Đạo tình

Đạo tình

Tác giả: Chu Ngọc

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3211095

Bình chọn: 8.00/10/1109 lượt.

vỗ vào mông Tề Thiên Vũ một phát, anh ta cười như không cười nhìn vợ chồng Tề Mặc: “Một ván phân định thắng thua, điều kiện là độc quyền buôn bán vũ khí ở châu Phi”. Châu Phi chỉ là một thị trường nhỏ trong giới buôn bán vũ khí nhưng có còn hơn không.

Ly Tâm gật đầu: “Được”. Nói xong cô hùng dũng cầm hộp xúc xắc ở trước mặt. Tề Mặc ngồi bên cạnh không nói một lời nào, chỉ tựa người vào thành ghế quan sát Ly Tâm.

Ly Tâm lắc hộp xúc xắc và mở nắp. Bên trong là số bốn sáu sáu, một con số khá đẹp. Cô nhìn Lam Tư cười cười, từ trước đến nay cô chưa bao giờ thắng bạc, nhiều khả năng vận đen sẽ chấm dứt từ ngày hôm nay.

Lam Tư không hề để ý đến Ly Tâm, anh ta nói với Tề Thiên Vũ: “Mở ra đi”. Tề Thiên Vũ ngoan ngoãn thò cánh tay mập mạp mở nắp hộp xúc xắc, ba con xúc xắc có số sáu sáu sáu.

Ly Tâm tức giận trừng mắt với Tề Thiên Vũ, Lam Tư cười giòn giã ôm Tề Thiên Vũ đứng dậy: “Không tồi, cháu đã giúp chú thắng cược, chú sẽ nuôi cơm cháu thêm vài ngày nữa”. Nói xong anh ta liền bế Tề Thiên Vũ đi ra ngoài.

Bắt gặp ánh mắt đầy nộ khí của Ly Tâm, Tề Thiên Vũ cất giọng oan ức: “Mami, con không phải cố ý…Còn nữa, hai ngày sau mami nhớ đến đón con…”.

Ly Tâm quay sang nhìn Tề Mặc bằng ánh mắt đầy áy náy, nhưng Tề Mặc không hề thay đổi sắc mặt, hắn đưa tay ôm eo Ly Tâm: “Để nó ở bên đó cũng tốt, chúng ta càng được yên tĩnh”. Vừa nói hắn vừa đưa Ly Tâm đi ra ngoài. Tề Mặc không hề bận tâm đến việc bị mất thị trường ở châu Phi, thậm chí hắn còn cảm thấy tâm trạng rất tốt khi Tề Thiên Vũ rời xa Ly Tâm.

Như vậy giấc mộng trở thành thần bài của Ly Tâm chấm dứt ở đây. Đám Phong Vân William và Hoàng Ưng chỉ biết lắc đầu, sau này những vụ cờ bạc liên quan đến địa bàn làm ăn không thể để Ly Tâm ra tay. Bằng không đại bản doanh của Tề Gia cũng có ngày bị cô thua vào tay người khác.

Ngoại truyện 3: Hẹn hò

Hôm nay là một ngày tiết trời mát mẻ, trăm hoa tỏa hương thơm ngát, là dịp tốt nhất để đi “đạp thanh” (Đạp thanh: đi dã ngoại tầm trước và sau lễ thanh minh).

Tuy nhiên điều này không liên quan đến Tề Gia, càng không liên quan đến Tề Mặc. Trên đời này không ai dám mở miệng kêu lão đại cấp thế giới đi “đạp thanh”. Hơn nữa Tề Mặc cũng chẳng rảnh rỗi làm ba chuyện vô bổ đó. Nhưng vào ngày tháng này, giờ phút này, cuối cùng cũng xuất hiện người khiêu chiến cực hạn của Tề Mặc, đó chính là Ly Tâm, bà xã của hắn.

“Tề Mặc, anh chỉ có hai sự chọn lựa, một là ngày mai cùng em đi “đạp thanh”, hai là ngày mai đến chỗ Lam Tư đón Tiểu Vũ về ngủ cùng em. Anh thích chọn bên nào?”. Ban đêm trên chiếc giường ngủ rất lớn, Ly Tâm ngồi trên người Tề Mặc và nhìn hắn bằng ánh mắt sắc như dao.

