
h, Mặc Tiểu Tịch vô cùng lo lắng, ra tay cướp lấy, lại bị Ninh Ngữ Yên đẩy ngã, không biết tại sao, cô không có một chút sức lực.
“Hừ, đừng chống cự, chỉ chịu khổ nhiều thêm thôi, không phải tôi cuốn Hàn Hàn vào, là cô bắt buộc tôi phải cuốn nó vào, đợi lát nữa sẽ còn nhìn thấy màn kịch vui nhất.” Ninh Ngữ Yên cười xảo quyệt, ôm Hàn Hàn chặt hơn.
Lúc Tập Bác Niên nhìn thấy cô ta ngã từ trên lầu xuống cũng không liếc nhìn cô ta một cái, anh bởi vì người phụ nữ này, đối đầu với nhà họ Ninh, tất cả những việc đó, khiến cho cô ta hoàn toàn nổi điên.
Cho nên sau khi cô ta tỉnh lại, tiếp tục giả vờ hôn mê, âm thầm tìm hết mọi cách, cô ta đã không còn quan tâm đến sống chết của mình, đi tới bước này, cô ta muốn Mặc Tiểu Tịch chết, vì mục đích này, cô ta không tiếc bất cứ thứ gì.
“Tiểu thư, đằng trước có xe cảnh sát, bây giờ làm sao..” Tiểu Vân liếc mắt nhìn xung quanh.
“Mặc kệ, xông tới, cùng lắm thì chết chung, trong tay chúng ta có lợi thế, bọn họ không làm gì được chúng ta đâu.” Ninh Ngữ yên vô cùng bình tĩnh.
Mặc Tiểu Tịch nhìn chằm chằm vào Hàn Hàn, mặt lạnh xuống: “Ninh Ngữ yên, thù hận giữa chúng ta, đến đây chấm dứt, chờ chút, nếu cô cần con tin, vậy để tôi làm, cô thả Hàn Hàn ra đi, không phỉa thằng bé không phải thằng bé không có một chút tác dụng nào đối với cô sao, cứ tiếp tục như vậy, thằng bé sẽ chết, tôi cầu xin cô, cô kêu tôi làm gì, tôi cũng làm.”
“Thật sao?” Ninh Ngữ Yên thích thú, đưa một con dao ra: “Tới đây, tự cắt mình một dao, tôi vẫn còn nhân từ lắm, cắt chỗ nào tùy cô chọn.”
“Cái gì… cái gì?” Mặc Tiểu Tịch chưa từng nghĩ, cô ta độc ác đến mức này.
“Là tự cô khóc xin đòi chịu tội, tôi ghét nhất là dáng vẻ cô có thể vì Hàn Hàn làm bất cứ chuyện gì, cô khiến tôi cảm thấy vô cùng buồn nôn và chán ghét, cắt đi, cô không cắn mình, tôi sẽ cắt ngay một dao lên người Hàn Hàn.” Ninh Ngữ Yên uy hiếp nói.
“Đừng, tôi cắt, tôi cắt…” Mặc Tiểu Tịch không thèm suy nghĩ, cầm dao cắt lên cánh tay mình. “A…” Cô kêu lên một tiếng đau đớn.
Máu tươi từ tay chảy xuống xe, tỏa ra mùi tanh nồng nặc.
“Rất tốt, rất tốt, cắt nữa đi.” Ninh Ngữ Yên nhìn cô tự mình làm mình đau đớn, trong lòng vô cùng vui sướng, người phụ nữ này nên chết như vậy.
Mặc Tiểu Tịch không có sự lựa chọn nào khác, cô nghe thấy tiếng xe cảnh sát ở bốn phía, biết rất nhanh sẽ có người đến cứu bọn họ, nhưng lúc này cô muốn kéo lấy cô ta, để cô ta không có cơ hội làm hại Hàn Hàn.
Cô cắn môi, lại tự cắt lên cánh tay mình một dao, lúc này, cô không có kêu, nhưng môi càng ngày càng trắng như tờ…
“Haha… cô cũng có ngày như vậy, đúng là hả hê lòng người, Mặc Tiểu Tịch, chết đi hồ ly tinh, tiện nhân.” Ninh Ngữ Yên nổi điên tàn nhẫn đánh vào mặt cô, dường như muốn liên tiếp đánh nát mặt cô, cô ta hận, hận thấu xương, có lẽ cô ta giờ phút này, chính là hình ảnh chân thật nhất,
Xe của Tập Bác Niên vượt lên, xuyên qua cửa sổ, thấy Ninh Ngữ Yên đang tàn nhẫn đánh Mặc Tiểu Tịch, máu trên cửa sổ xe, càng khiến anh kinh hãi.
Lúc đến chỗ chướng ngại vật, trán của tiểu Vân cũng chảy mồ hôi, cô ta nhắm mắt lại, giẫm ga hết cỡ, không quan tâm đến những cảnh sát tiến lên ngăn cản phía trước.
“Dừng lại, có nghe không, dừng, dừng…” Cảnh sát giao thông hét lớn, giữa lúc nghìn cân treo sợi tóc, cảnh sát vì mạng sống, chỉ có thể tản ra.
Chướng ngại vật bị đâm cháy, xe của đội cảnh sát hình sự, xe của Tập Bác Niên, vẫn cắn chặt xe thương vụ không tha.
Cho đến khi ở cuối đường xuất hiện một hồ nước, lúc này mới có thể khiến xe của bọn họ giảm tốc độ, hai chiếc xe cảnh sát đuổi kịp và vượt qua mặt, bao vây xe thương vụ, Tập Bác Niên ở phía sau, không cho bọn họ có đường lui.
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 135
Chương 135: Hai chọn một 【Đại Kết Cục】
Bốn chiếc xe đều đậu ở đó, cửa sổ xe thương vụ đóng chặt, nhìn không thấy chút động tĩnh nào.
Cảnh sát từ trên xe bước xuống, từ từ vây quanh xe thương vụ, nhưng bọn họ không dám có hành động thiếu suy nghĩ.
Tập Bác Niên cũng bước từ trên xe xuống, anh đi đến trước mặt xe thương vụ, kéo cửa xe, có thể tưởng tượng được đã bị khóa bên trong, anh đập cửa xe.
Xe thương vụ vẫn không có chút động tĩnh, giống như một chiếc xe trống.
Đội trưởng Hoàng trao đổi ánh mắt với Tập Bác Niên, trước mắt, trên tay bọn họ có hai người, nếu kiên quyết cạy cửa xe, sợ sẽ làm hại đến con tin, cho nên chỉ có thể đàm phán với bọn họ.
Tập Bác Niên hiểu ý của anh ta, nhưng trong lòng anh thật sự rất lo lắng.
“Ninh Ngữ Yên, cô đừng tiếp tục sai lầm nữa, bây giờ cô rút tay lại còn kịp, chúng ta đã gặp thì cũng chia tay cho đẹp, tôi không truy cứu trách nhiệm bắt cóc với cô, nhưng nếu cô còn không rút tay lại, kết quả của cô chỉ có một con đường chết, mau mở cửa xe ra, nói chuyện chút đi.” Tập Bác Niên hét to, hy vọng có thể thay đổi chủ ý của cô ta.
Trong xe.
“Tiểu thư, hay là chúng ta đi xuống đi, tôi không muốn thấy cô càng lún càng sâu.” Tiểu Vân thấy cảnh sát bao vây bên ngoài, biết đã không trốn thoát, cô ta không muốn nhìn Ninh Ngữ Yên ngồi tù.
“Tiểu Vân, cô sợ sao?” Lúc này, biểu hiện bên ngoài của Ninh Ngữ