
biến thành một ác quỷ anh biết không !
Chiêu Lam bước tới ôm Nhật Vũ , quan tâm :
– Nhật Vũ , anh không sao chứ ?
– Bà xã nhỏ , bà xã nhỏ ơi có nhiều người lắm ! Anh sợ lắm , mình về nhà đi !
Đình Phong bước tới kéo Chiêu Lam ra , cô quay tay giáng xuống thì bị Đình Phong nắm lại , đẩy cô xuống giừơng .
– Anh nói cho em biết những thứ anh muốn thì dù ai ngăn cản anh vẫn sẽ giành cho bằng được !
– Buông bà xã nhỏ ra , đồ bỉ ổi ! – Nhật Vũ la
– Haha , mày nói tao bỉ ổi sao ? Mày nhìn mày đi , mày nói mày là đại ca giang hồ sao , không có đâu , vợ mày phải vì mày hi sinh thân thể của mình , mày thì ngu ra không nhớ gì , mày chỉ là một thằng vô dụng không xứng với cô ấy !
– Anh im ngay , không được nói Nhật Vũ như vậy ! – Chiêu Lam la
< Xẹt > Đình Phong xé toạt cái áo của cô ra để lộ vòng 1 và tấm lưng trắng nõn của cô , Chiêu Lam rơi nước mắt đẩy Đình Phong ra mà không được . Đình Phong ghì 2 tay cô xuống hôn vào môi cô , Chiêu Lam vùng vẫy . Đình Phong cúi xuôung hôn vào cổ cô rồi tới vai cô .
– Aaa ! – Nhật Vũ đứng dậy – Mày buông bà xã nhỏ ra !
– Haha !
Đình Phong đấm vào mặt cậu , Nhật Vũ tức giận siết chặt nấm đấm , đấm vào mặt Đình Phong . Bước tới đấm liên hồi vào bụng cậu , Đình Phong cúi xuống ôm bụng thì Nhật Vũ liền ôm đầu anh , húc gối thẳng ngay đầu cậu làm máu mũi chảy ra nằm xuống nền đất . Nhật Vũ liền chạy tới bên Chiêu Lam :
– Chiêu Lam , em sao rồi ?
– Nhật Vũ , anh nhớ lại sao ?
– Ừ , khổ cho em rồi !
– Nhật Vũ , Chiêu Lam !
Cả đám chạy vào thì thấy Đình Phong đang nằm dưới đất , mỉm cười vui mừng .
– Không sao là tốt rồi !
– Mày nhất định không được sống !
< Đoàng > tiếng súng nổ lên , 1 thân thể rơi xuống .
– Sao là cô chứ ? – Đình Phong la
– Đình..Phong ! Đừng giết anh ấy ! – Thảo My ôm bụng đang chảy máu
– Thảo My , sao cô cứu chúng tôi ? – Nhật Vũ nói
– Em không cứu anh .. người em cứu là Đình Phong ! Đừng làm điều xấu nữa !
– Sao cô làm như vậy ?
– Vì ..anh đã cho em được cảm giác yêu thương , Đình Phong !
– Thảo My , các người mau cứu cô ấy bằng không thằng con quý tử các người không yên ! – Đình Phong la
– Thảo Trâm , mau lấy đồ dụng cụ đi ! – Chiêu Lam nói
– Hạo Minh , anh ra xe lấy dụng cụ vào đi ! Đình Phong , anh phải cứu cô ta !
Đình Phong đỡ Thảo My lên giường , nắm chặt tay cô .
– Phải cố lên !
Thảo My gật đầu , tất cả mỉm cười bỏ đi . Đình Phong lấy con dao , gạch đường dây của váy Thảo My ra .
Chiêu Lam nhanh chóng chạy về biệt thự Trần gia .
– Ông , mau nói đi !
– Haha , rốt cuộc con cũng tìm tới !
– Tại sao ông làm như vậy ? Sao ông lại chia cắt chúng con !