Tề Mặc đưa một tay ôm eo Ly Tâm, hắn cau mày và cất giọng trầm trầm: “Rốt cuộc em muốn gì thì nói thẳng ra đi, đừng vòng vo tam quốc với anh”.

Ly Tâm bĩu môi khi thấy Tề Mặc nhìn ra ý đồ của cô. Tề Mặc nhìn thấu cô không phải là chuyện ngày một ngày hai, giở trò trước mặt hắn chẳng khác nào múa rìu qua mắt thợ.

Ly Tâm nằm sấp xuống người Tề Mặc, cô giơ hai tay ôm cổ hắn và nói khẽ: “Tối qua em nằm mơ thấy Tùy Tâm, chị ấy kể với em chị ấy và người yêu đang hẹn hò. Bọn họ hẹn hò rất lãng mạn ngọt ngào”.

Tề Mặc hừ một tiếng: “Toàn mấy trò vớ vẩn, ngủ đi”. Nói xong hắn liền hoán đổi vị trí, đè Ly Tâm xuống dưới người hắn.

Nghe Tề Mặc nói vậy, Ly Tâm tức tối cắn mạnh vào vai hắn. Tề Mặc không hề thay đổi sắc mặt cứ như hắn không biết đau là gì. Hắn chỉ nhíu mày nhìn Ly Tâm, lúc này cô giống hệt con mèo nhỏ giơ nanh vuốt phản kháng.

“Em muốn làm gì nào?” Cuối cùng Tề Mặc lên tiếng hỏi.

Ly Tâm nhả vai Tề Mặc và nhìn thẳng vào mắt hắn: “Hẹn hò, em và anh chưa từng hẹn hò bao giờ”. Nếu không phải nằm mơ thấy Tùy Tâm, Ly Tâm không bao giờ biết hai từ “hẹn hò” có ý nghĩa như thế nào. Tuy cô và Tề Mặc đã trở thành vợ chồng mấy năm nhưng đúng là vợ chồng cô chưa từng có kiểu đó. Ly Tâm muốn cho Tùy Tâm thấy cô sống rất hạnh phúc. Lần sau nếu nằm mơ thấy Tùy Tâm, cô sẽ khiến Tùy Tâm ngưỡng mộ chết thôi.

Tề Mặc nhìn Ly Tâm bằng ánh mắt khó hiểu, hẹn hò là cái gì vậy?

“Hẹn hò, hẹn hò, hẹn hò…”. Ly Tâm lẩm bẩm bên tai Tề Mặc giống như tụng kinh. Mãi đến lúc trời gần sáng, Ly Tâm nhận được Tề Mặc gật đầu đồng ý.

Tề Mặc và Ly Tâm chuẩn bị đi dã ngoại “đạp thanh”, chuẩn bị đi hẹn hò. Không hiểu tại sao Phong Vân William biết được tin này, tin tức từ miệng cậu ta nhanh chóng lan truyền khắp Tề Gia. Dõi theo chiếc xe Cadillac rời khỏi đại bản doanh của Tề Gia vào buổi trưa, tất cả mọi người trong Tề Gia đều há hốc miệng như bị sét đánh trúng. Trời đổ cơn mưa máu có lẽ cũng không khiến họ kinh ngạc bằng chuyện Tề Mặc đi hẹn hò.

Thành phố sầm uất như New York cũng có khu vực ngoại ô, chỉ có điều hơi xa một chút. Nhưng Ly Tâm vô cùng hưng phấn nên cô không hề có cảm giác đi xa.

Tề Mặc và Ly Tâm đến một nơi có cây cầu nhỏ, dòng nước chảy, thảm cỏ xanh mướt, rừng hoa đủ sắc màu, vườn cây nặng trái, đây đúng là thiên đường ở nhân gian.

Ly Tâm phủ một tấm khăn trải bàn màu hồng xuống thảm cỏ và bày chai rượu vang cao cấp năm 82, ít khoai tây cắt lát, bánh ga tô, các


XtGem Forum catalog