
hoẻn cười đầy đắc ý rồi kéo vụt Cheer vào , không quên bo cho anh gác cổng – Anh làm ơn canh cửa thật kỹ , tuyệt đối không được mở ra kể cả có tiếng kêu gào thảm thiết đến đâu nha anh !
…………………
Cùng tung tăng bước vào nhà ma , ban đầu , chỉ có một vài ánh sáng xanh đỏ lập lòe , khung cảnh thực sự không đáng sợ cho lắm , Chan vẫn vênh mặt kéo con Cheer bước tiếp theo mình . Hình ảnh của căn phòng đầu tiên đập vào mắt tụi nó là một cái xác chết do tai nạn giao thông đã khô khốc chỉ còn lại trơ xương cùng với tấm chiều rách được úp thẳng lên người . Chan nhìn , lòng có len lên những nỗi lo lắng , nhưng hắn vẫn gạt đi và ra vẻ không sợ gì .
– Trò mèo ! Toàn người đóng đó ! Cô không phải sợ ! – Chan quay lại nhắc nhở con Cheer .
– Tôi có sợ đâu ! Mau đi tiếp đi ! – Vừa nói , nó vừa rúc sau lưng thằng Chan , dù sao thì đi đằng sau vẫn an toàn hơn , mà quả thật thì phòng thứ nhất cũng không đáng sợ cho lắm .
Nhưng đến phòng thứ hai , khi bất ngờ nhìn thấy chiếc bàn thờ với ánh sáng xanh đỏ lập lòe mà điều khiến bọn nó phải chú ý nhất là chiếc quan tài bằng gỗ nhìn đã bám mùi cũ kỹ ở ngay bên dưới , lặng lẽ đi qua … Bất thình lình , nắp quan tài bật dậy , một bàn tay đầy máu thò ra tóm cái bụp vào tay thằng Chan khiến cho hắn giật bắn cả mình , cả người nẩy lên rồi vừa chạy vừa hét như bị động giật , thậm chí còn vung mạnh tay quá đến nỗi vô tình vả thẳng vào mặt thằng xui xẻo đi ngay đằng sau ( con Cheer lùn quá nên có quăng tay cũng chả trúng đầu nó được đâu mà ) . Nhìn thấy con ma vừa vùng dậy khỏi nắp quan tài , tay thì cứ quờ quờ lên liên tục làm bọn nó rùng hết cả mình , cả đám gồm mười mạng toàn trẻ con lít nhít đua nhau chạy mỗi lúc một nhanh , vừa chạy vừa hét trong hành lang , cho đến khi , dừng lại ở căn phòng thứ ba … Lại cái khỉ gì nữa đây ! Thằng Chan lần này rút kinh nghiệm chờ cho mọi người đi tới rồi mới chịu đi tiếp , và hắn cũng đòi chui xuống thứ ba chứ nhất quyết không chịu đi đầu nữa , ngu gì mà làm người chịu trận .
Ở căn phòng thứ ba , nó chỉ nghe thấy có tiếng võng đu kẽo kẹt , chiếc võng màu xanh và đã bám đầy rêu mốc , ngồi trên đó là một ông già tóc tai bạc phơ … À mà đâu tóc vàng đấy chứ ! Lại còn hơi bị dài ! Nhìn như Tây ! Lão ta cầm trên tay một chiếc gậy bằng gỗ , khá dài và cứng , rồi cứ thế gõ cồm cộp xuống đất tạo nên một âm thanh rợn người … Cả lũ cùng bám vào nhau nép sát vào bên trong góc phòng , ai nấy cũng chỉ mong có thể tránh xa được lão già . Đang đi đến nửa phòng , bỗng nhiên , lão đứng bật dậy rồi đuổi theo bọn nó , con Cheer chân nhanh nhất vội vàng chạy vụt lên trước , vừa chạy vừa hét như một con điên . Còn thằng Chan , hắn cũng chạy vù vù ngay phía sau , nhưng lại bị lão già tinh quái tiện tay móc thẳng cái gậy vào chân hắn … thế là ngã cái rầm . Cả đoàn người chạy phía sau lại rầm rập chạy qua người hắn khiến cho tình cảnh của thằng bé càng trở nên thảm thê . Một mình đối đầu với lão già , nỗi sợ mỗi lúc một dâng lên khiến cho Chan nằm im bất động dưới đất , không dám nhúc nhích gì . Nhìn lão giá mỗi lúc một tiến gần , từng bước tiến gần với bộ mặt đã được hóa trang kỹ càng không nhìn nổi ra đường nét nào nữa , thằng Chan tay chân rụng rời , miệng ngậm chặt , mồ hôi chảy đầm đìa không hét được câu nào .
Trong lúc đó , cả đám đang đứng chờ tin hắn ở phía hành lang , nhưng cũng chả dám ngoái đầu lại nhìn sợ bị tóm lại . Một mình thằng Chan đối đầu với lão già ma quái , nhưng đúng lúc lão vừa mới chồm đến chỗ hắn , thằng Chan vội vàng bật dậy , có lẽ là khát khao được sống khiến hắn phải tự đánh thức con người mình , vừa nhoài dậy , Chan giật phăng lấy cây gậy rồi đập cho lão già một trận túi bụi , miệng thét lên liên tục .
– Dám dọa tao này ! Thích trêu tao này ! Mày chết đi này ! Đồ ma quỷ khốn kiếp ! Tao mà thèm sợ mày á … Ông ơi tha cho con !!! – Vừa dứt lời , nó quăng cái vút cây gậy vào góc rồi ba chân bốn cẳng chạy thẳng vào hành lang . Căn bản , cũng chả phải sợ bị lão đuổi theo nữa … vì te tua thế kia rồi cơ mà !
……………….
Đến căn phòng cuối cùng , là một căn phòng rộng lớn với nhiều ngõ ngách , nhiều đường thoát ra nhưng không thể chắc đường nào là đường đúng . Căn phòng rất tối với ánh sáng màu tím mập mờ cùng tiếng người đang rít lên không biết từ đằng nào phát ra . Cả đám bắt đầu cảm thấy rợn người , chúng cứ bám vào nhau đi thành cả đoàn … và buồn cười thay là lại lôi con Cheer ra làm bia chắn và nép hết về phía sau lưng con bé . Cheer không để ý đến điều đó mà nó cứ đi … loanh quanh trong căn phòng … cho đến khi … bất ngờ nhìn thấy một oan hồn mặc áo màu trắng toát , khuôn mặt không có mắt mũi , trắng bệch đã bị che khuất đi gần hết bởi mái tóc dài màu đen lòa xòa , trên tay hồn ma đó đang bế một thai nhi mình còn rớm máu , đầy những đường gân trông thật kinh tởm ! Bụng mụ ta phình lên như thể đang chửa mà còn bị cắm phập một lưỡi dao vào đó cho máu chảy ra ròng ròng theo từng bước chân .
Nhìn thấy bóng con ma vừa xuất hiện , cả lũ hét toán loạn lên rồi nép vào sau lưng con Cheer , chạy lùi về phía góc phòng . Con bé cũng sợ , nó sợ lắ