
ho cô, sau này một mình dẫn theo đứa bé, phải sống như thế nào, cho dù đi ăn xin, cũng không có người bằng lòng bố thí cơm thừa cho cô ăn, bởi vì cô quá thấp hèn.” Ninh Ngữ Yên thong thả nói, trên mặt từ đầu đến cuối đều mang theo nụ cười nhã nhặn, làm cho người ta rợn tóc gáy.
“Rất cảm ơn Ninh tiểu thư đã lo nghĩ cho tôi, cô yên tâm đi, sau này tôi nhất định sẽ không chết đói, phải nói, người mẹ luôn ôm tâm trạng ghen ghét như vậy, nếu đứa bé cảm nhận được, không biết có bị lây nhiễm hay không, hãy để lòng bình thản một chút, sau này tôi cũng sẽ ra đi, cô cần gì phải sợ tôi trở thành mối đe doạ của cô.” Mặc Tiểu Tịch thản nhiên đáp trả, đây là bộ mặt thật của Ninh Ngữ Yên, cô không muốn trêu chọc cô ta, nhưng nếu cô ta năm lần bảy lượt đến công kích cô, cô cũng không còn cách nào để nhịn nữa.
“Ha ha…” Ninh Ngữ Yên cong khóe môi, cười quỷ dị: “Cô đang đùa à, sao tôi phải sợ cô, tự giải quyết cho tốt đi, ngày chết của cô đã sắp đến rồi, tôi sẽ cảnh giác cao độ, thưởng thức tướng chết đáng thương của cô.”
Sau khi Ninh Ngữ Yên nói xong, đứng dậy đi ra khỏi phòng, Mặc Tiểu Tịch vẫn không thay đổi tư thế ngồi, ngẩn người ngồi trong bầu trời đêm.
Cô không xuống ăn cơm tối, Tập Bác Niên sai người đưa cơm lên cho cô.
Tối ngày hôm sau, Tập Bác Niên mang theo mấy túi lớn trở về, lập tức đi lên lầu, sau ngày trở về từ bệnh viện, lần đầu tiên anh lên tìm cô.
Mở cửa phòng đi vào, căn phòng yên tĩnh giống như không có người, anh nhìn xung quanh, mới phát hiện cô ngồi đọc sách trên ghế tựa ở trong góc, không có chút sinh lực, giống như sắp héo tàn.
“Đây là mấy bộ đồ bà bầu và thực phẩm dinh dưỡng, mỗi ngày nhớ phải ăn đúng giờ.” Tập Bác Niên đặt cái túi lớn lên sofa, hời hợt nói.
“Được.” Mặc Tiểu Tịch khẽ lên tiếng, ngay cả đầu cũng không ngẩng lên, những chữ dưới tầm mắt, dần mắt đi tiêu điểm.
“Sau này, tự xuống ăn cơm, mỗi ngày đến hoa viên nhiều một chút, không được ở trong phòng hoài, có nghe không?” Mỗi ngày bất luận là anh đi làm hay tan tầm, đều không bao giờ thấy bóng dáng của cô, thường khiến anh nghĩ rằng cô đã biến mất, điều này làm cho anh cảm thấy vô cùng hoảng loạn, sau khi xác định ở chỗ người giúp việc, anh mới có thể yên tâm.
“Được.” Mặc Tiểu Tịch lặp lại câu trả lời, không nói thêm gì nữa.
Tập Bác Niên không chịu nổi sự coi thường của cô, bước qua, nâng mặt cô lên, buộc cô nhìn thẳng vào mình, tức giận nói: “Đã nói với em bao nhiêu lần rồi hả, lúc nói chuyện, em phải nhìn vào mặt tôi.”
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 45
Chương 45: Tôi hận anh!
Mặc Tiểu Tịch bị ép ngẩng mặt, nhìn thẳng vào đôi mắt sâu thẳm của anh, nơi đó vì tức giận mà biến thành màu đỏ, mặt của anh gần ngay trước mắt, cô có thể cảm nhận được hơi thở nóng rực, khiến cho lòng của cô từ trong vô cảm trở nên đau đớn kịch liệt.
Cô nín thở, cố gắng làm cho hơi thở bình ổn lại, để tránh lộ ra cảm xúc của mình.
“Bây giờ nhìn rồi, có thể buông ra chưa?”
“Hừ…” Tập Bác Niên đột nhiên nở nụ cười chế giễu, cúi đầu dùng sức hôn lên môi cô, ngang ngược cạy hàm răng của cô ra, nhanh chóng tiến vào, đoạt lấy sự ngọt ngào trong miệng cô.
Mặc Tiểu Tịch bị hành động điên cuồng của anh dọa đến mở to hai mắt, phản ứng đầu tiên trong đầu chính là đẩy anh ra, nhưng lúc tay chạm đến áo khoác Tây trang của anh, cô lại buông lỏng tay, rủ hai tay xuống, không ôm lấy cũng không vùng vẫy, không thuận theo cũng không chống cự.
Tập Bác Niên từ từ cảm thấy giống như mình đang hôn một tượng gỗ, không có một chút thú vị, anh buông môi cô ra: “Mặc Tiểu Tịch, em cố ý phải không?”
“Không có, chỉ cảm thấy nụ hôn của anh không đủ mạnh mẽ mà thôi.” Mặc Tiểu Tịch buột miệng nói ra, thấy nét mặt của anh từ từ trở nên xanh mét, trong lòng vô cùng vui sướng.
Lần đầu tiên anh bị phụ nữ đánh giá như vậy: “Không đủ mạnh mẽ phải không? Vậy thì hôn đến có cảm giác mới thôi.” Anh cười nham hiểm, cuối đầu đoạt lấy môi cô, lần này, anh hôn sâu hơn, dùng sức nhiều hơn, giống như muốn mang mọi thứ của cô nuốt vào trong bụng.
Mặc Tiểu Tịch vô cùng hối hận về hành động thiếu suy nghĩ của mình, trong miệng đầy mùi thuốc lá cay xè, môi của anh vô cùng mềm mại, lúc lưỡi quấn lấy lưỡi của cô, mối quan hệ rối ren nảy sinh ra chút quyến luyến, giống như biết đối phương là ác ma, nhưng trong lòng vẫn muốn lệ thuộc vào tình cảm.
Tập Bác Niên cảm giác được nhiệt độ trong miệng cô tăng lên, có chất lỏng mặn chát tràn vào, trong lòng vô cùng căng thẳng, anh dừng lại động tác, rời đi, nhìn thấy nước mắt của cô không ngừng rơi xuống, ngực đau âm ỷ.
“Khổ sở vậy sao?” Anh không tự chủ được giơ tay lên, lau nước mắt cho cô.
“Đúng vậy, rất khổ sở, nhìn thấy anh là tôi khổ sở, nghe thấy giọng của anh tôi cũng rất khổ sở, khổ sở đến mức muốn lập tức chết đi, tôi hận anh.” Mặc Tiểu Tịch níu lấy cổ áo của anh, đôi tay nắm chặt thành quyền, kèm theo cơ thể cũng không ngừng run rẩy, nước mắt ào ào chảy xuống, tại sao không để tim của cô lạnh đi, tại sao sau khi trêu chọc vào tim của cô, lại muốn tàn nhẫn vứt bỏ.
Trong mắt của Tập Bác Niên phủ một lớp băng mỏng, đưa tay nắm lấ