– Ta sống không được bao lâu , gia sản này thuộc về con ! Cũng như ta nói một thủ lĩnh thì không có tình cảm ! – ông Hải Đông nói
– Ông ! Ông không hiểu được , muốn có tất cả thì ông phải có được mọi người ủng hộ tinh thần , sống mà không có tình cảm thì chả khác gì một cái máy !
Ông Hải Đông nhìn cô , khẽ cười .
– Con rất giống mẹ con ngoan cố cứng đầu !
– Ông , con xin ông mà !
Chiêu Lam ôm lấy ông Hải Đông rơi nước mắt , ông đưa tay vuốt nhẹ mái tóc cô .
-Ta xin lỗi con !
Ông Hải Đông nhắm mắt buông lơi bàn tay , Chiêu Lam giật mình nhìn ông rơi nước mắt .
– Ông .. Ông nội !
Chiêu Lam rơi nước mắt ôm lấy ông , Nhật Vũ từ ngoài bước vào ôm lấy thân cô .
– Đừng quá đau buồn mà em , ông nội , con sẽ chăm sóc Chiêu Lam thật tốt !
– Ông ơi .. !
Chiêu Lam rơi nước mắt . Vài ngày sau , Chiêu Lam đứng trước mộ của ông Hải Đông , cúi đầu .
– Mẹ ơi , ông cố sao ? – Vũ Lam nói
– Vũ Lam , con nhớ sau này lớn lên phải giỏi như ông cố nghe chưa ?
– Dạ ! – Vũ Lam nói
– Còn phải giống ba nghe chưa ? – Nhật Vũ nói
– Dạ !
– 3 người hạnh phúc quá nhỉ ? – Thảo My nói
– Đình Phong , Thảo My ! – Chiêu Lam nhìn
– Chú Đình Phong , cô Thảo My ! – Vũ Lam lễ phép
– Chủ tịch , cám ơn ông đã chăm sóc chúng con ! – Đình Phong cúi đầu trước mộ ông
– Con sẽ nhớ hơn ông ! – Thảo My nói
– Cô Thảo My có em bé hả mẹ ? – Vũ Lam nói
– Ừ , sau này Vũ Lam có em chơi chung rồi !
– Là con gái thì sau này con sẽ cưới làm vợ nhé , cô Thảo My ! – Vũ Lam nũng nịu
– Ừ , mới có lớn nhiêu mà đòi cưới vợ à ! Ranh ma giống ai thế ? – Thảo My nói
– Giống ba con đó !
Đình Phong khẽ cười , nắm tay Thảo My đi ra ngoài . Nhật Vũ mỉm cười ôm Chiêu Lam :
– Vợ à !
– Hả ?
– Định mệnh anh yêu em , nhóc à ! – Nhật Vũ nói nhẹ
– Em cũng vậy !
Nhật Vũ hôn say đắm vào môi cô , Vũ Lam ngại ngùng che mắt lại . Cả 2 mỉm cười ôm Vũ Lam , cả gia đình rất hạnh phúc với nhau .
Chương 53: Chương Ngoại Truyện : 4 Tiểu Quỷ Làm Việc
6 năm sau , Chiêu Lam loay hoay dưới bếp nhìn lên đồng hồ thì :
– Anh à , đi đón cô đi !
– Kêu tài xế đi , anh muốn ở nhà với em !
– Ô , vậy em đi đón con , bữa hổm đi shopping Linh Trân mua cái váy mới ! Em mặc thử đi đón con !
Chiêu Lam mở tủ lấy chiếc váy cúp ngực bó sát cơ thể màu đen , váy ngắn ngang đùi .Chiêu Lam cầm chiếc đó ra thì :
– Em không được mặc !
– Nhật Vũ , trong luật pháp đâu có cấm em mặc đồ gợi cảm !
– Không được , em là gái có chồng không được mặc !
– Anh cấm