
Chương 1: Giới thiệu
Đời trước cô tiểu thư Tống Nguyệt Linh của Tống thị, thiên chi ngọc diệp.
Vì gia tộc lấy hắn một tỷ phú độc thân kim cương của bao nhiêu cô gái, đồng sàng dị mộng, tương kính như tân, một lần làm người tốt, hồn liền khỏi xác trùng sinh một người nghèo khó, cô muốn trải nghiệm những thứ đời trước chưa trải qua và tránh xa nơi bàn tay ông chồng tỷ phú !
Có lẽ Tống Nguyệt Linh cũng không ngờ chỉ một phút lương tâm trổi dậy khiến cô trở thành một vong hồn. Nhìn xác mình nằm trên đường thật là khó coi.
Cô đường đường là tiểu thư của tập đoàn Tống Thị, từ nhỏ mặc dù không được thương yêu như kiểu nâng như trứng hứng như hoa, nhưng vì là bộ mặt của cha mẹ nói riêng và Tống Thị nói chung, Cô luôn xuất hiện chung bộ dạng chỉnhchu nhất. Từ quần áo tới, kiểu tóc luôn có nhàthiết kế riêng chăm sóc.
Được học trong trường danh tiếng tốt nghiệp loại ưu !ra trường được cha mẹ gả cho mộtngười chồng kim cương từ nghĩa đen tới bóng.
Nói tới ông chồng của cô, Anh ta là người đứng đầu tập đoàn đa quốc gia Nghiêm Thị đó là bề nổi, còn dưới là ông trùm các sòng Casino quan bar vủ trường về đêm, được bảo kê bởi bạn anh ta, chỉ là một người đứng đầu băng nhóm hắcđạo rãi rác từ trong nước ra nước ngoài.
Tống Nguyệt Linh đôi khi cũng không hiểu sao Nghiêm Hạo lại đồng ý kết hôn với cô.
Ánh mắt anh ta nhìn cô như nhìn một người lạ, Lần đầu Tống Nguyệt Linh gặp Nghiêm Hạo trong buổi tiệc của tập đoàn Tống thị. Vóc dáng cao lớn một thân tây trang, gương mặt dù cười nhưng vẩn thấy lạnh. khi ánh mắt anh ta liếc trên người cô. Tống nguyệt Linh theo bản năng rụt vai lại, ánh mắt sắc bén và khủng bố quá đi. cô nghĩ đời này không có dịp gặp anh ta nữa.Nhưng ai ngờ lần gặp sao là một cuộc kết hôn aaa…
Tập đoàn Tống Thị là một tập đoàn cổ phần trong gia tộc bên nội cô, Từ Ông nội Bác, chú hay cô nhỏ đều có cổ phần. Nhưng cha cô là người nắm nhiều nhất, và là người lèo lái..
Nhưng từ khi ông nội mất có sự thay đổi, khi cổ phần của ông nội để lại cho chú út và chú út lạichuyển nhượng cho Bác hai. Từ đó cổ phần của bác hai lại nhiều hơn cha cô và bắt cha cô phảinhường chiếc ghế Chủ Tịch hội đồng quản trị.
Tất nhiên cha cô Tống Văn không cam tâm, tintức ở đâu Tống Văn biết Tỷ phú kim cương muốn lấy vợ nên mới đem Tống nguyệt Linh đi bán, với điều kiện là toàn thể nhân viên của tậpđoàn nghiêm thị mua bảo hiểm nhân viên của Tống thị “ba chị Linh bán bảo hiểm”
Trên dưới tập đoàn một con số khổng lồ nha.
Thế là Tống nguyệt Linh bị gả đi.Tống Văn có hợp đồng lần này lại yên vị trên ghế chủ tịch.Kết hôn 1 năm với Nghiêm Hạo cô mới biết anhta không phải là người. là một con rôbot.
Sáng 6h dậy tập thể dục 1tieng, an sang đi làm.Tối 7h về ăn tối vào thư phòng. 10h đi ngủ, một tuần 3 ngày làm chuyện vợ chồng, làm xong giường ai nấy ngủ. sao này cô biết, Nghiêm Hạora điều kiện với cha cô, kết hôn 3nam không cócon thì ly hôn.
Giờ thì mới có 1 năm mà cô đã hương tiêu ngọc nát rồi.
Tống nguyệt Linh nhìn mọi người chen lấn nhìn thi thể cô, một chiếc Lamborghin màu đen và chiếc Bentiley mulsanne cùng dừng lại. vệ sĩ mở cữa Nghiêm Hạo bước xuống chiếc Lamborghintay vuốt nếp áo bị nhăn khi ngồi, gương mặtlạnh lùng từ tốn lại nhận xác khi thấy rỏ người, mày kiếm nhíu lại. Tống Văn cùng vợ bước xuống xe còn lại mẹ của Tống Nguyệt Linh, bàTống tên Lâm nguyệt Nhã vừa nhìn thấy con gái thì ngất xỉu.
Tống Văn mắt cũng đỏ hoe, Nghiêm Hạo nói vài câu phân phối xong quay lại chào tạm biệt cha mẹ vợ lên xe đi, từ đầu tới cuối không nhìn vào thi thể một lần nào
Nhìn chiếc xe đắt tiền chạy đi. Tống nguyệtLinh tâm lạnh, mặc dù bây giờ cô đã chết.
Nghiêm Hạo !anh cũng quá vô tình đi, dù gì 1 năm chồng vợ, cũng không dành cho cô một chúc thương xót, phải chăng hào môn đềunhư vậy..
Cô bổng tiếc nuối lúc trước mình sống mơ hồ, lúc đi học thì học xong về nhà, bạn bè
không có, nghèo thì mặc cãm với cô, giàu thì phân bì so sánh, cô không thích, nên cứ chui vô cái vỏ của mình. Tới lúc kết hôn xong cũng tiếp tục làm con sâu gạo
Cô sống thật là uổng phí một kiếp người quá đi. đang hoài niệm bổng một lực hút mạnh kéo cô vào vòng xoáy mất dần ý thức!
Chương 2: Yến Tử nghèo khó
Tống nguyệt Linh mơ hồ mở mắt ra, thân thể nhức mỏi, nhìn khung cảnh xa lạ.
đây là đâu?không phải cô đã chết rồi sao. nhắm mắt lấy sức mở ra, vẩn không thay đổi. Một căn phòng chật hẹp, củ kĩ, đồ đạc bừa bãi lộn xộn, sao cô lại ở đây. Cô nhớ cô bị xe đụng chết, thành một vong hồn, cô thấy ba mẹ và cả ông chồng cô lại nhận xác cô đúng, đúng cô đã chết rồi!
Gắng gượng chống tay ngồi dậy, Tống nguyệt Linh giật mình, sao tay cô lại nhỏ gầy thế này, cô sờ mặt, mặt khô, sờ đầu tóc ngắn, nhưng người đang mắc quần jin cụt áo thun rộng thùngthình, người nhỏ thó, cô vội lấy chiếc gương trên đầu giường.
Một gương mặt xa lạ, mắt to mủi hếch mày rậmmôi nhợt nhạc, nhìn sao củng giống
cậu bé chưa thành niên, Nguyệt Linh đưa ra sờ dưới quần, may quá con gái, nếu cho cô sống lại trong cơ thể một cậu bé, cô tình nguyện chếtthêm một lần nha Tống