pacman, rainbows, and roller s
Định Mệnh…

Định Mệnh…

Tác giả: Thiên Dực

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323410

Bình chọn: 9.00/10/341 lượt.

xua tay cầu hòa may ra giữ được cái mạng này để vòi tiền của Bách Chiến nữa chứ. ( Phi Phi: Giờ này còn tiên với bạc? Ta bó chiếu)Nghe đến đó thì Lãnh Thiên giật mình khựng lại. Đúng như Thần Huyền dự đoán trong đầu rằng hắn ta rất yêu thương vợ của mình. Nàng thầm ước gì mình cũng có một hoặc một vài người yêu mình như vậy thì cũng đủ mãn nguyện rồi ( Thiên Dực: Có rồi còn cầu gì nữa? ), (Phi Phi: Ngươi không nghe ả ta cầu “một hoặc một vài” hả? Nhiêu đó thấm gì với ả? )– “Ngươi… ngươi là Thánh Nữ?” Lãnh Thiên sửng sốt tra kiếm vào vỏ. Hắn không thể ngờ Thánh Nữ lại là một nữ tử trẻ đến thế. Thế mà lúc ban đầu hắn còn nghĩ Thánh Nữ này chính là một lão bà cô già nua, da nhăm nheo, râu tóc bạc phơ ấy chứ. ( Phi Phi: Huynh mà nói ý nghĩ này ra không những huynh chết trong kiếm của “một vài” người mà Bình tỷ cũng không được cứu đâu )– Đúng vậy, ta chính là Thánh Nữ của Huyền Băng cung, còn ngươi?– Ta là Lãnh Thiên – vương gia của Lãnh quốc.– “Hử? Ngươi là… là… là… Lãnh Thiên? Chẳng lẽ đây là Nhan Nhược Bình?” Nàng chỉ tay về phía mỹ nhân đang nằm bất động trên giường ngạc nhiên không tả nổi, cư nhiên lại gặp thêm bao nhiêu là thần tượng. ( Phi Phi: Hai người này nổi tiếng dữ hén! Còn hơn Super Junior, SNSD, T-Ara nữa chứ. Hắc hắc )Lãnh Thiên khẽ gật đầu nhưng Hiên Viên Tuyệt bên cạnh nhanh chóng chen ngang câu chuyện chảo hỏi lấy lệ của hai người.– Bây giờ việc cấp bách chính là phải cứu Bình nhi.Lời nói của Hiên Viên Tuyệt cũng đã kéo Lãnh Thiên về với việc chính ngày hôm nay và hắn cũng ngay lập tức hướng ánh mắt mong chờ đến Thần Huyền bên giường.– “Được. Ta sẽ giải độc giùm nàng ấy. Mấy người ra ngoài trước đi. Mà này, ta muốn hỏi có phải ngươi là Hiên Viên Tuyệt – Tuyệt y lão quái không?” nàng nhìn Hiên Viên Tuyệt với ánh mắt ngưỡng mộ không thôi.Hắn không nói gì bất quá chỉ gật nhẹ đầu rồi bước ra. Điều hắn lo nhất bây giờ chính là sinh mạng của Nhược Bình bên kia chứ không phải là thân phận của mình.nàng nhanh chóng giải bỏ những huyệt đạo quan trọng mà lúc trước “người nhà bệnh nhân” đã điểm. đặt tay lên ngực nàng, tập trung nội lực. Lục Bạch ngọc và Bạch Ngọc bảo toả ra 1 luồng khí mát lạnh bao trùm lấy 2 người.Vốn độc tố trong người Nhược Bình rất khó chữa nhưng nhờ Lục Bạch ngọc và Bạch Ngọc bảo là 2 báu vật trị bách độc cùng kết hợp phá giải độc nên giờ chỉ cần vận công 1 chút là có thể đẩy độc trong cơ thể ra ngoài là có thể an tâm nhưng bên cạnh đó thì nàng cũng