Disneyland 1972 Love the old s
Công Ty

Công Ty

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324800

Bình chọn: 9.00/10/480 lượt.

, giao phó tính mạng vào tay lái của một cô nhóc khác thường như Lim. Không đoái hoài đến cảm xúc của người ngồi sau, Lim vẫn mím môi mím lợi tăng ga, chạy vù vù, đôi khi lấn hẳn sang làn đường dành cho xe hơi.

-Có cần phải chạy vespa với tốc độ như lao xuống địa ngục thế này không? – Tôi nói to, tiếng bạt đi theo gió mạnh.

-Đây là tốc độ thông thường. Chẳng lẽ anh nhát gan vậy ư? – Lim cũng hét lên.

-Thôi nào, tôi biết là không có ai đuổi theo chúng ta đâu. Chắc chắn Peter Yeo và người của ông ta vẫn lảng vảng gần xe hơi của tôi trước cửa quán bar!

-Phew! – Cô nhóc thở hắt ra, cho xe chạy chậm hẳn – Quả thực, đóng phim hành động không khoái chút nào. Nó mệt hơn là em hình dung.

Mặc dù đầu óc muốn vỡ tung sau cuộc chạy trốn căng thẳng, dù quần áo nhớp nháp vì thứ rượu ngọt đổ vào người, tôi vẫn phì cười. Thật đúng chỉ có Lim mới nghĩ được rằng tình huống khó chịu là một trò chơi. Liếc nhìn tôi qua tấm gương chiếu hậu, Lim hỏi khá gay gắt:

-Anh cười gì thế?

-Anh không nghĩ là một designer tập sự lại làm cho một người vốn hết sức quyền biến như Peter Yeo phải vất vả đến thế.

-Tất cả là tại cái laptop này! – Lim vỗ mạnh vào cái cặp da đeo toòng teng bên hông – Không rõ vì sao, mấy bữa nay, Peter Yeo thường xuyên gọi di động, và cả gọi điện thoại nhà em, hỏi về cái laptop. Em bảo nó là của Hoàng Anh. Chẳng có lý do gì em phải đưa nó cho ông ta!

-Em đã mở laptop ra xem bên trong có gì chưa? – Chẳng khó khăn gì, tôi hiểu ngay vấn đề. Peter biết có những thông tin quan trọng mà Hoàng Anh đang nắm giữ. Ông ta không muốn để lọt ra ngoài. Có thể, trước kia, Hoàng Anh và ông ta có mối quan hệ thâm sâu. Nhưng giờ đây, mối quan hệ đó sứt mẻ. Ông ta cần phải chặn đứng những tiết lộ bất lợi trước khi quá muộn.

-Anh nghĩ em là ai? Một kẻ xem trộm tài liệu của người khác hay sao? Hoàng Anh tin cậy em, nhờ em lấy nó và giữ nó. Vậy thì việc của em là tìm gặp Hoàng Anh, trao thẳng cái laptop này cho chị ấy mà thôi! – Lim nhún vai, nói thẳng thắn.

-Tại sao Peter Yeo cần nó? – Tôi hỏi vặn. Tôi muốn Lim nhìn rõ cô đã ngờ nghệch như thế nào.

-Em không care! – Lim thoáng bối rối. Rồi cô khoả lấp rất nhanh – Trong mắt em, Peter Yeo là một kẻ tồi tệ. Việc gì mà ông ta không thể không làm? Hoàng Anh là người tốt khi dám làm trái ý ông ta. Vì vậy, việc của em là giúp đỡ chị ấy!

Tôi im lặng, không đặt câu hỏi khiến Lim nổi sung lên nữa. Rõ ràng, cô nhóc này quá ngây thơ. Cô ta tin vào những câu chuyện cổ tích, đối đầu với kẻ xấu thì sẽ là người tốt. Cô nhóc chưa đủ kinh nghiệm sống để hiểu được rằng, nhũng người tử tế thực sự, rất ít khi dính líu đến bọn người không ra gì… Tôi nhìn đồng hồ. Gần 10h30. Lim cho xe chạy vòng vèo, lúc này đang ở một con đường vắng vẻ gần khu đô thị mới. Hàng cây lờ mờ nổi lên hai bên đường. Những dải cỏ trải sâu vào bóng tối. Đêm đang lạnh dần. Vài hạt mưa bụi lất phất, bám trên mái tóc rối bù của Lim. Đôi vai gầy nhom của cô nhóc so lên, vừa ngang tàng, vừa yếu ớt. Đột nhiên, trong tôi dâng lên cảm giác thương mến, ấm áp và dịu dàng. Ừ, Lim vắng mặt ở Red Sun khá lâu. Và tôi đã nhớ cô da diết. Những muốn đặt tay lên vai cô nhóc, ôm nhẹ cô trong tay mình, nhưng tôi thoáng ngần ngại. Kể ra cũng buồn cười khi ngồi sau Lim. Biết đâu hành động đột ngột của tôi lại khiến cô nhóc phát hoảng, lạc tay lái đâm đầu xe vào cái xe nào khác. Lim lại nhăn mặt trong gương chiếu hậu:

-Anh đang nghĩ gì vậy, CD Nguyên?

-Anh đang nghĩ là em khiếp sợ Peter Yeo nên cả tuần qua trốn tiệt, không đến Red Sun làm việc cho dù hàng đống bản thiết kế nội thất đang chờ em giải quyết!

Con bọ hung đột nhiên thắng két lại bên vệ đường. Lim nhảy phắt xuống xe, gạt chống. Cô nàng chống tay vào hai bên hông. Đôi mắt Lim sáng loé như một con mèo xù lông giận dữ:

-Em nghỉ làm không phải vì sợ ai hết. Em nghỉ là vì…

-Vì cái gì? – Tôi bước xuống xe, đứng trước mặt Lim, cau mày nhìn cô run lên bần bật. Có lẽ cái áo hở vai làm cô nhóc lạnh cóng.

-Vì em không muốn nhìn mặt anh! – Lim nuốt nước bọt, thốt lên.

-Ồ! – Tôi thốt lên, sững sờ – Sao lại thế?

-Ý nghĩ anh không bảo vệ em trước Mr. Yeo làm em đau hơn tất cả mọi thứ có thể làm em đau. Lúc Peter bảo rằng cho em nghỉ việc vì em không đủ năng lực, em hy vọng anh bênh vực, chứng minh em có ích ở Red Sun ra sao. Nhưng anh đã im lặng! – Sau lời kết tội nặng nề, Lim cụp mắt, nhìn xuống khoảnh cỏ dưới chân.

Tôi lặng người. Lim nói đúng vấn đề của tôi. Vấn đề của gã hèn nhát. Cho dù tôi tự biện hộ cần phải mềm dẻo với Peter và tìm giải pháp về sau, nhưng tôi biết, việc không thể trực diện đối đầu của tôi đã làm Lim tổn thương. Cô nhóc bỗng khóc oà lên, nức nở. Gương mặt đầy nước mắt hướng về tôi, chẳng thèm ngại ngần, chẳng thèm che đậy xấu hổ. Tôi đưa tay, ôm chầm Lim, để cô nhóc khóc nấc trên vai tôi. Lim đẩy ra. Gương mặt cô ngang tầm mắt tôi. Không thể kìm chế, tôi áp môi lên môi cô. Nụ hôn nóng rãy, mặn nước mắt, nhưng cũng thật tuyệt vời. Tôi hôn cô lâu, rất lâu. Trên đầu, gió thổi xuyên qua những tán lá rì rào.

Tôi chở Lim sau xe quay trở về trước cửa quán bar. Quán đã đón