
Tên tác giả: Máu Lạnh
CHAP GIỚI THIỆU
Casting:
1. Hoàng Gia Mẫn: (nó) 18 tuổi cao 1m68, là con gái của chủ tịch tập đoàn xây dựng lớn nhất nước Đài Loan và đứng thứ ba thế giới. Rất kute, gương mặt siêu baby luôn nhưng lại lạnh lùng, ít nói. Là nữ quái của trường Paradise high school. Học rất chi là dở lúc nào cũng đội sổ. Tuy vậy nhưng chuyện đánh nhau, đua xe, quậy phá,… không ai dạy nó cũng tự giỏi. Đai đen karate, taekwondo… trong trường ai cũng sợ.
2. Trịnh Tuấn Anh: (hắn) tên tiếng anh là Shin, 19 tuổi cao 1m86, con trai của Nữ Bang Chủ Hắc Long Bang đẳng cấp nhất thế giới. Hiện giờ đang cai quản bang hội phụ mẹ. Đẹp trai, dễ gần, giỏi võ, đụng chuyện thì trở nên rất nghiêm túc và quyết đoán. Đôi khi hâm hâm, tính tình trở nên như trẻ con. Học lực “xuất sắc” từ dưới đếm lên cho nên đến bây giờ vẫn còn ngồi lại lớp 12. Sở hữu vẻ ngoài baby nên đi đến đâu cũng gây sự chú ý. Đang sống tại Nhật.
3. Quách Mỹ Nghi: 18 tuổi cao 1m66, là quân sư đứng sau lưng nó trong các phi vụ quậy phá đồng thời là người duy nhất mà nó chịu cười nói. Con gái của một tập đoàn thời trang có tiếng trong nước. Học cũng giỏi nhưng chỉ giỏi hơn nó thôi, nó đứng hạng nhất từ dưới đếm lên thì cô đứng hạng nhì (ặx). Xinh đẹp, đai đen karate, chơi rất thân với nó và là người duy nhất hiểu nó.
4. Đỗ Tử Duy (Zibi): 19 tuổi cao 1m83, bạn thân đồng thời là cánh tay đắc lực của hắn. Mẹ là chủ tịch tập đoàn đá quý Phi Hổ, ba là chủ tịch hãng phần mềm máy tính CC. Rất đẹp trai, thông thạo máy tính, giỏi võ. Hay lăng nhăng và cũng hơi khùng khùng. Phá làng phá xóm không chịu học hành nên ở lại lớp y như hắn. Đang sống tại Nhật luôn.
…
*Lời tựa:
Giữa thế kỷ 21 mà vẫn còn chuyện “gả con trừ nợ” đấy mọi người tin không? Nếu ai không tin hoặc tin thì cứ đọc thử câu chuyện dưới đây (có một sự huề vốn nhẹ). Hai con người, hai tính cách bị kéo lại gần nhau bởi một sợi dây vô hình. Truyện được xây dựng bởi các tình tiết vui nhộn, lãng mạn và không ít cảnh bạo lực. Mời các bạn cùng theo dõi!
* * *
CHAP 1: NỮ QUÁI PARADISE SCHOOL
“Brừm…rừm”
Tiếng chiếc môtô Yamaha YZF R1 phóng như bay trên đường khiến mọi người phải khiếp sợ tránh hết vào lề. Đứa nào muốn tự vẫn thì cứ việc chặn đầu xe là được. Chiếc xe lướt thật nhanh và cuối cùng ngừng trước cổng trường Paradise.
Chiếc mũ bảo hiểm được cởi ra để lộ một gương mặt như thiên thần, mái tóc nâu đỏ dài đến tận thắt lưng, phần tóc phía trước mái được cột phồng lên trông rất cá tính. Sỡ hữu làn da trắng không tì vết và không hề thích trang điểm. Đôi môi hơi hồng và có một ít dấu vết của son dưỡng môi. Một gương mặt tự nhiên chăm phần chăm đẹp nạ nùng. Nó mặc đồng phục kiểu cá biệt, cà vạt thắt lỏng không cài nút áo vest, mặc váy ngắn và chân thì mang bốt đen cao gót đến tận đầu gối.
Miệng nó nhai kẹo cao su nhóp nhép và chậm rãi tiến vào bên trong. Bảo vệ gặp nó thì run cầm cập vì sợ. Đã không dám bắt lỗi nó đi trể mà còn phải dắt xe vào bãi giùm nó nữa. Nó xem đồng hồ rồi nhếch mép:
– 9h sao? Còn sớm chán! (sớm đối với mấy đứa học buổi chiều)
Bên trong sân trường vắng tanh vì giờ này học sinh đã vào lớp hết rồi. Nó liếc nhìn xung quanh rồi tiến vào căn tin ngồi ở đó chờ đợi. Đơn giản vì vác mặt vào lớp giờ này thế nào cũng phải làm bản kiểm điểm vì cái tội đi trể nên thôi. Nó lấy điện thoại ra nhắn tin cho Mỹ Nghi:
“Tình hình trong lớp như thế nào rồi?”
“Cậu mới thức dậy à? Vào lớp không để tớ tính?” Mỹ Nghi trả lời.
“Thôi khỏi! Vài phút nữa giải lao rồi vác mặt vào đó làm gì?”
“Vậy lát gặp”
Nó cất điện thoại rồi lại quầy mua đồ ăn sáng. Nhâm nhi vừa hết bữa ăn thì tiếng chuông giờ giải lao vang lên. Mỹ Nghi xuất hiện với nụ cười rạng rỡ:
– Hey, ăn sáng lúc 9h à?
– Phải ăn thì mới có sức quậy chứ! – nó tu chai nước lọc.
Bỗng mấy nhóc lớp 10 bàn kế bên xì xầm nhưng đủ để nó và Mỹ Nghi nghe thấy:
– Ê hình như ban nãy phe của tên Long lớp 11D lôi một anh bạn nào ra sau trường đấy! Chắc là tính sổ vụ gì đó!
– Ờ dạo này trường mình loạn quá!
– Chắc tại chị Mẫn nghỉ học hơi nhiều nên mấy đứa đó lộng hành.
Nó ngồi im không thể hiện chút cảm xúc gì, Mỹ Nghi hiểu ý nên huých tay nó:
– Đi dẹp loạn chứ?
Nó không nói không rằng đứng lên đá ghế bước đi. Mỹ Nghi hiểu ý nó nên đứng lên đi theo.
Ở sau trường là cảnh tượng nói hong phải khen chứ giống Chó Hùa y như đúc. Một phe bốn năm tên đang dồn một anh bạn khác vào tường. Tên đứng đầu hất mặt:
– Mầy mới chuyển vào lớp 11A đúng không? Hình như là học giỏi lắm!
Người ta học giỏi mắc tiên sư bố nhà mầy à? Nhìn cái đầu để duy nhất một chỏm tóc vuốt keo dựng đứng là muốn lấy cây búa đập lên rồi. Đúng là kiếm ăn không muốn lại muốn kiếm chuyện.
– Dạ…dạ… không phải vậy đâu ạ! – anh bạn đó sợ sệt.
– Khôn hồn thì đưa hết tiền cho tụi tao! Nghe nói nhà mầy giàu lắm mà!
– Dạ…dạ… – sợ quá nói hổng nên lời luôn.
– DẠ CÁI GÌ????
Tên cầm đầu bất ngờ quát lên làm anh bạn đó giật điếng hồn, thuận tay nên hắn đấm vào mặt người ta một cái khiến anh chàng đó ngã dúi xuống đất văng cả mắt kính. Tên Long không dừng tay ở đó, hắn nắm á