pacman, rainbows, and roller s
Cô vợ nghèo của tỷ phú

Cô vợ nghèo của tỷ phú

Tác giả: Dạ Lan

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326592

Bình chọn: 10.00/10/659 lượt.

.” Cô nhỏ giọng oán thầm.

“Anh chỉ háo sắc với em thôi chịu không, hả?”Anh xấu xa trêu cô.

Tống Nguyệt Linh phụng phịu không để ý đế­nanh, nhưng trong lòng lại ngọt ngào, môi cũng­cong lên.

“Đừng dỗi nữa, đó là lỗi của em !.” Nghiêm Hạo tỉnh bơ, cô kinh ngạc không hiểu: “Tại em chưa cho anh ăn no.” Nhìn gương mặt ngơ ngác củacô, anh kề sát vào bên tai cô, mờ ám, nói.

Tống Nguyệt Linh hiểu ra, mặt đỏ như tôm luộc, tay đánh lên ngực của anh như một đứa trẻ bốc đồng: “Xấu xa, đáng ghét, chỉ biết trêu em.”

Nghiêm Hạo vui vẻ cười vang, ôm cô vào lòng ­mặc cho cô đánh mình. Nhìn hai người cứ như cặp tình nhân yêu nhau đang đùa giỡn, không khí ngọt ngào ấm áp.

Trong chiếc Fer­rari màu đỏ, ánh mắt của Mã Lệ không cam lòng cùng phẫn nộ nhìn chằm chằm về hướng chiếc Lam­brongh­in màu đen đang rời đi. Cô vì muốn xác nhận lời nói của Nghiêm Hạo nên đã đi theo hắn đến đây. Nhìn anh đón cô gái đó, mặc dù không nhìn thấy nét mặt của anh, nhưng nhìn vẻ hạnh phúc của cô gái kia như muốn chọc mù mắt của cô.

Mã Lệ cắn môi đôi, ánh mắt lướt qua một tia điên cuồng.

…………



Chương 32: Là yêu?

Cuộc sống của Tống Nguyệt Linh và NghiêmHạo dạo gần đây ngọt như mật. Buổi sáng anhsẽ chở cô đến trường, còn anh thì đến công ty. Buổi chiều hai người trở về nhà sẽ cùng nhau ăn tối. Anh vào thư phòng còn cô sẽ ôn bài, trướck­hi đi ngủ, Nghiêm Hạo sẽ một phen hung hăng ­muốn cô.

Tống Nguyệt Linh không hiểu vì sao dạo gần đây anh ham muốn cô nhiều như thế, bao nhiêucũng không đủ, cho đến khi cô cầu xin mới thôi.Mặc dù cô rất mệt mỏi nhưng khi nhìn anh yêu thích cô như vậy cũng khiến trong lòng cô có chút vui vẻ.

“Đinh Yến Tử?” Giọng nói kinh ngạc có chút quen thuộc vang lên ở sau lưng khiến TốngN­guyệt Linh xoay đầu lại nhìn.

“Tô Cầm.” Cô vui mừng reo lên.

“Yến Tử, thật là cậu rồi. Ôi, mình mừng quá, cứ tưởng nhận lầm người chứ. Cậu về thành phố A bao giờ, sao không ghé thăm mình và dì?” Tô Cầm hưng phấn không giấu được vui mừng, hỏil­iên tục.

Tống Nguyệt Linh cười lắc đầu, cô bé này a, lúc nào cũng thế, vẫn vội vàng bộp chộp nhưxưa.

“Tô Cầm, thật ra hơn một năm nay mình vẫn ởthành phố A.” Tống Nguyệt Linh ngập ngừngnói.

“Cậu vẫn luôn ở thành phố A? Vậy tại saokhông về tìm mình, cậu hiện tại sống ở đâu?” Tô Cầm ngạc nhiên tuôn ra một tràn thắc mắc, còncó chút trách móc cô.

