
giống Như Ý về tính cánh, cái khoản ăn nói cũng ngang cơ nhau, nhớ năm xưa khi Như Ý lên chức Thánh Nữ, nàng cũng làm khó chàng như thế này…thật khổ thân chàng
_đúng ah
_vậy ta phải tặng nàng cái j?
đấy, chính nó đấy, nó chính là cái câu nàng chờ cả 1 buổi sáng. nhìn đẹp trai thế đấy nhưng lâu tiêu thấy mồ
hô hô, Phi Bách Chiến ơi, ngươi tới số rồi, ai đời lại ngu đến nỗi hỏi nàng câu hỏi “giết người” đó hơ hơ
_ta thì cũng chẳng muốn gì nhiều, chỉ ta ta muốn 1 ít thạch nhũ thôi
oaoaoaoa, nhìn mặt hắn ngu ngơ, khù khờ như vậy hẳn là đang tiếc quả rùi, ai bảo mạnh mồm làm chi, h thì hói cũng chẳng kịp. ta chỉ là học theo Tôn lão đại_Tôn Ngộ Không xin chít thuốc cải tử hoàn sinh của Thái Thượng lão quân thôi mà
_thạch nhũ…..là cái j?
_hiiiiiiiiiiiii……………buồn cười quá, thạch nhũ là thạch nhũ chứ cung chủ nghĩ thạch nhũ là j?
_ta chỉ có ngọc lục bảo, hồng ngọc, phỉ thúy……..nhưng k có thạch nhũ
ôi trời ơi, sao hắn lại khổ thế nhỉ, năm xưa Như Ý đòi kim cương j j đó, h lại đến nàng vs thạch nhũ, thử hỏi thế gian này, 2 nàng là cái j mà khiến hắn đau đầu thế này
_haiz, vậy cũng đk, cho ta mỗi thứ khoảng vài chục viên là ngon rồi
_Thánh Nữ lấy nhiều đá quý làm j vậy?
_đương nhiên là bán lấy tiền rồi
_bán?
hô, hắn tưởng nàng mang về làm triển lãm đá quý sao? nàng mê nhất là tiền, tiền, chỉ tiền thôi
_lấy tiền
_cuối cùng Thánh Nữ là chỉ muốn lấy tiền
_uy, cung chủ đáng kính của ta ơi, ngài nghĩ xem, thời buổi này đi ra đường k có tiền là sao mà làm ăn nổi, ta đương nhiên là muốn tiền, thử hỏi có ai lại k thích tiền cơ chứ
đạt được mục đích nàng nhanh chân vọt lẹ tránh sự cố ngoài ý muốn xảy ra. chức vụ Thánh Nữ không phai để trưng bày nên nàng nhất định phải nhanh tay hốt lẹ rồi tìm cách chuồn thẳng k thể để 1 đại boss như nàng bị giam cầm ngày ngày làm khổ sai được, tư tưởng “mác – lenin” k thể mai một
phía trước 1 người vs nét mặt gian xảo bước đi, đằng sau 1 tên ngu ngơ như trúng ta đang cân nhắc có nên phong tỏa tất những đồ quý giá trong “nhà” trước khi vị tân Thánh Nữ này “rước đi k trả lại”
Chương 15
hum nay nàng “đi công tác” vô tình gặp lại An Khang chàng mời nàng đi tham quan cơ nghiệp. nàng thích thú chỉ chỉ trỏ trỏ, hắn cũng vui k kém mời nàng chọn đồ.
có phải hắn thật ngu k? đúng, hắn thật là ngu…khi ko lại “vẽ đường cho hươu chạy”, nói như thế khác nào “cho con gái ăn me” k?
