
Độc sủng chị dâu
Tác giả: Lê Thủy Thanh Thuần
Thể loại: Truyện dài tập
Lượt xem: 329261
Bình chọn: 10.00/10/926 lượt.
ý nghĩa, nhưng anh thì khác, 30% cổ phần này sẽ giúp anh có cơ hội phát triển sự nghiệp của chính mình, như vậy không phải rất tốt sao?”
“Thiên Hoan, em cảm thấy chúng ta bây giờ như vậy không phải rất tốt sao?” Dương Tịch hỏi: “Hay là em cảm thấy anh bây giờ rất không có tiền đồ, cho nên em muốn anh dùng số tài sản đó để gầy dựng sư nghiệp?”
Tầm Thiên Hoan vội vã cướp lời: “Không phải ý này, em không hề cảm thấy anh không có tiền đồ…… Tuy anh bình thường có điểm chơi bời lêu lổng, nhưng là…… em lại chính là yêu anh bất trị như vậy, nếu như em cho rằng anh không có tiền đồ thì chính em lại càng không ra gì rồi.”
Nhìn cô tự khiển trách chính mình, Dương Tịch không đành lòng, liền điểm một cái cái mũi của cô: “Nha đầu ngốc, anh chỉ nói giỡn với em thôi!”
Tầm Thiên Hoan quyến rũ môi: “Tịch thật là xấu! Tịch xấu xa!”
Tầm Thiên Hoan ngẩng lên khuôn mặt nhỏ nhắn, nhẹ nhàng tại trên môi hắn in lại nụ hôn, sau đó mặt mày hớn hở: “Đây là trừng phạt anh.”
Dương Tịch cười đến mê người: “Làm sao bây giờ? Trừng phạt như vậy càng khiến anh cực kỳ vui mừng!” Sau đó nhân cơ hội lướt nhẹ qua môi cô, rồi kéo theo một nụ hôn triền miên thật sâu……
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tầm Thiên Hoan bị hôn đỏ bừng, toàn thân xụi lơ tựa ở trong ngực của hắn, lẳng lặng nói: “Tịch, bất kể thứ gì của anh, hay là tài sản của em, đều là của hai chúng ta không phải sao?”
“…… Đúng.”
Tầm Thiên Hoan thỉnh cầu: “Vậy hứa với em được không?”
Vẻ mặt Dương Tịch trở nên trầm mặc: “……”
“Hứa đi mà.”
“Thiên Hoan……”
Tầm Thiên Hoan cố chấp nói: “Tịch xấu xa, nếu không hứa với em, em sẽ ngày ngày đi theo làm phiền anh, làm phiền anh……………làm phiền anh cho đến khi anh hứa mới thôi!”
“Tầm Thiên Hoan……”
Ông trời, sao lại có người phụ nữ như cô? Quả thực làm cho hắn không có kế sách đối phó! Nhưng là…… bởi vì như thế, hắn lại yêu cô.
Tầm Thiên Hoan tiếp tục: “Hứa với em.”
“Tịch ngoan nè, hứa với em đi ~~”
“……”
“Tịch cục cưng, hứa với em đi mà ~~”
“……”
Tầm Thiên Hoan mất hết kien nhẫn, trừng mắt: “Anh cứ kiên quyết như vậy sao?”
Dương Tịch không biết trả lời thế nào: “Anh……”
Biết rõ hắn đang suy nghĩ tìm lý do để từ chối, Tầm Thiên Hoan xoay chuyển ánh mắt, không đợi hắn kịp nói lời nào, liền nghiêng người tấn công đôi môi của hắn, trải qua sự huấn luyện của Dương Tịch, kỹ thuật hôn của Tầm Thiên Hoan cũng coi như tương đối khá. Chỉ chốc lát sau nụ hôn của cô khiến Dương Tịch ý loạn tình mê……
Trong khi hôn thật sâu, Tầm Thiên Hoan cũng nhẹ nhàng cởi bỏ áo ngủ của hắn, bàn tay nhỏ bé vuốt ve thân hình khêu gợi của hắn, bằng phương thức quen thuộc mà lại hữu hiệu nhất trêu đùa thân thể của hắn……
Dương Tịch không dám động, ẩn nhẫn nói: “Thiên Hoan, em…..”
