XtGem Forum catalog
Công Tắc Tình Yêu

Công Tắc Tình Yêu

Tác giả: Phỉ Ngã Tư Tồn

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324285

Bình chọn: 8.5.00/10/428 lượt.

cả đồ ngủ cho chị Tôn nhà cô nữa.”

“Cả khăn tắm khăn bông áo choàng tắm dép đi trong nhà em đều mua hết rồi…” Chu Tiểu Manh làm bộ trịnh trọng điểm lại: “À, còn cả sữa tắm, mùi dầu gội đầu của em rất dễ chịu hay sao, em đặc biệt chọn thứ đó cho chị Tôn đấy.”

Chu Diễn Chiếu biết cô đang khích cho mình nổi giận, hai mắt hơi nheo lại: “Cô cũng không sợ cô ấy hỏi, tại sao mấy thứ cô mua đều giống hệt như đồ cô đang dùng hả?”

“Chị Tôn làm sao biết em mặc đồ ngủ gì chứ.” Chu Tiểu Manh cãi: “Vả lại, em cũng chọn thứ mà anh trai

CHươNG 7 (6)

em thích cơ mà, khhông phải anh muốn kiếm một thế thân sao? Nếu là thế thân, em phải đảm bảo cho từng chi tiết đều giống y hệt, không để anh trai em mất hứng chứ…” Nói tới đây, cô lại tự sửa lời mình: “À, không phải, không phải thế thân, mà là anh trai em từ xưa đến nay đều thích người như thế.”

Sự nhẫn nại của Chu Diễn Chiếu lúc này mới bộc lộ ra, bị Chu Tiểu Manh nói cho một tràng như vậy, anh ta vẫn không nổi giận, ngược lại còn như đang trầm ngâm suy nghĩ: “Cô định nghiêm túc với thằng Tiêu Tư Trí kia đấy hả?”

“Đúng thế.” Chu Tiểu Manh thản nhiên trả lời: “Anh đừng làm khó anh ấy. Em nghĩ rồi, em vẫn còn trẻ, dẫu sao cũng phải sống cho ra sống, ngày sau gả cho một người thật thà, đẻ một hai đứa con biết nghe lời…”

Chu Diễn Chiếu bấy giờ mới thả lỏng cơ thể bảo: “Đẻ một hai đứa con biết nghe lời… Chu Tiểu Manh, giấc mơ này của cô cũng đẹp thật.”

“Cũng không hẳn là mơ.” Chu Tiểu Manh nói: “Mặc dù bác sĩ bảo sau này em khó có cơ hội sinh con, nhưng cũng không phải là tuyệt vọng, nếu thực sự không ổn, thời buổi này bỏ tiền kiếm một cô đẻ thuê dễ lắm.”

“Nếu anh làm khó thằng họ Tiêu kia thì làm sao?”

“Vậy cũng chẳng sao cả.” Chu Tiểu Manh nói: “Đằng nào em cũng chẳng thật lòng yêu anh ấy, chẳng qua là ở thời điểm hiện tại anh ấy thích hợp mà thôi. Anh muốn làm khó làm dễ anh ấy thì cứ việc, không có Tiêu Tư Trí, sau này em từ từ kiếm người thích hợp cũng không vội.” Nói tới đây, cô đưa mắt liếc nhìn Chu Diễn Chiếu: “Anh phải làm đám cưới với chị Tôn chứ, hai người cưới nhau rồi, anh cũng không tiện tìm em làm phiền, mà kể cả anh không ngại canh ba nửa đêm đợi trong phòng em như hôm nay, em chỉ cần ngoác miệng ra kêu cứu mạng, thiết nghĩ dù chị Tôn có ngủ rồi, cũng bị đánh thức thôi.”

Nói tới đây, Chu Diễn Chiếu rốt cuộc đã hiểu ra, anh ta nửa cười nửa không nhìn Chu Tiểu Manh, nói: “Giỏi lắm, trước đây anh không nhìn ra, cô cũng giỏi lắm.”

