
h đi qua xốc chăn lên: “Muốn chết một xác hai mạng phải không?”
…
Tập Bác Niên thấy cô không có phản ứng, tiếp tục nói: “Này…, từ lúc tôi trở về đến giờ có chọc tới em sao, em phát cáu cái gì?”
“Haizz…” Tập Bác Niên ngửa mặt thở ra, khom lưng nắm lấy vai cô, ra lệnh: “Mở mắt ra nhìn tôi, trả lời câu hỏi của tôi, em có nghe thấy không?”
Cuối cùng, Mặc Tiểu Tịch cũng mở mắt ra, nhìn chằm chằm vào anh, nét mặt bình tĩnh: “Anh không chọc tôi, tôi cũng không phát cáu, chỉ hơi mệt, muốn ngủ một chút.”
Tập Bác Niên chưa bao giờ nhìn thấy dáng vẻ bình tĩnh như thế này của cô, từ lúc biết cô đến giờ, bọn họ luôn đấu đá nhau, cô vẫn giữ thái độ tức giận và lạnh lùng, chưa bao giờ giống như lúc này…anh dường như không còn cảm nhận được những vui buồn, thù hận của cô nữa.
Đã trở nên sóng yên biển lặng.
Cảm giác sợ hãi ăn mòn vào trong đầu óc của anh, khiến cho anh phải siết chặt đôi tay, kề sát vào da thịt của cô, cảm nhận nhiệt độ chân thật, để xác định cô còn đang ở đó.
Nhất định đã xảy ra chuyện, nếu không cô sẽ không tự nhiên trở nên như vậy, anh ngẫm nghĩ một lúc, chỉ có thể là chuyện kia: “Có phải em nghe được tôi muốn kết hôn không?”
Đôi mắt của cô nhấp nháy, anh đã hiểu ra.
“Chuyện này, làm chấn động đến em sao? Tôi còn tưởng, em sẽ không để ý, bây giờ trong lòng em chắc hẳn rất khó chịu, em yêu tôi, đúng không?” Tập Bác Niên mỉm cười nói, anh chỉ đang cảm nhận tâm tình trước mắt.
Mà cô cũng thể hội được đời người dài đằng đẵng.
“Khó chịu? Không, tôi rất vui vẻ, chúc mừng anh.” Mặc Tiểu Tịch căm ghét nụ cười đắc ý lúc này của anh, độc ác giống như một lưỡi dao bén cắt xéo lòng cô.
Thừa nhận quan tâm tới anh, Mặc Tiểu Tịch cô còn lại gì nữa đây.
Anh muốn nhìn thấy, cô sẽ không để anh được như ý.
Nụ cười trên mặt của Tập Bác Niên lập tức cứng nhắc, nhưng có thể làm gì được cô đây, cô nói chúc mừng cũng không sai, cho dù anh muốn bới móc cũng không tìm ra chỗ, nhưng đáy lòng vô cùng buồn bực, buộc anh phải nói lời tổn thương người: “Haha… nói tới, tôi cũng rất vui vẻ, bởi vì sau đó, tôi có thể báo thù cho em gái tôi, Mặc Tiểu Tịch, xuống địa ngục vui vẻ đi, tôi sẽ nhìn xem em bi thảm đến chết như thế nào.”
“Báo thù? Anh tìm ai báo thù? Không bằng tự mình nhảy lầu chết còn tốt hơn, vậy thù gì cũng có thể báo.” Mặc Tiểu Tịch bị che mờ lý trí, lúc này chỉ muốn quật ngã anh.
“Không phải đầu óc của em bị hỏng rồi chứ? Nói nhảm cái gì thế hả?” Tập Bác Niên không hiểu ý của cô, cho là đang nói lung tung.
“Đầu óc của tôi rất tỉnh táo, người không tỉnh táo là anh.” Mặc Tiểu Tịch dùng ánh mắt u ám nhìn hắn, điều muốn tiết lộ đã được miêu tả sinh động ra.
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 66
Chương 66: Không có cách nào nói ra miệng!
“Em muốn nói cái gì?” Tập Bác Niên nheo mắt lại, trong lời nói của cô hình như có ẩn ý.
Mặc Tiểu Tịch nhìn anh, Tập Bác Niên, người nên xuống địa ngục phải là anh mới đúng! Cô muốn nói ra, cô nhất định phải nói ra…
Mở miệng ra, những lời muốn nói đã chạy đến cổ họng, nhưng càng cẩn thận nhìn vào mắt anh, càng lún sâu vào, cổ họng càng không thể phát ra tiếng, giống như có một thứ gì đó trong cơ thể đang ra sức kéo lấy cô, làm cho cô một lần nữa rơi vào mâu thuẫn.
Một phút trôi qua…
Bọn họ cứ nhìn nhau như vậy, bầu không khí trở nên yên tĩnh, Mặc Tiểu Tịch thử không nhìn vào mắt anh, nhưng sau khi nhắm mắt lại, đôi mắt kia vẫn không biến mất.
“Rốt cuộc là em muốn nói gì? Biến thành người câm rồi à?” Tập Bác Niên bị sự khác thường của cô làm cho mờ mịt, vô lực buông cô ra: “Vậy thôi đi…” Anh đứng thẳng lên, đi ra khỏi phòng.
Làm tổn thương nhau là một vòng tuần hoàn ác tính, một khi bắt đầu chuyển động, nhất định sẽ làm cơ thể bị thương, dần dần, chúng ta đều mệt mỏi.
Mặc Tiểu Tịch ngẩng đầu nhìn lên trần nhà, tại sao cô không nói, cơ hội vừa rồi tốt như vậy, đến phút sau cùng, tại sao cô lại đột nhiên biến thành người câm.
Trong lòng vang lên tiếng nói, lặng lẽ trả lời cô, bởi vì mày không muốn nhìn thấy anh ta đau khổ, bởi vì mày yêu anh ta!
Haha… thì ra là thế, nước mắt cay đắng từ trong hốc mắt của cô chảy xuống, cô không thua bởi anh, cô chỉ thua chính mình, anh có thể dễ dàng hủy hoại cô, nhưng cô lại không thể, cô không làm được.
Tập Bác Niên vùi trong phòng cất video, trên tay cầm ly rượu đỏ, tầm mắt nhìn vào màn hình, không có trọng tâm.
Ly rượu kia, sau nửa tiếng vẫn còn nguyên ở đó, sau một tiếng vẫn vậy, phim đã chiếu xong, sau khi kết thúc đã trở lại màn hình trắng, vô cùng im lìm.
Mặc Tiểu Tịch im lặng mấy ngày, nghĩ đi nghĩ lại, quyết định đi thăm dò Ninh Ngữ Yên, để xác thực, rốt cuộc có phải cô ta lấy máy ghi âm hay không.
Tuy rằng cô không biết, nếu đã không nói ra, tại sao còn phải tiếp tục điều tra, có lẽ, cô chỉ muốn cho mình một công đạo.
Quan trọng nhất là nếu có thể lấy về, sau này cô có rời khỏi nhà họ Tập, Ninh Ngữ Yên cũng không dám có những hành động thiếu suy nghĩ đối với cô.
Không phải cô có lòng tiểu nhân, mà loại phụ nữ giống như Ninh Ngữ Yên, tuyệt đối sẽ không tha cho con của cô, hơn nữa với tình hình hiện tại, cô cũ