
, Cố Ninh buộc bản thân mỗi ngày phải đọc nửa trang từ điển tiếng Anh, có những kiến thức tích lũy từ kiếp trước, hiện tại cô học hành rất nhẹ nhàng, không cần tốn nhiều tâm tư vào việc học nữa. Cố Ninh rảnh rỗi thường xuyên ở bên cạnh chỉ điểm một hai cho Trương Giai Giai, có được phương pháp học tập chính xác, lại chịu bỏ công sức, thành tích của Trương Giai Giai tự nhiên tăng nhanh.
Người ta luôn nói “cần cù bù thông minh”, những lời này quả thật không sai.
Trương Giai Giai nghĩ đi nghĩ lại rồi nói:
– “Cũng đúng, mặc dù mình không thể học cùng lớp với bạn, lúc bạn lên đại học mình vẫn còn học cấp 3, nghĩ tới mình cảm thấy tiếc tiếc sao đó.”
Cố Ninh cười cười:
– “Mình chỉ học trên bạn một lớp, chờ đến lúc vào đại học bạn lại làm học muội của mình, chúng ta vẫn có thể học chung trường mà.”
Hai người vừa nói vừa cười trở về, mang theo thứ gì đó đi tìm Thẩm Lan.
6
Ba ngày sau, trường học chính thức báo danh, học bạ của Cố Ninh cũng được chuyển sang lớp mới, sau khi bảng thành tích của kỳ thi thử được dán lên, khiến cho mọi người lại lần nữa phải ồ lên kinh ngạc.
Thành tích thi của Cố Ninh ngang với trình độ của một học sinh năm 3. Trong vòng một tháng ngắn ngủi, học sinh nhảy lớp như cô có thể thi được thành tích như vậy, quả thật làm người ta phải chặc lưỡi thán phục.
Những ngày bình thản dần dần trôi qua, mỗi ngày đều di chuyển một đường từ nhà đến trường rồi từ trường về nhà, đảo mắt một cái đã qua hơn nửa học kỳ.
Một ngày trước khi hội đồng thi ra quyết định chính thức, năm 2 và năm nhất được cho nghỉ 3 ngày, bởi vì là đề thi chung, tất cả các học sinh đều phải tập hợp về chung một chỗ, sau đó ngẫu nhiên phân ra thi ở các hội đồng thi khác.
Trung học Thanh Phong cũng là một trong các hội động thi của thành phố Z, buổi chiều sau khi học xong, giáo viên chủ nhiệm giữ toàn bộ ban can sự lớp lại dọn dẹp vệ sinh phòng học, sau đó dán số báo danh ở trước cửa ra vào, bố trí thật tốt cho phòng thi.
Cố Ninh xem như tương đối may mắn, hội thi của cô vẫn là trường Trung học Thanh Phong, tránh khỏi tình trạng bôn ba, chen chúc tắc nghẽn giao thông vào lúc thi cử, ít đi rất nhiều phiền toái.
Sáng hôm dự thi, Cố Ninh đã ra khỏi giường từ sớm, môn thi đầu tiên bắt đầu vào lúc 8 giờ, tất cả các học sinh phải có mặt tại hội đồng thi trước nửa tiếng, lúc Cố Ninh bước vào phòng thi, cảm giác được một tầm mắt mãnh liệt dán vào người mình, cô quay đầu nhìn lại. Thấy được người nằm ngoài dự kiến của cô – Cố Huyên.
Cố Ninh ngẩn ra, sắc mặt không đổi đi tới chỗ ngồi của mình, thẳng tắp ngồi xuống. Đơn giản vì chỗ ngồi của hai người được ngăn cách bằng mấy vị trí, không có tính cẩu huyết là bàn trước bàn sau. Nhưng mặc dù là như vậy, Cố Ninh vẫn cảm thấy bản thân cô và Cố Huyên quá có duyên, toàn hội đồng thi cộng lại cũng có mấy trăm học sinh, như vậy mà hai người vẫn có thể được phân thi chung trong một phòng.
Không thể không nói, là nghiệt duyên a, có đôi khi ông trời vẫn tương đối thích đùa cợt con người ta.
Cố Huyên như đã thay đổi thành một người khác, tóc uốn lọn lớn, còn nhuộm thành màu vàng, cằm nhọn nhọn chứa vài phần quyến rũ, so với bạn bè cùng trang lứa hoàn toàn bất đồng, rất nhiều tầm mắt đều tập trung trên người của Cố Huyên.
Cũng đúng, trước sau của một người tương phản quá lớn.
Cuộc thi này kiếp trước Cố Ninh đã từng trải qua, nhưng đã sớm quên hết, cho dù là không nhớ rõ, nhưng cô làm bài thi cũng rất quen tay. Dù sao bộ bài thi này cũng dành cho toàn bộ học sinh Trung học, không có khả năng đưa ra đề mục quá khó, so với mấy bộ bài thi mẫu của trường học thì dễ hiểu hơn rất nhiều.
Cố Ninh làm xong bài thi, cẩn thận kiểm tra lại một lần, ngẩng đầu nhìn thời gian, còn nửa tiếng nữa mới hết giờ.
Quá một lúc, trong phòng thi bắt đầu có tốp năm tốp ba học sinh nộp bài thi trước, Cố Ninh cũng đứng lên, trước tiên nộp bài, sau đó mới ra khỏi phòng thi. Có không ít học sinh nộp bài thi trước khi hết giờ, ngoài sân thể dục đã đứng không ít người.
Trương Giai Giai ngồi dưới tàng cây chỗ bồn hoa, vừa đọc sách vừa chờ Cố Ninh, Cố Ninh lập tức đi về phía cô.
Nắng tháng 6 khá gay gắt, ve kêu không biết mệt mỏi, dưới bóng cây gió nhẹ lướt qua, giảm đi không ít khí nóng oi bức, Cố Ninh vỗ một cái lên bả vai của Trương Giai Giai.
Hai người mỗi người cầm trong tay một ly nước đá, chậm rì rì đi về nhà.
Sau khi Thẩm Lan từ lần du lịch trước trở về, tâm cảnh xảy ra thay đổi rất lớn, kiến thức hơn, ánh mắt tự nhiên cũng trở nên biết nhìn xa trông rộng, bà bắt đầu hiểu được vấn đề ý thức về nhãn hiệu mà lần trước Cố Ninh đã từng đề cập qua. Sau khi suy nghĩ kỹ càng cân nhắc trước sau, bà bắt đầu dồn sức tìm hiểu vấn đề này, thứ gì không hiểu thì hỏi, bắt đầu học từ con số 0, buổi tối mỗi ngày bà đều tham gia vào lớp đào tạo quản lý.
Nghĩ được cái gì bà cũng sẽ thương lượng với Cố Ninh, cả người tràn đầy mười phần nhiệt tình.
Ngay cả Cố Ninh cũng thấy thập phần ngoài ý muốn, sao mẹ mình đột nhiên lại thay đổi biến thành nữ cường nhân vậy kìa? Giống như là ngựa hoang thoát cương, một đi không trở lại. Cô khô