiếu chút nữa làm chân Duy Y bị thương.
“A…….” Duy Y sợ hãi kêu lên. Nhưng không tránh kịp, trên người toàn nước trái cây.
“Cô làm gì vậy?” Kiều Ngự Diễm thấy vậy tức giận gầm lên một tiếng, vội vàng để Nicole trong ngực xuống đi ra xem Duy Y thế nào nhưng Dương Dương đã đi ra thang máy.
“Chết tiệt, Y Y, em có sao không?” Kiều Ngự Diễm nhìn Duy Y, thấy mảnh kính vỡ cạnh trên, ánh mắt lập tức sắc lạnh, chỉ thiếu chút nữa là Duy Y bị thương, con bé kia dám phách lối như vậy, dám làm người khác bị thương ngay trước mặt hắn, có thể thấy bình thường lúc không có hắn cô ta có thể làm những việc không thể tưởng tượng được.
Phòng làm việc không ít người đến xem chuyện hay, thấy những việc như vậy cũng không dám lên tiếng, không nghĩ tới tổng giám đốc đào hoa như vậy, trước kia vẫn cho rằng hắn chỉ thích Dương Dương, thì ra trong nhà còn có một người vợ danh chính ngôn thuận cùng với một đứa con gái.
Những người biết sự thật cũng chỉ có