XtGem Forum catalog
Công Chúa Băng Và Hoàng Thái Tử

Công Chúa Băng Và Hoàng Thái Tử

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323323

Bình chọn: 9.5.00/10/332 lượt.

m gì tiếp theo.– Anh xin lỗi , anh xin lỗi em mà Quyên , tất cả là tại anh.– Anh đừng xin lỗi , mình quay lại trước đây được không anh.– Anh…anh– Không thể sao , thời gian còn rất ngắn anh có thể quay lại với em được không.– Em làm sao , tại sao thời gian còn rất ngắn – giọng hắn còn lo lắng hơn là lúc nó bị thương , được hắn chăm sóc nữa kìa. Trái tim nó vừa mới cảm nhận được một chút tình yêu , một chút ấm áp thì giờ đây gần như tan vỡ– em không biết nữa , nếu như anh không chịu quay lại thì em cũng không muốn sống nữa đâu.– Em đừng có làm gì dại dột nha , anh hứa sẽ yêu em mà , ngoan đi.Yêu em , lời của hắn nhưng ghim thẳng vào trái tim nguội lạnh của nó vốn được chút hơi ấm giờ đây lại hình thành lên bao lớp băng mỏng nhưng lại lạnh đến thấu xương. Cảm giác hụt hẩng khi hắn ôm người con gái khác vào lòng thật đau. Nước mắt vô tình hay cố tình mà cứ tuông như dòng suối nhỏ ngăn hoài cũng không sao chảy hết được. Tiếng điện thoại của nó đột nhiên vang lên khiến cho đôi trẻ kia phải ngoái đầu nhìn. Nó quay mặt đi hướng khác nghe điện thoại , là anh hai. Anh gọi cho nó bảo trưa qua đón nó ăn cơm. Nó chỉ biết ậm ừ cho qua mọi chuyện rồi bước đi. Nó không muốn đứng đây nữa vì nơi đây đã thuộc về chủ cũ của mình rối. Không còn là nơi của nữa rồi. Bước đi mà hai dòng nước mắt cứ chảy. nó thật sự mệt rồi. nó không mướn nhắc đến hay nghĩ đến những câu vừa rồi nữa nhưng sau nó cứ hiện ra trong đầu nó.Tim nó không phải đau vì bệnh mà đau vì bị tổn thương.Hắn nhìn thấy nó liền buông Nhã Quyên ra chạy đến nếu tay nó. Nó chỉ biết gạt tay hắn ra thôi chứ hiện giờ nó chẳng làm gì được ngoài như thế cả , nó cần thời gian , thồi gian để suy nghĩ tất cả.Rời khỏi trường , nhắn tin cho hai đến đón. Nó giờ rất mệt nên không muốn ra ngoài ăn. Về đến nhà đã lên thẳng phòng , không nói với ai câu nào ngay cả cơm cũng không chịu ăn. Anh cũng rất lo cho nó nhưng chuyện của nó , nó không nói thì anh cũng không moi được gì cả nên thà cứ để nó yên tĩnh suy nghĩ khi thông rồi tự nhiên sẽ ra ngoài thôi. Một ngày , hai ngày trôi qua nó không đến trường , hắn nhắn cho nó rất nhiều tin nhắn , gọi điện cũng không trả lời. Hắn đến nhà tìm thì bị cảnh vệ và bảo vệ gác cổng không cho vào. Suy nghĩ thông rồi thì nó cũng chịu ra ngoài , nở nụ cười trấn an nhìn anh , mấy hôm nay vì nó mà anh gầy hẳn đi đã vậy hai mắt sâu thêm tí xíu làm nó thấy có lỗi ghê gớm. Nó không muốn đến trường để tránh gặp mặt hắn nhưng nó lại muốn gặp mặt miu. Nó muốn cho nhỏ biết sự thật về nó , về thân thế của nó. Nên đành nhờ anh đi thế vậy. Chiếc xe của hai vừa chay vào trường thì bao nhiêu ánh mắt của nữ sinh trong trường phải ngước nhìn. Anh bận một chiếc quần âu kết hợp với áo somi dài tay được săn lên gọn gàng , mái tóc vàng bồng bềnh theo gió theo gió , đôi mắt xanh tinh tường nhìn khắp trường tìm kiếm bóng hình của Miu theo yêu cầu của nó. Cuối cùng anh cũng tìm được lớp A , cũng may là giờ này không có tiết học cho nên anh dễ dàng tìm thấy lớp hơn. Bước vào trong lớp ai cũng nhìn anh đầy thắc mắc , ngay cả hắn cũng nhìn anh mà không chỉ có hắn , còn có cô gái ngồi bên cạnh hắn nữa , người làm cho nó phải khóc. Nhìn thấy hai người anh thật muốn đấm vào mặt hắn một cái nhưng không thể vì cãm xúc nhất thời mà quên đi việc lớn. Mọi người khi đã không còn bàn tán nửa anh mới vội lên tiếng.– Cho hỏi ở đây có ai tên Cao Thanh Trúc không vậy ? – lời nói dịu dàng nhưng không kém phần lạnh lùng càng làm cho đám con gái chết mê hơn– Anh tìm tôi làm gì vậy , mà anh là ai.– À tôi là Kelvin , tên tiếng Việt là Nhật Anh. Ừmh , vậy em là Thanh Trúc đứng chứ– Phải là tôi.– Vậy thì tìm được rồi , em đi với anh đến một nơi được chứ.– Tại sao cô ấy phải theo anh , tôi không cho cô ấy đi thì sao ? – Bảo nghe anh nói vậy thì máu ghen lại nổi lên.Anh không trả lời Bảo chỉ kề miệng sát tai nhỏ nói – Đi gặp Joe à không đi gặp Nguyệt Anh– Sao cậu ấy không đến. – miu hỏi vẽ nghi ngờ– Con bé mấy hôm nay không khỏe nên không đến được.– Được tôi đi theo anh.- Miu nói rồi quay qua nhìn Bảo , miệng cười tươi nói với cậu – Em đi gặp người này cái đã đừng giận nhé.Hắn im lặng không nói gì , chợt nhớ đến tin nhắn lúc trước. Cũng là người tên Kelvin nhắn , bây giờ lại là người tên Kelvin đến tìm Miu. Thật ra người này là ai , có quan hệ gì với nó thật làm cho người ta tò mò quá đi mất. Thấy anh và Miu đi mất , hắn cũng vội đi theo. Bảo cũng đi theo Miu ra cổng. Chiếc xe vừa chạy thì hai chiếc xe khác cũng chạy theo. Anh đâu phải là kẻ ngốc đâu mà không biết có người theo giỏi mình nên chạy rẽ vào một con hẻm khác cắt đi cái đuôi. Cả hai tức giận khi bị mất dấu....Xe anh chạy thẳng vào trong gara nhà. Miu bước xuống xe mọi người đều cúi chào anh và nhỏ. Anh không nói gì chỉ cất tiếng nói với miu– Nguyệt anh chờ em ở khu nhà phía Tây. – nói xong thì anh ra hiệu cho người làm đưa nhỏ đến đó.Nó ngồi trên chiếc ghế to chơi đùa cùng Khả khả , một con sói con rất đáng yêu. Chú sói có bộ lông màu trắng muốt vừa chào đời cách đây vài tuần. Nhìn thấy Miu đến nó vội đưa Khả khả cho người làm đêm đến trả l