Cô dí dỏm cắn nhẹ cái tiểu đậu đậu trước ngực hắn, liếc mắt nhìn hắn: “Có hứa hay không?”
Dương Tịch chăm chú nhắm mắt lại, một luồng sóng khoái cảm choáng ngợp tâm trí khiến hắn hít thở thật sâu: “Thiên Hoan, tại sao phải như vậy?”
“Đây là trừng phạt anh vì khiến em phải khổ sở” Khiêu khích hắn không biết bao lâu cũng không được, Tầm Thiên Hoan đình chỉ hết thảy động tác, ngồi thẳng người lên nhìn hắn: “Hôm nay anh cho dù không muốn cũng phải hứa với em, nếu không từ này về sau em sẽ không quan tâm đến anh nữa!”
Đột nhiên Dương Tịch xoay người một cái, đem cô đặt xuống giường: “Em thật đúng là Tiểu yêu tinh. Được rồi, anh đồng ý……”
“Ha ha, thật sự!”
Tầm Thiên Hoan lập tức đẩy Dương Tịch ra, vui mừng hò hét!
Dương Tịch bị đẩy qua một bên có chút buồn rầu nhìn Tầm Thiên Hoan. Thiệt là, dục vọng bị cô khơi mào đang giày vò cơ thể hắn mà người phụ nữ trước mắt này lại không chút nào phát giác.
“Thiên Hoan……”
Dương Tịch từ phía sau ôm lấy thân thể của cô, hôn vai thơm của cô……
Tầm Thiên Hoan giãy dụa vùng thoát khỏi hắn, hơn nữa nói: “Hôm nay không làm.”
Hắn không cam lòng: “Là em khơi mào trước.”
Tầm Thiên Hoan cười: “Đã nói là trừng phạt anh nha.”
Sau đó cô nhấc chăn đắp lên người, nhìn Dương Tịch nói: “Nhanh ngủ a, ngày mai còn phải làm thủ tục chuyển nhượng.”
Dương Tịch bất đắc dĩ thở dài, từ từ nằm xuống: “Tuân mệnh.”
Chương 82
Tầm Thiên Hoan đối với việc gì cũng đều suy nghĩ sâu xa lo lắng trước khi thực hiện, cũng như cô xử lý việc chuyển nhượng cổ phần công ty này cũng trải qua một khoảng thời gian đắn đo suy nghĩ. Cuối cùng quyết định đem cổ phần công ty chuyển cho Dương Tịch, có lẽ tình yêu là ma túy đối với một người lý trí, nhưng là cô lại cam nguyện bị nghiện loại ma tuý này, cô quá yêu Tịch, yêu đến muốn đem tất cả của chính mình giao cho hắn, coi như là….. Tánh mạng! Huống chi đây chỉ là tiền tài ngoài thân mà thôi?
Ký xong xuôi mọi giấy tờ.
Tầm Thiên Hoan rốt cục thở ra một hơi, đáy lòng cảm thấy nhẹ hẫng như vừa mới gỡ bỏ một tảng đá nặng nề, rất nhẹ nhàng rất nhẹ nhàng, nét mặt của cô như trút được gánh nặng, cười đến mí mắt đều cong cong, sắc mặt hồng nhuận, trên môi tràn ngập vui vẻ, thanh thúy thanh âm, nhìn Dương Tịch, nói: “Oa, cuối cùng đem cái phiền toái này đẩy hết cho anh rồi!”
Dương Tịch bất đắc dĩ xoa xoa đầu cô: “Thật là một nha đầu ngốc.”
Tầm T