Cô vợ bỏ trốn của sát thủ tổng tài

Cô vợ bỏ trốn của sát thủ tổng tài

Tác giả: Thiên Cầm

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326744

Bình chọn: 8.00/10/674 lượt.

g qua người cô, hôn càng sâu hơn, sâu hơn.

Mặc kệ cô là bởi vì sao mà trốn tránh, anh cũng sẽ không để cho cô thực hiện được, tuyệt đối sẽ không!

Tiêu Ký Phàm! Anh là tên Vương bát đản! Ở trong lòng Lâm Tử Hàn cuồng mắng, ý thức lại bắt đầu một mảnh hỗn loạn, xấu hổ thẹn thùng đình chỉ sự giãy dụa vô dụng này, cuối cùng xụi lơ trong ngực ấm áp của anh.

Hai người quên mình mà ôm hôn, cho đến khi Tiểu Thư Tuyết chuyển từ hứng thú đùa nghịch a heo a cẩu trong lòng hiếu kỳ nhìn xung quanh, mới không cam nguyện mà ngừng lại.

Lâm Tử Hàn dựa vào ngực anh, nhẹ nhàng mà thở gấp, sắc mặt ửng hồng một mảnh, vừa rồi cô lại rơi vào sự bá đạo cùng nhu tình của anh.

Tiêu Ký Phàm trầm ngâm nhìn khuôn mặt ảo não của cô, nghiêm túc nói: “Có đúng Duẫn Ngọc Hân làm cái gì với em hay không? Nói gì đó không?”

“Không có, cô ấy cái gì cũng không làm” Lâm Tử Hàn có chút nổi giận nói.

“Vậy em tại sao lại thay đổi như thế?” Không chỉ có trốn tránh anh, thấy anh thì ngay cả một chút thân thiện dễ gần cũng không có.

“Bởi vì tôi căn bản là không thích anh, lại cùng anh làm cái loại chuyện này, tôi còn có mặt mũi nào nhìn anh chứ” Lâm Tử Hàn hàm chứa lệ nói dối, không phải không yêu anh, là không thể yêu!

Hai mắt Tiêu Ký Phàm nghiêm túc lại, nhìn chằm chằm khuôn mặt hàm chứa nước mắt của cô nói: “Em nói dối! Thân thể của em đã nói cho anh biết tâm ý của em”.

“Kẻ ngu si mới có thể yêu anh, anh ngoại trừ có tiền, ngoại hình đẹp trai, có bản lĩnh…!” Đổ mồ hôi! Làm sao lại đếm ra nhiều ưu điểm như vậy!

“Vẫn còn có khuyết điểm! Anh lạnh lùng như thế, như thế…, tôi có lý do gì mà thích anh chứ?”

“Yêu chính là yêu, sao lại không dám thừa nhận?”

“Tôi chỉ là có một chút thích anh do anh đẹp trai và có tiền mà thôi, anh căn bản là không thích hợp làm chồng của tôi”. Tiếp tục rưng rưng nói dối, sắc mặt của anh rõ ràng không tốt, xem ra vẫn có chút hiệu quả .

Tiêu Ký Phàm lạnh lùng nghiêm mặt dừng ở cô, thực sự là như vậy sao? Anh luôn luôn tới đối với mình đều rất tự tin, không có người phụ nữ nào có thể thoát được lòng bàn tay của anh, bao gồm cả người phụ nữ kia bị tiền tài quyền thế địa vị của anh mà mê đảo.

Nhưng mà cô, làm sao có thể là cái loại phụ nữ này? Anh nhớ kỹ khi bị thương ở chỗ này, cô đã từng nói qua với Vương Văn Khiết, anh không thích hợp làm chồng của người khác.

Cho tới bây giờ, quan điểm của cô vẫn không cải biến sao? Anh làm sao lại không thích hợp làm chồng của người khác? Loại tội danh này đặt trên đầu anh, thật sự là có chút oan uổng!