nàng đi đi lại lại, chỉ chỉ trỏ trỏ, ta lấy cái này , ta lấy cái kia, xoay chàng như chong chóng, chẳng mấy chốc mà trên tay chàng toàn đồ là đồ nặng kinh khủng, đùng là con gái đi sắm đồ mà, hắn là k tiếc đồ nhưng tiếc cho cánh tay “hái tiền” của mình, hôm nay phải khổ mày rồi, tối về hắn sẽ tẩm bổ sau, vì “đại nghiệp” hi sinh 1 chút cũng k có sao…………
_nàng sao hum nay lại rảnh rỗi đi chơi vs ta vậy?_An Khang cất tiếng hỏi
_hihihihi, muội đi khảo sát lại cách làm ăn của “đồng tiền hạnh phúc” cũng muốn nhân dịp này về Bạch Vân quốc luôn
_về Bạch Vân quốc?
_hiiii, chưa ns với huynh, muội là con gái tể tướng đương chiều của Bạch Vân quốc Văn Âu Thần
ồ, hóa ra nàng lại là con gái của tể tướng Bạch Vân quốc, thảo nào tính khí k có giống người thường
bô lô ba la
sau khi dời Toa Đô, nàng 1 thân bạch y cưỡi ngựa trắng Bạch Vân quốc thẳng tiến.
KINH THÀNH BẠCH VÂN QUỐC
đường phố vẫn k đổi khác tý nào, rất quen thuộc, rất thân thương. đi dạo 1 vòng, nàng dừng chân trước nhà mình, aida, nàng là vẫn còn luyến tiếc k muốn vào, vào nhà thể nào cũng bị cha già vs anh trai hỏi hỏi han han, mệt lắm
nghĩ là làm, nàng rảo bược trên phố, thủy chung k ngoái lại phía sau. đường phố náo nhiệt, đông vui, những quán món đồ trang sức tinh xảo làm nàng thèm chảy nước miếng nhưng vẫn keo kiệt k xì ra 1 dồng để mua, tự nhủ vs mình rằng, khi nào về phủ, chỉ cần mè nheo ông anh “tốt bụng” liền có mấy thứ đồ này thôi, cứ nghĩ đến đây là nàng lại thêm dũng khí để”dứt áo ra đi”
nàng 2 tay đầy xâu kẹo hồ lô, vừa đi vừa ăn với vận tốc 2 cái/phút, người dân ai ai cũng phải ngoái nhìn (tuy bạn k cao nhưng người khác cũng phải ngước nhìn đó hả?) vì làm mất hình ảnh thục nữ trong mắt họ quá mà đi qua chỗ của 1 ông tên bói, hắn liền gọi với theo
_tiểu cô nương, phải chăng cô nương nên xem 1 quẻ về nhân duyên?_hắn gạ gẫm
_xem quẻ nhân duyên? ta k có hứng!!!!! ngươi có thể xem cho ta 1 quẻ khi nào thì ta sẽ giàu to không???_nàng ra vẻ hừng thú với tiền hơn là nhân duyên
(TG: hơ, bi h tỷ đã giàu xụ rùi mà còn hỏi khi nào thì giàu to /Huyền: hơ, như thế vẫn chưa giàu, ta còn muốn giàu hơn/TG: xỉu)
hắn ta ngạc nhiên, thường thường thì các cô nương hay xem nhân duyên, cô gái này lại khác, tự nhiên đi hỏi tiền tài, đúng là khác người mà……..nhưng mà k sao……cô nàng có muốn xem cái j thì kệ, mục đích của hắn vẫn k thay đổi
_đk, nhìn tướng ta cô nương sáng sủa thế này thì sẽ mau giàu to thôi
_giàu to??? khi nào???
hắn tiến lại gần hơn_nhanh thôi
_nhanh là lúc nào chứ?????????_nàng sốt ruột
hắn lại tiến gần hơn nữa_yên tâm đi, sắp rồi
nàng mắt sáng long lanh_nói nhanh coi, sắp là khi nào
_đk rồi_hắn nói xong thì bỏ chạy
nàng vẫn ngẩn