XtGem Forum catalog
Cuộc chiến thượng vị

Cuộc chiến thượng vị

Tác giả: Tâm Nhụy

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327812

Bình chọn: 7.00/10/781 lượt.

g đảo hơn.

Bất quá Từ Man không tài nào nhìn thấy người nhà mẹ đẻ của ngoại tổ mẫu (bà ngoại), dường như nhà ông cậu (em bà ngoại) từ năm trước sau khi từ chức Vệ úy, đã mang theo thê tử đi du ngoạn, mà khuê nữ nhà họ lại gả cho Triệu tướng quân, được Hoàng đế đặc cách cho phép toàn gia thủ tại biên quan, nhà ông cậu còn có một người con trai, chỉ tiếc trung niên đã mất vợ, đến nay vẫn chưa lập gia đình, hôm nay không có mặt cũng có thể hiểu được. Nhưng nghe mẫu thân nói, quà mừng được gởi đến tặng A Miểu cũng cực kỳ quý giá.

Từ Man ngại nhất là chỗ đông người, bèn ngồi trong sương phòng chơi đùa với A Miểu, tay chân cu cậu chắc tròn như củ sen, thơm thơm mềm mềm, ngay cả Từ Man có dưỡng da cách mấy cũng còn lâu mới sánh bằng cu cậu, quả thực hâm mộ chết được. Tiểu A Miểu đã được một tuổi, miệng bập bẹ không biết nói cái gì, ngoài việc chỉ biết gọi phụ thân ra, cái gì cũng không biết kêu, nhưng cũng may cả nhà công chúa Hòa Húc cũng không gấp, người ta nói quý nhân ngôn ngữ chậm, bé trai luôn nói chuyện trễ một chút.

“A Man đúng là thích trẻ con nhỉ.” Tần thái mỹ nhân ôm cháu ngoại, nhìn cu cậu với Từ Man chơi trò ú òa, nhịn không được cười nói.

“Cũng không phải thích lắm ạ.” Từ Man xoa nắn tay A Miểu, nói: “Con của người khác chơi đùa một lát rồi xong, không cần phải chịu trách nhiệm, huống chi có khóc ầm lên thì đều có cha mẹ người ta, mình khỏi phải phiền toái.”

“Xem con nói kìa!” Tần thái mỹ nhân chỉ vào Từ Man, buồn cười nói: “Cũng không biết nha đầu con rốt cuộc nghĩ cái gì.”

Từ Man cũng không trả lời, sáp tới hun A Miểu cái chụt, chọc thằng bé cười ha ha, tay chân quơ cào lộn xộn, hù Tần mỹ nhân thiếu chút nữa vuột tay cũng may mà ôm lại kịp.

“Thật là đứa bé chắc nịch.” Chu Hoàn ngồi cạnh Từ Man, mãi luôn hâm mộ nhìn, lại không dám đưa tay qua.

Từ Man đảo tròng mắt, cảm thấy đây là một cơ hội, liền xin phép một tiếng, đoạn kéo Chu Hoàn đi ra ngoài, lại đi đến chỗ bức tường hoa lần trước, hai người chen chúc ngồi trên xích đu, nhìn bầu trời xanh thẳm, rời xa thanh âm ồn ào nào nhiệt của đằng trước, tâm tình như tung bay.

“Nếu có một ngày có thể đi khỏi nơi này, đến một nơi xa hơn thăm thú thì thật tốt biết mấy.” Chu Hoàn vịn xích đu, khát khao nói.

“Ta cũng muốn, chỉ tiếc…” Nơi này là thế giới cổ đại, cho dù là quận chúa cũng không có quyền một mình nghênh ngang mang theo nha hoàn xuất ngoại lang thang, tiểu thuyết gì đó đều là bịa đặt, chỉ với thân phận này thôi, không mang theo hộ vệ, còn chưa ra khỏi thành đã bị trói đi rồi.