“Mặc kệ Duẫn Ngọc Hân đã làm cái gì với em, nói qua cái gì, cũng không cần lưu ý, em chỉ cần nhớ kỹ, anh yêu chính là em là được” Anh vẫn còn nghi ngờ bởi vì Duẫn Ngọc Hân đã làm cái gì với cô, cô mới nói dối không thích anh.

Cô làm sao có thể không để ý đây? Cô và anh vốn không phải là người cùng một tầng lớp, là do cô trèo cao không dậy nổi thôi!

Chương 112

Chương 112: Thâm tình (2)

Lâm Tử Hàn chớp chớp cho nước mắt chảy xuống, lạnh lùng nói: “Anh đi về trước đi, tôi không muốn làm cho người khác phát hiện anh đến nơi đây”

“Muốn anh đi cũng được. Trừ phi em đồng ý không lẩn tránh anh” Tiêu Ký Phàm nhìn chằm chằm cô nghiêm túc nói.

“Tôi đồng ý với anh” Lâm Tử Hàn gật đầu, Tiêu Ký Phàm vẫn như cũ nhìn chằm chằm cô, làm như sợ cô đổi ý, cho đến mãi sau khi cô gật đầu, mới không tình nguyện từ sau cánh cửa đi ra ngoài.

Lâm Tử Hàn chạy đến cạnh cửa, nhìn chăm chú vào cái bóng của anh biến mất giữa màn đêm, cuối cùng kìm không được nước mắt của mình, rơi xuống từ trên gò má .

Nghĩ không ra cô cũng sẽ có một ngày khổ sở vì tình, vẫn đều cho rằng loại sự tình này sẽ không rơi xuống đầu mình.

Lời nói của Tiêu phu nhân tựa như kiếm sắc bén hung hăng đâm vào trong lòng cô, phán tử hình cho cô!

“Ba ba Đỗ!” Giọng nói của Tiểu Thư Tuyết kéo tâm trí Lâm Tử Hàn quay về hiện thực, cô qua loa lau nước mắt trên mặt, đi tới.

“Tử Hàn, em làm sao vậy?” Đỗ Vân Phi đánh giá hai mắt có chút đỏ lên của cô, thân thiết mà hỏi thăm.

Lâm Tử Hàn lắc đầu, do dự một chút nói: “Vân Phi, chuyện tối ngày hôm qua em đã suy nghĩ kỹ, em đồng ý” Khi nói những lời này, trái tim cô có một mảnh đau nhức, đau đến cô hầu như không thở nổi.

Đỗ Vân Phi kinh ngạc nhìn cô, anh không nghe lầm chứ? Cô ấy đồng ý với đề nghị của mình? Anh mừng rỡ ôm cổ cô, kích động mà mở miệng: “Tử Hàn, em thực sự đồng ý rồi?”

“Thật tốt quá, Tử Hàn!” Đỗ Vân Phi vui sướng đến thân thể run rẩy lên, chỉ là, vì sao có dịch thể ấm áp trượt vào cổ của anh chứ?

Anh thoáng đẩy thân thể của cô ra, không giải thích được mà nhìn chằm chằm cô: “Tử Hàn, em sao lại khóc?”

“Em…” Lâm Tử Hàn lau nước mắt trên mặt, nhẹ nhàng mà lắc đầu, cô không thể nói cho anh biết nguyên nhân, bởi vì cô cảm giác mình đã rất có lỗi với anh.

Dù cho cô không nói, Đỗ Vân Phi cũng ít nhiều có thể đoán được là nguyên nhân gì, bàn tay nâng mặt của cô lên, dè dặt mà hỏi thăm: “Là bởi vì Lãnh Phong đúng hay không? Em yêu hắn ta đúng hay không?”

Lâm Tử Hàn kinh ngạc mà theo dõi anh, hóa ra anh cũng biết!

Mặc kệ cô có yêu Lãnh Phong hay không, Đỗ Vân Phi đều cảm


Insane