Đại Chiến 4 Princess

Đại Chiến 4 Princess

Tác giả: Bé ma dễ thương

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326430

Bình chọn: 8.5.00/10/643 lượt.

đến nơi và cùng về khách sạn nghỉ ngơi để chuẩn bị tâm thế thật tốt cho kì thi, Tuấn Anh và Eric khá hợp nhau khi yên lạnh ôn bài ko ai đói hoài đến ai, T.Khanh và Jacky luôn cãi nhau sôi nổi ko vì chuyện này cũng chuyện nọ, T.Nhân và Đ.Tuấn khá ôn hòa khi T.Nhân mải mê nghiên cứu thì Đ.Tuấn một mình đi dạo khắp phố, Lam Linh tội nghiệp ko ai dám ở cùng phòng dù đã sắp xếp cho Hà My ở chung phòng nhưng thật là đau đớn:

-Nè, mày ngủ dưới đất tao ngủ trên giường, chăn hả chỉ có một cái làm sao giờ, tao biết mày là người tốt nên ko nỡ lấy chăn đâu há? Quyết định vậy đi?-Lam Linh cố tình nói để đuổi Hà My, bức xúc, HM bỏ đi qua phòng T.Hương ngủ đỡ.

Đ.Tuấn dạo một mình trên đường phố Paris đơn côi, thấy phía trước mọi người tụ tập đông đúc trên đường phố Paris tràn ngập ánh sáng, đâu đó văng vẳng bên tai anh chàng bài hát bất hữu của Trịnh Công Sơn “Diễm xưa”, giọng cô bé trong trẻo cùng với tiếng đàn ghi ta làm nức lòng bao nhiêu khách thập phương qua lại trên đường phố Paris. Đ.Tuấn cũng bắt đầu đua đòi chen chúc vào hàng người vây kín để xem mặt người bạn đồng thương Việt Nam, ko mấy khó khăn nhờ vẻ lịch sự và điển trai cho nên anh chàng cũng ko vất vả mấy khi chen vào. Thật bất ngờ, ko ai xa lạ đó là con bé Tiểu Anh đã 5 tháng trời mất tích, con bé ngồi hát ngân nga hòa chung cảm xúc vào tiếng đàn ghi ta, vừa ngồi vừa đánh đàn con bé tỏa sáng lung linh như một vì sao trong đêm tối. Bài hài kết thúc với tiếng ngân dài ra, con bé nở nụ cười hiền hòa chào mọi người ai nấy điều ném cho con bé vài đồng xu sau một hồi đi gom góp con bé tìm được 1 mớ khá bọn, Đ.Tuấn đến gần nó đùa với con bé:

-Hóa ra mất tích, là sang Paris làm nghệ sĩ hát rong sao?

Con bé thu nhặt những đồng xu cuối cùng, ngước mặt lên nhìn ko lấy làm lạ khi gặp Đ.Tuấn:

-Cậu khỏe chứ?

Nói xong con bé cho tiền vào chiếc khăn của mình, rồi đem cho đứa bé mắt xanh ngồi trên vỉa hè:

-Đây, chị ko có đem tiền nên chỉ giúp em được bấy nhiêu thôi-Tiểu Anh nhìn đứa bé trìu mến( nói bằng tiếng Pháp)

Đứa bé nhận lấy số tiền rồi hôn vào má Tiểu Anh, hằn bé chạy một mạch vẫn kịp quay đầu lại cười với Tiểu Anh. Đ.Tuấn liền vẫy tay gọi hằn bé lại, rút ra trong túi tờ 500Euro đưa cho hằn bé, đứa bé hạnh phúc chạy nhanh về nhà. Tiểu Anh lại gần nhìn Đ.Tuấn rồi chòm môi:

-Khá hào phóng nhỉ, nếu như đến sớm hơn thì mình khỏe rồi.

-Đâu có được, nhờ vậy mới nghe cậu hát, nhìn trẻ con vậy mà sao giống bà già quá?-Đ.Tuấn cười mỉa con bé.

-Kệ tui, vậy mà cũng có nhiều người nghe mới hay có nhiều tiền nữa chứ

-Cậu qua đây đi thi sao?

