
là một cô gái xinh đẹp, còn bóp…….”
“Cô bé còn dám xưng là cô gái xinh đẹp?”
“Huh, em ở trường có nhiều người theo lắm à nha!” Duy Y bí ẩn, vừa lén lút nhìn biểu hiện trên mặt Trạch Vũ, Trạch Vũ có hay không có khẩn trương?
Đáng tiếc làm cô thất vọng, Bạch Trạch Vũ cười nhạo, không lộ ra vẻ gì khác.
Xem ra Trạch Vũ chỉ coi cô như em gái mà thôi, một chút mất mát xẹt qua trong lòng…….
Hai người cười đùa rời đi, không chú ý tới chiếc xe đưa Duy Y trở về vẫn chưa rời đi, Kiều Ngự Diễm đem hành động thân mật của hai người thu hết vào trong mắt. Lửa giận vô tình hình thành trong mắt.
Dừng xe thật lâu trước khu nhà mới rời đi.
CHƯƠNG 4: DU LỊCH PHU ĐỨC
Sáng sớm ngày thứ ba, mọi người lên đường đi Phu Đức, sớm tính toán thời gian ở Phu Đức là ba ngày hai đêm.
Chỉ chơi một ngày, Duy Y cùng Kiều Y liền mệt rã rời, vốn tưởng rằng Kiều Y có ở chung một khách sạn với Duy Y, không nghĩ tới buổi tối Kiều Ngự Diễm gọi điện thoại tới, nói là muốn đón Kiều Y. Chuyện tốt của bịn họ đều bị cuộc điện thoại này phá hư.
Khi Kiều Ngự Diễm đi vào khách sạn của bọn họ thì chỉ còn lại hai cô gái. Mẹ Duy Y cùng học sinh đi tới quầy rượu, Duy Y cùng với Kiều Y tuổi còn nhỏ, bị người lớn ngăn ở bên ngoài. Đành phải ở trong khách sạn.
“Anh hai, cho em ở lại đây đi, em đi cũng chỉ còn một mình Duy Y. Hơn nữa sáng sớm ngày mai bọn em xuất phát đi cổ thành, đi tới đi lui thật phiền toái?” Kiều Y thật không rõ, tại sao anh trai lại quản nghiêm ngặt như vậy? Trước kia anh ấy không quản chặt mình như vậy.
“Duy Y cũng đi cùng, ngày mai anh đưa các em trở lại!” Một câu nói bác bỏ hoàn toàn mọi tính toán của Duy Y cùng Kiều Y.
Trước khi Kiều Ngự Diễm đến họ đã tính toán tỉ mỉ phải thuyết phục hắn như thế nào, chỉ tiếc Duy Y vừa thấy khuôn mặt lạnh như băng của Kiều Ngự Diễm, cài gì cũng không dám nói. Nếu là Kiều Ngự Diễm của đêm hôm trước, có lẽ Duy Y còn dám mở miệng. Đáng tiếc hôm nay Kiều Ngự Diễm vừa thấy Duy Y liền nhớ tới chuyện cô với chàng trai đêm hôm trước, lửa giận trong lòng không tự chủ được hiện rõ trên khuôn mặt. Không chỉ có Duy Y không dám nói lời nào mà Kiều Y cũng có chút sợ sệt.
Duy Y gọi điện thoại ẹ rồi liền đi cùng Kiều Y. Mẹ Duy Y cũng vô cùng yên tâm với con gái, không nói hai lời liền cho cô đi chơi cùng bạn.
Vừa lên xe, Kiều Y liền phát hiện trợ lý của anh trai cũng ở trên xe, hơn nữa còn đảm đương trọng trách tài xế.
“Hi, Denis, anh cũng ở đây à?” Kiều Y rất tự nhiên chào hỏi Denis, giồng như quan hệ của hai người so với tình anh em còn thân hơn.
Denis là người anh, lại có thể nói lưu loát tiếng trung, mà hắn chỉ mới ở Trung Quốc chưa tới ba năm. Denis dáng dấp vô cùng đẹp trai, có thể nói là khuôn mặt tươi sáng như ánh mặt trời. Là em khóa sau của Kiều Ngự Diễm lúc còn du học ở Anh, hiện tại cũng là trợ lý của hắn, không chỉ là người đàn ông đẹp trai ưu tú mà còn tương đối xuất sắc. Có thể có một người tốt như Denis làm trợ lý bên cạnh, Kiều Ngự Diễm giống như hổ thêm sức mạnh.
“Hi, công chúa của ta, rốt cuộc có thể nhìn thấy em!”
“Di? Ngươi nói gì? Có phải hay không nhớ em?” Kiều Y cùng với Duy Y ngồi ở ghế sau, mà cô lại nghịch ngợm bò tới tựa lưng vào ghế trước nói chuyện phiến với Denis.
“Dĩ nhiên! Em là công chúa của lòng anh, anh có thể không nhớ em sao?”
“Ừ……Để đáp lại tình cảm đó, em cũng giả bộ nhớ anh! Ha ha…….”
“Công chúa của anh, em làm lòng anh tổn thương rồi!”
Có thể nhìn ra được quan hệ của Kiều Y cùng với Denis quả thật tốt hơn so với Kiều Ngự Diễm.
Hai người trong xe một hỏi một trả lời, không khí trong xe náo nhiệt cực kỳ!
“Denis, chúng ta đang đi đâu đây?” Đối với Phu Đức, Kiều Y với Duy Y một chút cũng không quen, mà Denis vì mới đi du lịch ba tháng nên đã quen.
Công việc của bọn họ đã tới giai đoạn kết thúc, cho nên Kiều Ngự Diễm mới phải xuất hiện ở Phu Đức.
“Trước tiên đi ăn chút gì, sau đó trở lại khách sạn!”
“Nhưng mà em với Duy Y đã ăn cơm!”
“Em không có lương tâm, anh với anh trai em bận bịu tới giờ vẫn chưa có ăn gì đâu!”
“A! Vậy em muốn ăn đồ ăn Nhật, Nghe nói ở Phu Đức có đồ ăn Nhật!”
“Cô gái của tôi ơi, không phải bọn em vừa mới ăn rồi sao?”
“Ăn rồi lại đói bụng!”
“Khó trách em càng ngày càng …….” Denis còn chưa nói hết câu, nghe được âm thanh từ quả đấm của người nào đó!
“Duy Y muốn ăn cái gì?” Kiều Ngự Diễm nãy giờ không nói, đột nhiên quay đầu lại hỏi Duy Y.
“Cái gì cũng được!” Đột nhiên bị gọi tên, Duy Y sợ hết hồn!
“Ăn được đồ cay không?” Kiều Ngự Diễm lại hỏi, chỉ là vấn đề này ảnh hưởng tới ánh mắt của ba người trong xe. Có lẽ ánh mắt của Duy Y chỉ là lễ phép, nhưng ánh mắt của Denis cùng Kiều Y lại không như vậy.
Bọn họ hiểu rõ người anh trai vốn dĩ lạnh băng này, mười năm nay, ngay cả em gái hắn chưa từng quan tâm tới, cũng không biết sở thích của em gái mình, thế nhưng hắn lại quan tâm bạn học của em gái, điều này tựa hồ có chút…….
“Một chút xíu! Anh Kiều muốn đi ăn đồ cay sao?”
“Không, vậy thì đi ăn đồ ăn Nhật đi!” Cảm thấy ánh mắt quái dị của hai người, Kiều Ngự Diễm đột nhiên thay đổi ý tưởng. Hướng đến phong cảnh ngoài xe để che