Insane
Cưng Chiều Em Cả Đời

Cưng Chiều Em Cả Đời

Tác giả: U Lam

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322415

Bình chọn: 7.00/10/241 lượt.

iờ là giai đoạn đặc biệt, đồ trước đây đều mặc không vừa nữa.” Bụng và… ngực của cô càng ngày càng thay đổi, mấy bộ nội y trước đây của cô thật sự đều hơi nhỏ rồi.

Trình Diệc Nhiên một lát sau mới bình tĩnh lại, xếp lại tạp chí. Bước đến bên giường của cô, hai tay chống ở hai bên thân thể của cô, đầu gần như chạm vào cô, đôi môi lúc khép lúc mở giống như lướt qua má cô, dùng âm thanh chỉ có hai người họ mới có thể nghe rõ được chậm rãi cười nói, “Muốn mua cỡ bao nhiêu? Hửm?”

Bây giờ Mạnh Ảnh mới cảm thấy có chút xấu hổ, đỏ mặt tránh đi ánh mắt của anh, nhìn chằm chằm vào dĩa trái cây trên bàn. [Ten: tự nhiên thấy nóng quá…'>

Trình Diệc Nhiên thấy cô đáng yêu như vậy, hôn lên gò má đỏ ửng của cô một nụ hôn, thanh âm trầm thấp nói, “Anh rất vui lòng phục vụ cho em, nhưng em không nói, anh thật sự không biết phải mua cỡ bao nhiêu, mua sai rồi em lại trách anh.” Giọng điệu muốn có nghiêm túc bao nhiêu thì có bấy nhiêu.

Mạnh Ảnh nổi giận, đây nhất định là trêu ghẹo trắng trợn mà, đôi mắt gần như muốn phun ra lửa, từng chữ từng chữ nói: “Trình, Diệc, Nhiên.”

Trình Diệc Nhiên thấy mặt cô thật sự muốn biến sắc, nhanh chóng hôn lên má cô một cái,“Được rồi, đừng tức giận, anh đây liền đi mua cho em.”

Thấy Trình Diệc Nhiên đi ra, Mạnh Ảnh mới dẹp được kích động của mình một chút. Cô hy vọng anh đối xử tốt với cô, tốt nhất là tốt đến ngàn y trăm thuận*, nhưng cô không muốn trong trường hợp như thế này, anh không đề cập tới những chuyện trước đây, nhưng những chuyện đó cũng không phải không đề cập tới nghĩa là không tồn tại, chuyện anh và người phụ nữ kia anh cũng không nói tới, mà chuyện này cũng không có nghĩa là cô có thể quên được. Mạnh Ảnh nhớ rõ khi anh nói rằng tách nhau ra thì bản thân đau đớn như bị xé rách từng mảnh, nhưng bây giờ cái gì anh cũng làm như chưa từng xảy ra, làm sao có thể như vậy được?! Sao có thể như vậy được chứ?! [Ten: “ngàn y trăm thuận” có thể hiểu là tất tần tật đều theo ý của chị Ảnh đó :))'>

Chương 43: Hòa bình

“Lão đại, ở đây còn một phần tài liệu chưa ký tên!” Lưu Tử Ngạo một bước từ xa đến chắn ở cửa thang máy, kịp thời ngăn cản Trình Diệc Nhiên sắp bước vào. Đành chịu thôi, gần đây Trình Diệc Nhiên luôn đi về rất sớm, một đống tài liệu công ty chờ anh ký tên, nếu như chờ anh ta đi chắc anh đây có thể phải tự mình đến nhà họ Trình một chuyến.

Trình Diệc Nhiên quay lại nhìn anh một cái, thấy anh vẫn không có ý định tránh ra, cuối cùng vẫn là vẻ mặt không chút biểu hiện gì nhận lấy tài liệu.

Nhanh chóng xem sơ qua một lần, Trình Diệc Nhiên khép lại tài liệu đưa cho Lưu Tử Ngạo.

“Ê, lão đại, sao cậu không ký tên? Không mang bút hả?” Lưu Tử Ngạo từ trong túi của áo vest lấy ra một cây bút có vẻ có giá trị xa xỉ đưa cho Trình Diệc Nhiên.

“Sau này chúng ta cũng không cần đặc biệt nhằm vào Dương thị.” Trình Diệc Nhiên dùng đôi mắt lành lạnh nhìn lướt qua vẻ mặt hoang mang tột độ của Lưu Tử Ngạo, cũng không cầm lấy bút của anh, âm thanh trong trẻo lạnh nhạt tiếp tục nói: “Nói với Nhu Quân là cậu ta nghỉ phép đừng quá lâu, nên trở lại đi.”

Lưu Tử Ngạo nhìn cửa thang máy khép lại, im lặng cầm tài liệu trở về văn phòng của mình, đến nửa đường tự nhiên cảm thấy tài liệu mật này ở một phút trước đã là thứ không đáng một đồng, quyết định tiện tay ném vào thùng rác bên hành lang. Cuối cùng lão đại cũng nghĩ thông suốt rồi, thật ra đọ sức với một đối thủ có thực lực tương đương cho tới bây giờ cũng không phải là một chuyện khôn khéo gì, chỉ là họ đã quen đi theo anh, nếu anh nói muốn đối phó với Dương thị, thì họ sẽ toàn lực ứng phó, cũng không phải là mù quáng, cũng không phải là không quyết đoán, chỉ vì người nói lời này là Trình Diệc Nhiên, là người duy nhất họ có thể tin tưởng và nghe theo Trình Diệc Nhiên.

Trình Diệc Nhiên suy nghĩ rất kỹ, Mạnh Ảnh sớm hay muộn cũng là Mẹ của con anh, anh không muốn làm tiếp bất cứ chuyện gì khiến cô buồn. Anh thật sự không ưa Dương Kỳ Ngôn, nhưng nói cho cùng hắn cũng là bại tướng dưới tay mình, người cuối cùng có được Ảnh nhi là Trình Diệc Nhiên anh đây, không phải là Dương Kỳ Ngôn hắn ta. Anh thừa nhận rằng mình không thể quên quá khứ giữa Ảnh nhi và hắn, nhưng anh còn rất nhiều thời gian ở bên Ảnh nhi và con để tạo nên những kỷ niệm của chính họ. Anh nhìn Mạnh Ảnh từng ngày từng ngày khỏe mạnh mang thai con của anh, anh đã cảm thấy mình có thể không tính toán gì với toàn bộ quá khứ của cô, dù cô làm cái gì, anh đã từng nói, anh sẽ tha thứ cho cô. Vậy nên anh thuyết phục bản thân từ bỏ đấu nhau với Dương Kỳ Ngôn, quá khứ kia giữa hắn ta và Ảnh nhi đã qua, cũng không thể quay lại được, mà bản thân anh cũng cần phải chặt đứt liên hệ giữa bọn họ, Ảnh nhi nhớ về tình cũ, mình gây sự với hắn ta, chắc chắn Ảnh nhi càng nghiêng về phía hắn, vậy nên anh không thể cùng hắn dây dưa trong kinh doanh, anh sẽ không để cho tên của Dương Kỳ Ngôn lại xuất hiện trong cuộc sống hiện nay của họ.

Mạnh Ảnh đã xuất viện, nhưng cô không muốn cùng anh về nhà, Trình Diệc Nhiên liền mỗi ngày đi tới chỗ cô trình diện, để tăng thêm thời gian ở bên nhau nên anh phải luôn