Đồ Tồi, Tôi Yêu Anh

Đồ Tồi, Tôi Yêu Anh

Tác giả: Nguyễn bích Hồng

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 321942

Bình chọn: 7.00/10/194 lượt.


– Dạ? – lần này thì là cả hai đứa cùng đơ luôn!

***

– Phòng con đây!

– Thế đây là phòng của ai? – Mẹ nó chợt đứng lại hỏi khi thấy bé Tũn và ông anh họ của nhóc.

– Dạ……… phòng……. Mẹ ơi phòng linh tinh ý mà! Mẹ vào xem phòng con đi, anh họ Trang đang dạy bé Tũn học mà!

– Thì mẹ cũng chỉ hỏi thôi mà, nhưng hình như nhà ko có con trai mà! Sao phòng này trang trí lạ thế?

– Dạ………… ” Mày ơi đỡ hộ tao đi!”. ” Tao chịu thôi!”

– Đây là phòng của cháu!

– HẢ! – Cả ba cái miệng cùng mở to.

Đồ tồi, tôi yêu anh – phần 6

– Thôi mẹ về đây, các con ngủ ngon nhé! Nhớ dậy sớm mai đi học. Chăm chỉ học vào đó. À mà Quân, trăm sự nhờ vào cháu đấy! Hai cái đứa này là học hành vớ vẫn lắm!…. – Mẹ nó nhắc nhở một hồi rồi tươi cười ra về.

Mẹ nó vừa rời khỏi, nụ cười tươi ơi là tươi trên môi Vĩnh Quân tắt luôn, trở lại với khuôn mặt lạnh tanh.

– Ba người giỏi lắm! – Vĩnh Quan toan quay đi, chợt:

– Còn cô kia, chưa định về sao?

– Hả? À vâng em… em về ngay đây ạ! Mày ơi tao về! – Nói rồi nhỏ Trang chuồn còn nhanh hơn chạy khỏi căn biệt thự.



” – Thế là thế nào? – Mẹ nó trợn mắt hỏi.

– Bác đừng hiểu lầm! Cháu hè nào cũng về đây ở, dạy học cho hai nhỏ em. Nên căn phòng này hai chú gì cháu dành riêng cho cháu. Lâu lắm rồi, sau đợt hè cháu mới trở lại đó. Vẫn thế, chẳng thay đổi tí nào!…

– Vậy à? Tại bác cứ đa nghi. Mà cháu học tốt lắm à?

– Vâng, anh trai cháu đứng đầu trường đó bác.

– Vậy sao? Thế thì cần nhờ sự giúp đỡ của cháu rồi. Con Ly nhà bác nó xin ở hẳn đây để ôn bài. Bác mong cháu có gì thì giúp nó. Nó ở lớp học hành lẹt đẹt lắm. Cô giáo toàn phê bình thôi…..

– Mẹ này…..

– Dạ vâng, bác cứ yên tâm ạ – Vĩnh Quân cười rõ tươi!” – Đó diễn biến của sự việc trc đấy. Có còn tò mò vì sao mẹ nó lại có thái độ như trên ko? HIIIIIIIIIIIIIIIII.

– Chị Ly ơi kể chuyện cho em đi! Hôm nay chị kể nhiều vào nhé! Mai em đc nghỉ ko phải dậy sớm.

– Uhm, thế Tũn có thick nghe chuyện “gấu con ko nghe lời bố” ko? Chuyện này hay lắm! Gấu con sống cùng với mẹ và ba. Ba mẹ gấu yêu gấu con lắm. Nhất là gấu bố!…. – Nó mải mê với câu chuyện, chợt nó giật mình bởi tiếng khóc nấc của bé Tũn. – Tũn em làm sao thế?

– HUUUUUUUUUUU, chị ơi em là một đứa trẻ hư đúng ko?

– Tũn nói gì vậy? Tũn là cô bé ngoan nhất mà!

– Thế sao ba Tũn ko bao giờ về với Tũn, Ba đi làm lâu thế rồi mà, có phải ba vẫn chưa thấy Tũn là một cô bé ngoan ko? Các bạn của Tũn ai cũng có ba sao Tũn ngoan thế mà ba ko chịu về?

– Ko, ko mà! Tũn ngoan mà! Ai bảo với Tũn là Tũn ngoan thì ba sẽ về?