Con bé gật đầu: -Cậu thi lí à? Chúc thi tốt nhé!

Đ.Tuấn đoán: -Cậu thi Toán sao? Thi tốt nhé!

Con bé gật đầu cười nhẹ: -Chuyện tớ qua đây cậu đừng nói cho ai nghe nhé! Đừng hỏi tớ lí do, cậu thừa biết mà!

Đ.Tuấn gật đầu: -Tớ biết mà, nếu ko cậu cũng ko chuyển trường! (hạ giọng nhẹ nhàng, nhìn thẳng vào mắt con bé) Tiểu Anh cậu mệt mỏi lắm sao?

Tiểu Anh cười: -Có gì phải mệt, từ khi chuyển trường tớ sung sướng cực kì luôn. Cám ơn cậu nhé, bạn hiền!

Đ.Tuấn khoác vai con bé, đã đến Paris phải hưởng hụ thôi. Còn đợi gì nữa, đi ăn thôi, tớ mời! hihihi

Chuyện gì chứ chuyện ăn uống là con bé chịu liền, có lẽ Đ.Tuấn và Tiểu Anh khá hợp nhau. Đ.Tuấn ân cần chăm sóc con bé từng chút một, ngoài đêm phố Paris lạnh buốt anh chàng ko đắn đo đã cởi ngay chiếc áo khoác trên người khoác cho Tiểu Anh, lúc ăn kem miệng con bé bám đầy kem nhìn mắc cười sao đâu, Đ.Tuấn nhìn con bé ôm bụng cười, con bé lúng túng liền quẹt vào 1 vết kem lên mặt anh chàng rồi ngồi cười, Đ.Tuấn lại nghiêm chỉnh lấy khăn lau nhẹ vào mặt con bé. Tiểu Anh ngỡ ngàng dường như có vẻ lay động vì từ trước đến giờ ko một ai quan tâm mình như thế, đi mãi trên đường xa phố cũng mỏi Đ.Tuấn ko ngại khó khăn cõng con bé đi khắp phố đến nỗi con bé ngủ trên lưng mình lúc nào cũng ko hay. Trời đã khuya, con bé giật mình dậy:

-Đ.Tuấn trời khuya rồi, tớ về khách sạn ngay kẻo mọi người lo cho tớ.

-Cậu ở đâu, để tớ đưa cậu về

-Ko cần đâu, mình kêu Taxi về là được, hôm nay làm phiền cậu nhiều quá.-Con bé cười tươi, đưa tay hiệu cho taxi, lên xe, con bé vẫy tay-Cám ơn cậu nhiều nhé!

Khi thi xong nhà ai nấy về ai cũng mệt mỏi rả rời, duy chỉ Đ.Tuấn là vui vì……………Đ.Tuấn chủ động làm một bức thư nhỏ rất dễ thương gửi cho con bé, lần đầu tiên nhận thư con bé vui cười và đáp trả lại. Từ những bức thư với những câu hỏi xã giao hỏi thăm sức khỏe ngày càng họ bộc bạch với nhau nỗi lòng của mình, cũng nhau giải quyết những khó khăn trong cuộc sống. Tiểu Anh dần dần có cảm tình với anh chàng, từ khi có Đ.Tuấn con bé vui hơn nhiều, cười nhiều hơn. Cho đến một ngày Đ.Tuấn bí mật hẹn Tiểu Anh đến cánh đồng xanh……………

Đại chiến 4princes – chương 41

Chương 41: Tình yêu lạc lối

Dang đôi tay rộng đón gió của hương đồng cỏ nội, chưa bao giờ con bé thấy nhẹ nhàng ko lo âu như lúc này. Con bé nheo mắt hỏi Đ.Tuấn:

-Cậu hẹn tớ đến đây có gì ko?

-Có mới hẹn cậu đến chứ? Dạo này cậu ổn chứ?

-Ừ! Khỏe nhiều lắm, cám ơn cậu nhiều vì thời gian qua đã quan tâm mình, giúp đỡ mình rất nhiều!

-Giúp cậu


The Soda Pop