“Được rồi, tìm một chỗ nào ngồi đi, mình sẽ kể­cho cậu nghe.” Tống Nguyệt Linh cũng không muốn giấu giếm Tô Cầm nữa, dù sao mọi chuyện cũng đã qua rồi. Bảo bảo giờ sống rất tốt, cô và Nghiêm Hạo cũng vậy.

Trong quán cafe, Tống Nguyệt Linh từ từ đem mọi chuyện kể cho Tô Cầm nghe, từ chuyện­một lần ngoài ý muốn đến chuyện khi cô có thaivà cuộc sống sau này rồi tới hiện tại.

Tô Cầm há hốc miệng, cô thật bị sốc a, không ngờ Yến Tử còn nhỏ như vậy mà phải trải qua những chuyện như thế, tình tiết chỉ có ở trongtiểu thuyết mà thôi, nghĩ đến đây không khỏi khiến Tô Cầm mơ mộng.

Tống Nguyệt Linh nhìn gương mặt sùng bái củaTô Cầm có chút bất đắc dĩ mỉm cười.

“Nè nè. Vậy cậu và ba của đứa trẻ đang sống chung với nhau à, hai người đang yêu nhau sao?” Tô Cầm hai mắt lấp lánh tò mò hỏi.

“Mình cũng không biết nữa, nhưng dạo này anh ấy rất tốt với mình.” TốngNguyệt Linh có chútxấu hổ nói.

“Đinh Yến Tử, không phải cậu đã yêu anh ta rồi đó chứ?” Tô Cầm nhìn gương mặt hạnh phúc, hai mắt tỏa sáng của Tống Nguyệt Linh thìkhẳng định nói.

“Mình cũng không rõ nữa, nhưng mình không còn ghét anh ấy như lúc xưa nữa rồi.” Tống Nguyệt Linh ngập ngừng nói, chính cô cũng nhận ra, cô đối với Nghiêm Hạo đã hoàn toàn ­buông xuống tâm phòng bị. Mỗi đêm, anh đều tiến vào thân thể cô, có lẽ vô tình cũng đi vào tâm của cô luôn rồi.

“Yêu sao?” Đời trước khi còn sống, cô cũngchưa biết yêu là gì, sống lại đời này cô lại đi yêu chính người chồng của mình. Nhưng cô có thậ­tyêu anh sao? Tống Nguyệt Linh phân vân nghĩ.

Tô Cầm nhìn mặt Tống Nguyệt Linh đang rốirắm thì có chút buồn cười. Tống Nguyệt Linh lúc nào cũng chính chắn, sâu sắc nhưng sao trong tình cảm lại gà mờ như vậy chứ.

“Cậu hãy lấy tay đặt lên ngực mình rồi tự hỏix­em, nếu một ngày không gặp anh ta, cậu có nhớ không? Trong đầu cậu có phải luôn nghĩ về anh ta, cậu vui khi thấy anh ta vui và ngược lại, cậu muốn chăm sóc anh ta, lo lắng cho anh tamỗi ngày và sẽ buồn nếu như anh ta không quan tâm tới cậu?” Tô Cầm nói một hơi, thật ra cô cũng chỉ tìm hiểu qua sách thôi, trong ấy không phải đều nói như vậy sao?

Tống Nguyệt Linh nghe Tô Cầm nói xong thì đỏmặt, bởi vì những đều Tô Cầm vừa nói, cô đều có cả. Vậy, cô thật sự yêu Nghiêm Hạo rồi sao, yêu chính chồng trước và hiện giờ của mình?

Tống Nguyệt Linh cười ngọt ngào, tình yêu thậtkì diệu, khi cô nhận ra nó thì cả người như có nguồn năng lượng do cảm xúc chi phối cô. Nếuthật sự yêu thì yêu thôi, cô sẽ cố gắng bảo vệ tình yêu của mình thật tốt. Tống Nguyệt Linhquyết tâm.

Tô Cầm nhìn gương mặt Tống Nguyệt Linh đầy­cảm xúc thì không khỏi cảm khái, đúng là rơi vào lưới tình rồi.

Tống Nguyệt Linh ngồi trên giường thấp thỏm không thôi, khi cô nhận ra tình cảm của chín