Cuộc chiến thượng vị

Cuộc chiến thượng vị

Tác giả: Tâm Nhụy

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327313

Bình chọn: 8.00/10/731 lượt.

ân tín nhất đắc lực nhất bên cạnh nàng, vài đại nha hoàn vào sau cũng chỉ dựa vào kinh nghiệm dày mà thôi, bình thường chuyện quan trọng Từ Man đều giao cho hai người này đi làm.

Xe ngựa chở Từ Man đến phủ Gia Cát, lần này đến đây, lại dọa Từ Man nhảy dựng, đám nô bộc trong phủ mọi ngày vốn trật tự ngăn nắp lại chạy tới chạy lui như thể muốn chuyển nhà, tùy tiện bắt được một người đến hỏi, mới biết Gia Cát gia lão phu nhân giận dỗi với con trai cả, chạy tới nhà con trai thứ. Vốn tưởng con trai và cháu trai sẽ đến khuyên can, ai ngờ Gia Cát Sơ Thanh không nói hai lời, đem đồ đạc của lão phu nhân cư nhiên đóng gói đưa đến nhà của Gia Cát tiểu thúc khiến cho đám nô bộc trong phủ bận rộn một phen.

Từ Man không rõ nguyên do đành phải theo một hạ nhân quen mặt đi vào nội viện, đến hoa viên mới biết được nguyên nhân vì sao đám hạ nhân “muốn nói lại không dám nói”.

Cạnh hồ nước trong hoa viên, Gia Cát Sơ Thanh mặt không chút biểu tình ngồi trên băng ghế đá, mà Hoàng Tú Oánh đầy mặt là nước mắt, khóc sướt mướt không biết đang nói gì.

Đầu Từ Man chợt nóng lên, bèn kéo hạ nhân kia xuống, lặng yên không tiếng động dẫn theo hai nha hoàn đi vòng đến sau một bụi cây tường vi bên cạnh, co người lại, dỏng tai nghe.

Nghe thấy Hoàng Tú Oánh lau nước mắt nói: “Biểu ca, Tú Oánh mệnh khổ, bị kẻ gian làm hại, biểu ca lại ghét bỏ Tú Oánh ư?”

Từ Man trong lòng căng thẳng, lập tức nhìn về phía Gia Cát Sơ Thanh.

Nhưng Gia Cát Sơ Thanh chỉ lạnh lùng nhìn hồ nước, chẳng nói chẳng rằng.

“Biểu ca, muội biết mà, biểu ca huynh cũng ghét bỏ muội…” Hoàng Tú Oánh cầm khăn tay, nghẹn ngào bật khóc nức nở.

“Ta chán ghét ngươi.” Gia Cát Sơ Thanh rốt cuộc lên tiếng: “Không phải vì ngươi bị người hại, mà là vì ngươi vốn muốn hại người, gieo gió gặt bão thôi.”

Hoàng Tú Oánh thiếu chút nữa bị những lời nghẹn ngào của mình làm cho nghẹn chết, tiếng khóc tắc nghẹn ngay cổ họng, ngơ ngác nhìn Gia Cát Sơ Thanh.

“Hoàng gia Đại cô nương, ta nghĩ, về sau ngươi vẫn không nên tới tệ xá nữa.” Gia Cát Sơ Thanh ngẩng đầu, rất nghiêm túc nói: “Chúng ta căn bản không phải người cùng một đường, tệ xá miếu nhỏ, không chứa nổi cô nương.”