“Em thì giỏi giang gì.” Đêm nay Chu Tiểu Manh thẳng thắn khác thường: “Em mà giỏi giang thật, thì đã cao bay xa chạy từ lâu rồi.”

Nói đến câu này, khóe miệng Chu Diễn Chiếu mới từ từ hạ xuống, đến cuối cùng, cánh môi mỏng mảnh hơi cong, không ngờ lại nhếch cười, có điều nụ cười này giống như một lưỡi dao, lại giống như một con dã thú hung tợn đang từ từ giương ra nanh vuốt sắc bén chí mạng nhất của mình: “Cao bay xa chạy? Tôi hiểu cô tính toán thế nào rồi, chỉ cần mẹ cô tắt thở, tôi có vô số cách cắt đôi cánh của cô xuống.”

“Tùy anh thôi.” Chu Tiểu Manh ngồi xuống giường, ánh mắt trong veo như nước, nhìn cốc sữa đặt trên tủ đầu giường: “Anh đừng ngại học theo bố, mỗi tối thường cho mẹ uống một cốc sữa trước khi đi ngủ, sau này anh cũng có thể mỗi ngày cho em uống một cốc sữa trước khi đi ngủ là được rồi.”

Chu Diễn Chiếu cuối cùng cũng không kiềm chế được, vớ lấy cốc sữa ném lên người cô, Chu Tiểu Manh không né tránh, mặc cho sữa hắt tung tóe khắp người. Cô dùng tay áo của chiếc áo choàng tắm đang cầm lau lau mặt, bộ dạng như thể mỉa mai của Chu Diễn Chiếu: “Anh trai à, đừng tưởng em chẳng biết tí gì về chuyện năm xưa.”

Chu Diễn Chiếu tức điên lên, nhưng cái cốc rơi xuống thảm trải sàn lại không vỡ, mà lăn lông lốc đến chỗ anh ta. Anh ta thình lình giẫm mạnh chân xuống, cốc thủy tinh “rốp” một tiếng vỡ vụn ra. Chu Tiểu Manh ngồi yên không nhúc nhích trên giường, chỉ nhìn anh ta với ánh mắt

CHươNG 7 (7)

châm chọc.

Sắc mặt Chu Diễn Chiếu trở nên âm trầm, nhưng Chu Tiểu Manh lại chẳng hề né tránh ánh mắt anh ta, hai người cứ giằng co như vậy hồi lâu, chợt anh ta nói: “Anh sẽ không làm vậy.”

Chu Tiểu Manh hoàn toàn hờ hững, ngáp một cái: “Phải rồi, anh trai em sẽ không làm vậy.”

Chu Diễn Chiếu biết cô đang đáp lấy lệ, nhưng cục tức trong lòng kia rốt cuộc cũng khó nuốt trôi, anh ta vươn tay ra bóp cằm Chu Tiểu Manh, nâng mặt cô lên, nhìn thẳng vào hồi lâu, đoạn nói: “Vì cô không xứng đáng. Bố anh làm vậy, là vì không có cách nào khác nữa, ông ấy thật lòng yêu mẹ cô, còn anh sẽ không vì cô mà làm chuyện như thế đâu.”

Chu Tiểu Manh gật gật đầu lấy lệ, như đang nghe những lời nhạt nhẽo vô vị: “Em biết rồi, anh không yêu em.” Đoạn cô nói: “Em mệt rồi, ngày mai là thứ Hai, anh về phòng ngủ sớm đi, em phải đi tắm nữa.”

Đồng tử Chu Diễn Chiếu từ từ co rút lại, nhưng Chu Tiểu Manh còn nở một nụ cười khinh bạc, ôm lấy cổ anh ta, hôn lên môi: “Anh trai, chị Tôn ở ngay sát vách, nếu anh muốn cưỡng ép, em cũng không ngại làm chị ấy thức giấc đâu… đến lúc ấy anh giải thích quan hệ anh trai em gái của chúng ta như thế nào đây…”

C