Insane
Độc sủng chị dâu

Độc sủng chị dâu

Tác giả: Lê Thủy Thanh Thuần

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 328590

Bình chọn: 9.00/10/859 lượt.

hông có chuyện tốt mà!!!

“Tôi có thể không làm hay không?” Cái này có tính người si nói lời mộng không.

“Thiên Hoan, có phải cô sợ mình không thể đảm nhiệm? Không quan hệ không quan hệ. Tôi tin tưởng cô nhất định có thể làm được, hơn nữa, lần này là tổng giám đốc tự mình đề bạt cô, cũng đủ chứng minh tổng giám đốc đối với cô tín nhiệm!” Sau đó, hắn đón lấy nói nhảm một trận.

Tầm Thiên Hoan khinh khỉnh nhìn hắn, sau đó, rốt cục nhịn không được xen lời hắn: “Quản lí, tôi khi nào thì đi?”

Quản lí sững sờ, cười ha hả thuyết: “Hiện tại lập tức có thể đi.”

Tầm Thiên Hoan uể oải nói: “Tôi biết rồi.”

Quản lý kia tựa hồ không có phát giác Tầm Thiên Hoan không vui, còn không biết tốt xấu: “Thiên Hoan…… Cái kia, bây giờ cô là người tâm phúc bên cạnh tổng giám đốc, từ nay về sau, nếu như không chê, trước mặt tổng giám đốc hi vọng cô nói tốt vài câu về tôi a.” Tầm Thiên Hoan cái cằm cũng sắp rơi xuống, muốn cô vì hắn nói ngọt? Không có cửa đâu, cửa sổ cũng đóng!

Tầm Thiên Hoan thu thập xong đồ đạc của mình nói: “Xin hỏi, tôi hiện tại có thể đi sao?”

“Có thể, đương nhiên có thể!”

Tầm Thiên Hoan vuốt cái trán, nhức đầu chính là rời khỏi bộ phận này, thoát khỏi quản lí sắc lang kia, Tầm Thiên Hoan cũng không có thoải mái nhiều hơn bởi vì cô gặp phải người còn nhiều phiền toái! Tầm Thiên Hoan đang chuẩn bị đi đến văn phòng Dương Tịch, chợt thấy các đồng nghiệp trong công ty, đúng hơn là toàn bộ các đồng nghiệp nữ bỗng nhiên xôn xao, bọn họ đang từ vị trí của mình náo loạn cả lên, tất cả các ánh mắt, toàn bộ toàn bộ đều tập trung đến người đang bước vào kia – Bắc Diệc Uy, nếu như hiện tại không phải giờ làm việc, đoán chừng nếu không phải là đang trong giờ làm việc chắc tất cả các nhân viên nữ đã đồng loạt ùa về phía hắn……

“Diệc Uy hảo suất a, còn có khí chất đó thật cao quý, nhìn qua đã biết sinh ra bất phàm.”

“Chị xem, tư thế đi đường của anh ấy còn kèm theo mục quang sắc bén, hảo gợi cảm.”

“Thân hình của anh ấy nhất định phi thường lớn, nếu có may mắn mắt thấy……”

Tầm Thiên Hoan tiếp tục vuốt trán, nhìn những đồng nghiệp nữ này cứ giống như là muốn đem Bắc Diệc Uy ăn tươi…… Bất quá có một chút, Tầm Thiên Hoan rất đồng ý đó là thân hình của hắn đích xác lớn đẳng cấp!

Khá tốt, Bắc Diệc Uy đối những người phụ nữ này nhìn như không thấy, đi thẳng đến trước bàn làm việc chính mình. Tầm Thiên Hoan thở một hơi dài, nhắc nhở bản thân đừng để ý đến hắn, hiện tại con đường phía trước của hắn chính là khó khăn nặng nề! Dương Tịch, cô thật sự phi thường phi thường không muốn nhìn thấy con người này……

Chương 101

Tầm Thiên Hoan đứng ở cửa phòng làm việc, nửa ngày cũng không động đậy, trong đầu một mảnh mờ mịt, đi vào đó tức là cô phải đối mặt với người mà cô không muốn đối mặt nhất nhưng giờ cô lại không thể làm gì khác được, người đàn ông kia, hắn cố ý làm việc này, đến tột cùng có ý gì? Hiện tại chẳng phải cô đã không còn bất kì giá trị lợi dụng gì nữa rồi sao? Có lẽ giá trị của một con người không phải do bản thân người đó định đoạt mà được, như vậy đối với Dương Tịch giá trị của cô là cái gì? Bị hắn đùa giỡn sao? Cô không phải đồ chơi! Hoặc là nói, cô có thể đùa giỡn người, nhưng tuyệt không cho phép người khác đùa giỡn cô! Đúng, cô chính là một người ích kỷ như vậy! Như vậy, mới không bị tổn thương…… nhưng mà cô có thể làm được sao? Cô cười khổ lắc đầu. Tầm Thiên Hoan hãy đối mặt sự thật a.

Cô giơ lên tay, gõ cửa “Đốc đốc”. Sau hai tiếng vang lên, thanh âm của Dương Tịch trong phòng vọng ra: “Vào đi.”

Tầm Thiên Hoan nhẹ nhàng mà đẩy cửa phòng ra, ngoại trừ một gian phòng làm việc chính bên ngoài, bên trong văn phòng còn sắp đặt một phòng cá nhân nho nhỏ, giữa phòng là một bàn làm việc rất lớn. Trong phòng, có một mùi thơm ngát đặc biệt, loại mùi thơm này…… chính là hương thơm gần đây cô rất yêu thích. Tầm Thiên Hoan hít hít vào trong thân thể, bỗng dấy lên một cảm giác buồn khổ.

Trong văn phòng, ánh mắt Tầm Thiên Hoan quan sát xung quanh, nhưng lại không thấy bóng dáng Dương Tịch, Tầm Thiên Hoan nghi hoặc, nhưng vẫn xoay người đóng cửa phòng. Ngay khi cửa phòng vừa đóng, bỗng hai cánh tay vươn ra ôm lấy hông của cô, một thân thể ôn nhu, một mùi hương quen thuộc tựa lên lưng cô. Như thường ngày, Tầm Thiên Hoan thói quen nói: “Tịch đừng làm rộn.” Chính là, lời vừa ra khỏi miệng, Tầm Thiên Hoan tựu dừng lại, ánh mắt kinh ngạc, trong đầu xôn xao, cô mới vừa nói cái gì?

Nghe được lời cô nói, Dương Tịch vui vẻ, cánh tay ôm eo cô cũng tăng thêm lực nhưng cũng không làm đau cô, hắn nói: “Rốt cục em cũng đến.”

Khuôn mặt Tầm Thiên Hoan trở nên cứng ngắc, ánh mắt đột nhiên lãnh, thanh âm cũng như thế lạnh lùng: “Hoắc tổng, nếu để cho nhân viên đi vào nhìn thấy không phải là quá khó coi…… Anh cũng sẽ không muốn mang tiếng háo sắc chứ?”

Dương Tịch không thèm quan tâm nói: “Đối với người trong lòng, cũng là háo sắc sao?”

Tầm Thiên Hoan chỉ cảm thấy những lời này nghe vô cùng chói tai vô cùng đùa cợt!

Giãy không thoát Dương Tịch, hướng trên chân hắn cô hung hăng giẫm, thừa dịp hắn bởi vì đau nhức sơ sẩy hết sức, thoát