Q.3 – Chương 101: Đôi Trẻ Định Tình

Hoàng Tú Oánh đã từng nghĩ, biểu ca rồi sẽ lấy người khác, cũng từng nghĩ biểu ca sẽ thích người khác, nhưng nàng chưa bao giờ nghĩ, có một ngày biểu ca sẽ không hề lưu tình mà hạ lệnh đuổi khách đối với mình, thậm chí còn muốn đoạn tuyệt quan hệ hai nhà. Nàng bàng hoàng không thể tin được lui ra sau vài bước, nhìn Gia Cát Sơ Thanh ngồi trên băng ghế, đây vẫn là biểu ca của kiếp trước đó sao? Vẫn là người biểu ca từ nhỏ đã cùng nhau cận kề bầu bạn, nâng niu mình trong lòng bàn tay sao? Vì sao gương mặt vốn tràn đầy ý cười ôn hòa, giờ phút này lại lạnh lùng, trong đôi con ngươi vốn nên đong đầy tình yêu, giờ phút này lại đầy chán ghét ghê tởm đến vậy.

Đúng rồi, đây đã không còn là kiếp trước, Hoàng Tú Oánh thất vọng cúi đầu, cô gái từng bầu bạn bên cạnh Gia Cát Sơ Thanh đến lớn đã biến thành Từ Man, cô gái từng có thể khiến cho Gia Cát Sơ Thanh xả thân bảo vệ cũng đã biến thành Từ Man. Từ Man, Từ Man… phảng phất như Hoàng Tú Oánh nàng đã sống lại một đời, bỗng nhìn thấy người con gái ác độc đã cướp hết tất cả của nàng, hủy đi cả đời của nàng.

“Không! Không phải, biểu ca, ngày ấy là muội bị Từ Man đánh ngất xỉu, sau đó mới xảy ra việc này, sao huynh có thể nghĩ oan cho muội được.” Mặc kệ có phải là Từ Man làm hay không, Hoàng Tú Oánh đều phải chối đến cùng, cho dù biểu ca không thể chấp nhận nàng, tuyệt đối cũng không thể để biểu ca lấy Từ Man được.

Gia Cát Sơ Thanh lại liếc nhìn nàng ta một cái, nhìn mãi đến khi Hoàng Tú Oánh rét lạnh cả đáy lòng, lưỡi co rút lại, hắn mới quay đầu đi nói: “Sự thật như thế nào, trong lòng ta và ngươi biết rõ ràng, cần gì phải làm bộ làm tịch.”

Hoàng Tú Oánh cảm thấy như có một chậu nước lạnh đổ ập lên đầu, mồ hôi lạnh từ thái dương lăn qua cằm, nàng theo không biết Gia Cát Sơ Thanh còn có một bộ mặt như vậy, trước nay nàng vẫn cho rằng Gia Cát Sơ Thanh là dịu dàng, là bao dung, là đối với bất cứ ai cũng hiền hòa, tuyệt đối sẽ không lãnh khốc vô tình như này. Hắn không phải là biểu ca của mình, nhất định không phải!

“Chẳng lẽ là… là huynh!” Hoàng Tú Oánh trước giờ không hề cảm thấy Từ Man có bản lĩnh gì, nay sự tình bại lộ, nàng không thể không nghĩ nhiều hơn.

Gia Cát Sơ Thanh tựa tiếu phi tiếu ngước nhìn nàng, gập gập tay áo, chẳng nói chẳng rằng.

“Huynh sẽ hối hận, huynh nhất định sẽ hối hận! Một ngày nào đó huynh sẽ biết, chỉ có muội!” Hoàng Tú Oánh vỗ ngực, khàn giọng kiệt lực nói: “Chỉ có muội mới là người yêu huynh nhất, chỉ có muội…”

“Ta không cần, Hoàng Đại cô nương.” Gia Cát Sơ Thanh vẻ mặt dửng dưng nói: “Trừ A Man ra, ai ta cũng không cần, cho dù ngươi có nói A Man ác độc, dù ngươi nói A Man muốn hại ta, ta đều không quan tâm.”

“Huynh…” Hoàng Tú Oánh níu chặt vạt áo, thốt lên sửng sốt, cho dù là kiếp trước, biểu ca cũng chưa từng đối với nàng thâm tình như vậy.

Gia Cát Sơ Thanh nói một câu cuối cùng: “Cho dù A Man có bưng thuốc đ


XtGem Forum catalog