Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Con Dâu Nhà Giàu

Con Dâu Nhà Giàu

Tác giả: Thập Tam Xuân

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 328100

Bình chọn: 8.5.00/10/810 lượt.

t con không vui nhưngviệc đã đến nước này, trong bụng Văn Phương là cốt nhục nhà họ Triệu, mẹ sao có thể bỏ mặc? Chúng ta chỉ là muốn đứa bé này thôi, tuyệt đốikhông cho Văn Phương cơ hội gì, về sau Hi Thành và Văn Phương sẽ khôngchút liên quan, tương lai đứa bé sẽ không biết chân tướng, mọi thứ không có gì thay đổi cả, mọi thứ vẫn sẽ như trước kia.

Chu Thiến nhẹ nhàng lắc đầu, sầu thảm cười nói:

– Mọi thứ sao có thể như trước?Có người phụ nữ khác sinh con cho chồng con, thế mà mẹ còn nói mọichuyện không có gì thay đổi

– Đây là ý gì? Có người đàn bà khác sinh con cho anh? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Triệu Hi Tuấn vừa tiến vào, nghe được lời Chu Thiến thì hoảng sợ.

Triệu lão gia tử giận tái mặt, ông đứng lên:

– Vậy con muốn thế nào, muốnchúng ta buông đứa bé này sao? Con cũng là con gái nhà giàu, sao khônghiểu chuyện như vậy. Chỉ là đứa trẻ con thôi, có ảnh hưởng gì đến con,đứa bé sinh ra sẽ để con nuôi, đến lúc đó khác gì con đẻ của con.

Triệu Hi Tuấn nghe đến đó, cuối cùng hiểu ra, anh không khỏi lớn tiếng:

– Chuyện đó sao có thể? Mọi người sao lại để đứa trẻ đó sinh ra? Cha mẹ không lo lắng cảm xúc của chị dâu sao? Người phụ nữ kia sao có thể dễ dàng buông tay.

Triệu lão gia tử giận tím mặt, ông chỉ vào Triệu Hi Tuấn quát:

– Mày ở đây lắm lời cái gì, biếtcái gì! Chuyện của mình không lo xong còn mặt mũi quản chuyện ngườikhác, cút lên lầu cho tao.

Khuôn mặt tuấn tú của Triệu Hi Tuấn trắng bệch nhưng vẫn kiên định nói:

– Chị dâu chẳng phải là ai khác, là người một nhà với chúng ta, mọi người coi thường cảm xúc của chị dâu là không đúng.

Triệu lão gia tử tức giận đến mặt đỏbừng, ông ném ly trà về phía Triệu Hi Tuấn. Choang một tiếng, chén tràrơi xuống bên chân Triệu Hi Tuấn rồi vỡ tan, nước trà bắn tung tóe.

Chu Thiến và Triệu phu nhân thấy Triệulão gia tử đột nhiên nóng nảy thì hoảng sợ. Lúc này Chu Thiến cũng biếtmình trách nhầm Triệu Hi Tuấn, cô nhìn Triệu Hi Tuấn với vẻ xin lỗi,thấy anh không bị làm sao cũng yên lòng.

Cô hít sâu một hơi, tiến lên vài bước,nhìn thẳng ánh mắt phẫn nộ của Triệu lão gia tử. Hai mắt trong vắt,trong suốt, tựa như vì sao sáng chói, lóe ra sự kiên định, tuyệt khôngkhuất phục.

Chương 86 Uy Hiếp

Chương 86 Uy HiếpTriệu Hi Thành nhận được điện thoại củaem thì hỏa tốc chạy về nhà, đi đường lái xe nhanh đến suýt thì gây tainạn mấy lần. Lúc anh chạy về nhà, vào đến phòng khách thì vừa vặn ngheđược những lời Chu Thiến nói.

Chu Thiến quay lưng về phía anh, lưngthẳng biểu hiện sự quật cường của cô, cô đối mặt với cha, giọng khôngcao không thấp, không nhanh không chậm, trong trấn định có sự kiênquyết:

– Cái gì gọi là độ lượng? Ngầmđồng ý cho người phụ nữ khác sinh con cho chồng là độ lượng? Đem conriêng của chồng về nuôi còn lừa mình dối người rằng đó là con đẻ mìnhthì gọi là độ lượng? Quản gia cố ý lừa gạt phải nghĩ rằng đó là quan tâm mình thì gọi là độ lượng? Như vậy con chẳng cần sự độ lượng đó. Mọingười coi như con không hiểu chuyện là được.

Những lời cô nói lanh lảnh, nhẹ nhàngnhưng sâu sắc khiến ai nấy sợ ngây người. Triệu Hi Thành đứng đó, sắcmặt trắng bệch. Triệu Phu Nhân ảm đạm như nghĩ tới chuyện gì đó mà cúiđầu. Triệu Hi Tuấn thì tán thưởng, mắt lóe sáng còn Triệu lão gia tử thì nghẹn họng nhìn cô trân trối. Bất kể là ở đâu ông luôn luôn là ngườiđưa ý kiến, tuyệt đối không ai dám cãi lời. Từ trên xuống dưới ai cũngđều kính sợ ông, chỉ cần ông trầm mặt là không ai dám nói gì, cho dù như đứa con lớn nổi tiếng tâm ngoan thủ lạt cũng không dám làm càn trướcmặt ông. Nhưng hôm nay đứa con dâu vốn luôn dịu dàng nhu thuận lại dámchống đối ông, thậm chí còn có ý châm chọc sao có thể không khiến ônghoảng sợ?

Mặt ông lúc xanh lúc trắng, hai mắt hung hăng nhìn chằm chằm Chu Thiến, có vẻ ác độc. Giọng ông vô cùng bén nhọn, sắc lạnh:

– Con nói thế là có ý gì?

Chu Thiến hơi ngẩng đầu, không chút yếuthế nhìn ông, đôi mắt trong suốt như ngọc lưu ly sáng như sao. Cô chỉcảm thấy lửa giận trong lòng càng đốt càng bùng to, máu nóng sôi trào.Cô nói từng câu từng chữ, vô cùng rõ ràng:

– Con không nhận đứa bé đó, cũngkhông chấp nhận sự an bài của mọi người. Bất kể trước kia con lớn lêntrong hoàn cảnh nào, con từng thật sự coi mọi người là người nhà, thậtlòng đối tốt với mọi người nhưng mọi người hoàn toàn không tôn trọngcon. Chuyện này con phải là người được biết nhất nhưng mọi người hợp lực che dấu con. Con biết mọi người nghĩ gì, mọi người cho rằng chỉ cần đứa trẻ sinh ra đến lúc đó con không muốn cũng phải chấp nhận đúng không.Mọi người làm thế thật khiến lòng người lạnh lẽo.

Triệu lão gia tử sắc mặt càng lúc càngkhó coi, càng lúc càng âm trầm. Triệu Phu Nhân cực hiểu chồng biết rằngđây là biểu hiện khi ông cực tức giận. Bà không muốn mọi chuyện khôngthể cứu vãn, tiến lên giữ chặt Chu Thiến nói:

– Thiệu Lâm, con hiểu lầm rồi,chúng ta tuyệt đối không có ý đó. Chúng ta cũng coi con như con gái,cũng thật lòng đối tốt với con. Chúng ta ở chung lâu như vậy con cũnghiểu mà.

Chu Thiến nhìn bà mặt không thay đổi.Đúng, tốt lắm nhưng sự tốt đẹp đó quá yếu