cần phải tĩnh dưỡng nhiều hơn.nàng trán đẫm mồ hôi lệnh khệnh bước xuống giường nhìn những người xung quanh nở nụ cười khiến ai cũng thấy nhẹ lòng hơn nhất là Lãnh Thiên.Lãnh Thiên nhanh chóng chạy đến bên giừơng nắm chặt lấy tay Nhược Bình, nàng nhìn cảnh hắn chăm lo cho Nhược Bình mà không khỏi lắc đầu ngao ngánBàn tay Lãnh Thiên vẫn nắm chặt không rời khỏi Nhược Bình, đôi mắt đã thâm quầng khi cả đêm không hề chợp mắt vẫn không có vẻ gì là mệt mỏi chăm chú nhìn người con gái nằm im lìm chìm vào giấc ngủ sâu bên cạnh. Chương 25Mí mắt Nhược Bình từ từ hé mở. Người đầu tiên Nhược Bình thấy chính là Lãnh Thiên, kẻ đã khiến trái tim nàng thổn thức không bao giờ còn bình yên nữa nhưng nàng lại thấy hạnh phúc chính bởi điều đó.– Nương tử. Nàng tỉnh?– Ừ!– Nàng… nàng có thấy không khỏe ở đâu không?– “Không” Nhược Bình nâng cánh tay xoa xoa khuôn mặt xanh xao vì thiếu ngủ, mài tóc xơ xác đã lâu không được chải xủa hắn bất giác đau lòng “Sao ngươi trông tồi tệ quá vậy?”– “Tỉnh rồi sao” nang mang thuốc đến cho Nhược Bình thì bắt gặp cảnh 2 vợ chồng nhà họ đang “tình chàng ý thiếp” nên quyết định đứng lại xem lén, nhưng mà đứng thì mỏi chân quá nên cuối cùng không chịu được mà đành phải chen ngang màn kịch haynàng tiến vào nâng cánh tay trắng nõn của Nhược Bình lên bắt mạch. Mạch tượng đã bình thường chứng tỏ lượng độc đã bị đẩy ra ngoài hoàn toàn mới hướng Lãnh Thiên trấn an.– Đã ổn. Coi như tử thần đã về nhà ăn giáng sinh rồi.– “Giáng sinh?” Nhược Bình ngờ nghệch nhìn nàng đang chống hông mỉm cười.– “À! Có nói các người cũng không hiểu đâu” nàng xua xua tay.– “Ngươi cũng xuyên không sao?” Nhược Bình mỉm cười tươi rói nhìn nàng vì ai ngờ nơi đây nàng lại có thể nhìn thấy đồng hương của mình cơ chứ.– “Ngươi cũng thế sao?” Khi nhận được cái gật đầu nhẹ nhàng từ Nhược Bình thì nàng như nhảy cẩn lên sung sướng “Ha ha! Thì ra mỹ nữ ngươi chính là người của thế kỷ 21 nha. À mà ngươi biết ai đầu độc ngươi không? Huyết Xuân Ái là độc do ta chế ra nhưng chưa ai biết cả cư nhiên ngươi lại chính là người đầu tiên được làm chuột bạch thí nghiệm cho ta chứ”.– “Hừ! Thì ra kẻ đầu sỏ định giết ta chính là ngươi sao?” Nhược Bình chỉ chỉ vào mặt nàng nhưng nụ cười lại nở rộ trước cử chỉ đùa giỡn của nàng ta “Nhưng lại chả biết ai đầu độc ta mà ta trúng như thế nào cũng hoàn toàn mù tịt”.– “Thôi thì coi như hai chúng ta có duyên gặp nhau thì kết thành tỷ muội đi?” nàng líu lắc nắm tay áo Nhược Bình vắt qua vắt lại tỏ rõ điệu bộ trẻ con.– “Ngưng đi” Lãnh Thiên kéo nàng quẳng sang một bên rồi nhẹ nhàng đỡ Nhược Bình nằm lại xuống giường “Nương tử ta mới khỏe lại, ngư