– Mẹ, cô Ba và cả anh hai nữa! Tũn là một cô bé hư! Tũn ko phải là một cô bé ngoan nên ba mới ko thương Tũn, ko chịu về cho Tũn gặp mặt!….

– Tũn, ko phải đâu! Tũn nghe này, ba em đã…………..

– Cô im ngay đi! Cô biết gì mà xen vào chuyện của nhà tôi. Cút ra khỏi đây ngay! – Vĩnh Quân từ đâu chạy vào ôm lấy bé Tũn và mắng tới tấp nó. Quá bất ngờ, lòng tự trọng bị tổn thương, nó ôm mặt khóc chạy ra ngoài.

– Tũn, nín đi em. Rồi ba sẽ về mà. Đừng khóc nữa….

– Anh hai ơi, ba sẽ về chứ?

– Uhm! – Mắt cậu đượm buồn.

– Anh hai ơi, Tũn ko khóc nữa! Anh hai ra dỗ chj Ly đi!

***

– Này! – Vĩnh Quân giơ chiếc khăn tay ra cho nó.

– Tôi ko cần!

– Lau đi! Khóc trông xấu lắm!

– Tôi xấu kệ tôi! Tôi lúc nào mà chả xấu. Có bao giờ anh coi tôi ra gì đâu!

– Tôi xin lỗi! Coi như lúc nãy tôi đã sai, đã hơi nặng lời với cô!

– Nhưng tôi nói có gì sai đâu! Ba anh đã mất lâu rồi, sao anh và mọi người trong gia đình anh lại lừa dối nó? Lại còn bảo nó phải ngoan thì ba nó mới về! Lừa dối trẻ con thế mà đc sao?

– Nhưng chúng tôi sợ nó mặc cảm ko có bố!

– Thế để cho nó mặc cảm vì mình là một đứa trẻ hư thì đc hay sao?

– Tôi… tôi…..

– Tôi hiểu rồi! Anh ko phải nó gì nữa. Dẫu sao thì mọi người cũng chỉ muốn tốt cho bé Tũn.

– Cám ơn cô!

– Há? Hiiiiiiiiiiii. Tôi phải cũng phải cám ơn anh vì chuyện ban nãy. Chuyện mẹ tôi đến chơi đó.

– À, cô cũng giỏi thật! Tôi biết mà có bao giờ cô lại tốt bụng thế.

– Nhưng sao anh lại về sớm thế? Anh mà về như đúng kế hoạch thì sẽ chẳng có chuyện gì cả! Kế hoạch của chúng tôi sẽ thành công mĩ mãn!

“Cốp” – Vĩnh Quân gõ đầu nó. – Á!

– Còn nói đc à? Tại cái vẻ của cô đó. Đúng là đồ kiệt xỉ, mua thì mua vé hạng đểu, bắt tôi ngồi hàng cuối cùng, chả xem đc gì, lại chen chúc! Mệt! Về ngủ cho rảnh.

– Thì có tiền đâu mà mua vé sịn!

– Cô thật là………. – Mắt cậu lại đượm buồn nhìn về phía căn phòng bé Tũn.

– Ê theo tôi! – Nó kéo Vĩnh Quân trở lại phòng bé Tũn!

– Bé Tũn có thick chơi trò đồ hàng ko?

– Dạ?

***

Nó là mẹ, bé Tũn là con và tất nhiên Vĩnh Quân là bố rồi! Ba người chúng nó chơi trò gia đình!

– Con đi học đây, con chào mẹ, con chào bố! – Bé Tũn nhảy lên hôn chụt cái vào má anh nó, (kiểu giống tạm biệt bố như trong phim nó vẫn xem ý mà! Mọi lần là lý thuyết giờ đã đc thực hành! keeeeeeeee).

– Uhm, đi đi nhóc.

“Bộp” – Nó đáp gối Vĩnh Quân – Con chứ ko phải là nhóc!

“Bốp” – Vĩnh Quân đáp trả nó. – Biết rồi!

” Bốp, bốp….. Bốp…..” – Ba đứa chúng nó thi nhau đáp gối, la hét vui như tết. Bé Tũn cười tít mắt.

– Ba mẹ ăn cơm nè, ba ăn thịt gà đi! – Bé Tũn


XtGem Forum catalog