XtGem Forum catalog
Cuộc sống mỹ vị của tiểu nương tử

Cuộc sống mỹ vị của tiểu nương tử

Tác giả: Ngư Mông

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327354

Bình chọn: 10.00/10/735 lượt.

n lại một lần xem. Thậm chí còn có thể đọc làu làu!

“36 kế ngự thê’ thứ nhất: nếu nam nhân gặp phải thê tử bưu hãn, nên mềm nhất định phải mềm. Cần biết nữ tử đều có thiện tâm, nếu ngươi yếu thế, nàng nhất định sẽ đau lòng. Thê tử bưu hãn tiến, ngươi lui. Âm dương điều hòa, mới có thể đạt thành mong muốn, cầm sắt hài hòa?” Vân Hoan cao giọng đọc, đến cuối cùng, cả người gục xuống bàn, cười đến thở không nổi.

“Tống Trường Bình ơi Tống Trường Bình, chàng còn tưởng rằng sách này thật sự là Phạm Tử Chính viết à! Đều là giả, giả!” Hai quyển sách này, kiếp trước nàng cũng cung phụng như bảo điển, Đỗ Thu Nương nói, nữ tử phải bưu hãn, nàng cũng rất đồng ý.

Thẳng đến sau này, nàng mới biết được, hai quyển sách này căn bản không phải Phạm Tử Chính và Đỗ Thu Nương viết, hai quyển sách này xuất từ tay một người, tác giả sáng tác chính là vị họ Miêu giỏi về giải cổ, Miêu Ngọc Tủy.

Năm đó lúc nàng vô tình biết được chuyện này, thật sự là kinh ngạc cực kì, suýt chút nữa đuổi giết Miêu Ngọc Tủy. Miêu Ngọc Tủy bất đắc dĩ nói: “Cuộc sống bức bách, ai bảo thứ đồ chơi này các cô nương đều thích xem đây!”

Hóa ra thứ đồ chơi này không chỉ các cô nương thích xem, Tống Trường Bình tên hồ ly này cũng thích xem, a ha ha! Không được, nàng thật muốn cười đến lạc giọng luôn rồi! Hồ ly cũng sẽ bị sách giả lừa?

Tống Trường Bình thấy Vân Hoan cười đến run rẩy hết cả người, mặt đen lại đỏ, đỏ lại trắng, đoạt sách nhét lên tầng cao nhất của giá sách, rầu rĩ quấn chặt chăn, vùi mặt xuống gối. Sắc mặt thanh lãnh, nhưng trong lòng lại giống như có thêm một người đang chọc, chọc ngực hắn cười ha ha: dọa người rồi, mất mặt rồi! Ha ha ha!”

Đều là Triệu Du Hoán đáng chết kia! Chính là hắn, chính là hắn! Trước khi thành thân tặng cái gì không tặng, cố tình như tên trộm tặng mình quyển sách thối nát này, còn nói hắn nhất định sẽ dùng được! Vừa rồi có chút rảnh rỗi liền nhớ tới quyển sách này, vừa nhìn liền nghĩ có thể thử xem, thử một lần kiểm tra liền xảy ra sự cố đây!

Một chuyện dọa người cỡ nào! Gần nhất đừng để hắn nhìn thấy Triệu Du Hoán, bằng không nhất định sẽ gặp một lần đánh một lần! Sách giả cũng dám đưa cho hắn.

Tống Trường Bình âm thầm mắng, vừa rồi còn có chút tâm tư bị cười nhạo như vậy liền không còn, hắn dứt khoát nằm trên giường không nhúc nhích, cười một hồi lâu Vân Hoan mới trèo lên giường, lưu loát vào chăn. Tống Trường Bình tưởng rằng nàng sẽ cứ vậy đi ngủ, nàng lại vươn tay ra, nhẹ nhàng vỗ vỗ sau lưng hắn, thấp giọng nói: “Chỉ cần thân thể chàng khỏe hẳn, chúng ta còn nhiều thời gian. Nghỉ ngơi cho tốt, ngày mai chúng ta còn có việc đấy.”

Trường Bình cúi đầu ‘ừ’ một tiếng, Vân Hoan lại thử huých vào eo hắn. Trường Bình dứt khoát đá chăn của mình tiến vào trong ổ chăn của Vân Hoan, vươn tay kéo Vân Hoan qua, ôm chặt nàng không cho nàng lộn xộn.

“Hôm nay ta cam đoan không chạm nàng, chúng ta ngủ một đêm thật ngon, sáng mai ta còn muốn đến nhà nhạc phụ biểu hiện thật tốt đây.” Chờ Vân Hoan dần dần an tĩnh lại, bên miệng Trường Bình lộ ra một chút mừng thầm, đột nhiên mở mắt cười cong thành hình trăng khuyết.

Ai nói ’36 kế ngự thê’ vô dụng đây, tiểu nương tử vẫn đau lòng hắn kìa. Hắc hắc! Tâm lý làm đầu, chỉ cần nàng đặt hắn trong lòng, vậy ngày về sau đương nhiên còn dài. Cả đời quá dài, cả đời lại quá ngắn, nếu như có thể, hắn muốn cứ như vậy ôm nàng, thẳng đến đời sau.

Hai người tất nhiên là ngủ một giấc ngọt ngào, một đêm không nói chuyện.

Ngày hôm sau sau khi dùng cơm sáng xong, hai người thu thập thỏa đáng liền muốn ra ngoài. Trước khi ra ngoài, Vân Hoan cũng ngây ngẩn cả người: trước nay nghe nói Tống phủ giàu có, nhưng bây giờ lễ ở trước cửa này dường như cũng quá rêu rao rồi?

Nàng nhịn không được đánh giá Tống Trường Bình, Trường Bình mỉm cười đỡ nàng lên xe ngựa.

Vân Hoan cũng là rất lâu sau mới biết, lễ lại mặt là Vương thị sáng sớm liền chuẩn bị, vốn cũng không nhiều như vậy, là Trường Bình ngại ít, lại sai người mua thêm rất nhiều vào.

Người ngoài là hâm mộ Vân Hoan cao gả như thế nào nàng không biết, chính là ngày ấy, Tống Trường Bình cho nàng rất nhiều mặt mũi, để nàng trở thành đề tài trọng tâm trong câu chuyện của các vị phu nhân tiểu thư trong một khoảng thời gian rất dài.

Mà trong đó, phẫn uất nhất cũng là Đại tiểu thư Hướng gia, Hướng Vân Cẩm.

“Nương, sao hôm nay ngài lại không giả bệnh nữa rồi!” Hướng Vân Cẩm vặn khăn, không phục nói: “Khi nàng xuất giá, ngay cả quỳ cũng không nguyện ý quỳ ngài một chút, trong lòng hoàn toàn không coi ngài là mẫu thân. Nàng lại mặt, ngài còn ba ba chạy đến tiếp nàng, trướng mắt nàng làm cái gì?”

“Con thì biết cái gì!” Tô thị vén tóc mai, hôm nay bà ta trang điểm tinh xảo lại đoan trang, ngay cả quần áo cũng là tỉ mỉ chọn lựa.

Bà ta vốn tưởng rằng Hướng Hằng Ninh vẫn luôn đặt bà ta trong lòng, nàng ta nháo thêm mấy ngày, không chừng Hướng Hằng Ninh sẽ quay lại dỗ bà ta. Không nghĩ tới lần này ba ta lại tính sai, không chỉ có không làm Hướng Hằng Ninh hồi tâm chuyển ý, ngược lại lại để Dương thị tiện nhân kia chui chỗ trống.

Thấy nàng ta ngày thường không