Chu Hoàn cũng thấy suy nghĩ của mình ngây thơ, quay đầu cười, nhìn Từ Man hỏi: “Ngươi tìm ta ra đây một mình, là có việc gì?”

“Hôn sự của ngươi, bá mẫu đã có ý tưởng gì chưa?” Từ Man cân nhắc một chút, mới hỏi.

“Với thân phận của a đa ta, ta còn có thể thế nào, không giống như Lưu Kim Thoa, Hà Ái Liên đi làm thiếp cho người ta, là đã rất không tệ rồi.” Chính bởi vì vậy, mà cha mẹ cũng không dám mạo hiểm tuyển hôn phu cho nàng, chỉ sợ vị hôn phu này tương lai trong quá trình đoạt vị, gây cản trở đến Chu gia, phiền phức đến Chu gia.

Từ Man rất hiểu rõ nỗi băn khoăn của Chu gia, 4 đại tướng quân trấn thủ biên quan, tay nắm thực quyền, cũng là một thanh kiếm 2 lưỡi, sơ sẩy một chút sẽ cửa nát nhà tan.

“Vậy A đa ngươi chưa nói sẽ tìm cho ngươi loại người nào sao?” Từ Man có ý dẫn đường nói.

Chu Hoàn lắc đầu nói: “Phụ thân chỉ nói hình như con trai của cấp dưới ông cũng không tệ.”

Từ Man nghe thế liền nóng ruột, mặc dù Chu Hoàn gả cho con trai của cấp dưới Chu tướng quân cũng không tệ, chức quan không cao, lại ở trong tay Chu tướng quân. Vô luận có thế nào, một nhà họ cũng không dám lên mặt với Chu Hoàn, nhưng nếu Chu Hoàn gả đi nhà khác, chẳng phải là Gia Cát Sơ Liêm phải lấy Thục Viện sao? Mà nói không chừng còn gả đi xa, ngày sau sẽ không thể gặp mặt.

“Cái kia… ngươi thấy… thấy Gia Cát Sơ Liêm thế nào?” Cắn răng một cái, thừa dịp không có người, Từ Man vẫn mở miệng hỏi.

“Gia Cát tiểu tướng quân á?” Chu Hoàn không nghĩ Từ Man sẽ hỏi đến cái này, đầu tiên là sửng sốt, sau đó ngây ngốc nói: “Không tệ a, nghe nói Triệu tướng quân rất trọng dụng hắn.”

“Ai hỏi ngươi cái này chứ!” Từ Man bẹo nàng ta một cái, hạ giọng nói: “Huynh ấy cũng nên thành hôn rồi.”

Lúc này Chu Hoàn mới nghĩ ra ý Từ Man hỏi là gì, xấu hổ đến đỏ bừng cả mặt, cúi đầu chính là không chịu nhận. Từ Man buồn cười, vô luận cô bé này có mạnh mẽ cỡ nào, ở phương diện này luôn ngượng ngùng.

“Ta cũng không biết…” Chu Hoàn hơn nửa ngày mới thẽ thọt nói.

Từ Man hoàn toàn không chọc ghẹo nàng ta, đối với suy nghĩ thâm căn cố đế của nữ nhân cổ đại về chuyện hôn nhân, nàng không có cách nào thay đổi, cho nên nàng mới tìm một cơ hội kể với mẫu thân, nói không chừng mẫu thân có thể làm cho chuyện này thành.

Chu Hoàn thấy Từ Man không nói tiếp, cũng thả lỏng xuống, nghĩ đến tin tức nghe được trước đó, nhíu mày nói: “Nghe nói dạo này Mỹ Yên hay chạy đến Đinh phủ.”

Lòng Từ Man chùng xuống, song chỉ có thể nói: “Chắc là đến tìm Đinh Huệ Quân.”

“Vậy cũng thật lạ, lúc trước Đinh Huệ Quân cũng không quen không th