
à.”
“Tốt! Trẫm đưa ngươi trở lại!”
Hạng Trị Chung nói có lý, hắn ở lâu tại tẩm cung Thái hậu cũng không phải chuyện hay. Lúc này đây, Công Tôn Nam cho Hạng Trị Chung đủ thể diện, tự mình đưa hắn trở về tướng quân phủ, còn ban thưởng rất nhiều dược liệu quý báu và vàng bạc châu bảo, lại tự mình an ủi thần tử trung thành nhất.
An trí cho Hạng Trị Chung xong, Công Tôn Nam gọi Hạng Quân Vãn tới, muốn đem đại quyền của tướng quân phủ giao cho nàng, để cho nàng toàn quyền chiếu cố Hạng Trị Chung, chỉ là đề nghị này rất nhanh bị Hạng Trị Chung bác bỏ.
“Bệ hạ, có Nam công tử ở đây, ta rất nhanh sẽ tốt. Việc hôn nhân của Vãn Nhi và Phượng thiếu chủ dĩ nhiên đã định ra, nếu thành hôn sớm một chút thì thật tốt. Tất cả chi còn vấn đề Vân Tranh quận chúa, thần lo lắng nàng chưa từ bỏ ý định, huống chi phía sau Vân Tranh quận chúa còn có Hoàng đế Dực Nhân quốc, Hoàng hậu và lão thái quân Bàn Long thành. Thần sợ kéo dài tình huống này lâu quá, sẽ có chuyện xấu… Nếu là thần nếu có thể thấy Vãn Nhi đính hôn, muốn thần chết ngay tức khắc, thần cũng an tâm!”
“Cha, ngươi không có việc gì!” Thấy Hạng Trị Chung lúc này còn quan tâm mình, mắt Hạng Quân Vãn ửng hồng, “Cha, ta không lấy chồng, ta muốn chiếu cố người!”
“Đứa nhỏ ngốc!” Hạng Trị Chung chậm rãi giơ tay lên, vuốt ve khuôn mặt của Hạng Quân Vãn, trong mắt đều là nồng đậm thương yêu và cưng chìu, “Cha thân thể thân thể rất cường tráng, đừng khóc! Tâm nguyện lớn nhất của cha a, là thấy con xuất giá, đến lúc đó thì có người thay thế thay cha tới chiếu cố con, bảo hộ con, như vậy cha an tâm. Khụ…”
“Cha ——” Hạng Quân Vãn thuần thục rót cho Hạng Trị Chung một chén nước ấm, lấy khăn của mình lau khóe miệng cho ông. “Cha, người đừng vội!”
“Vãn Nhi, Phượng thiếu chủ là một người đáng giá phó thác chung thân, đáp ứng ta, chọn một ngày lành thành hôn đi! Cha sợ đêm dài lắm mộng ——”
Hạng Trị Chung bởi vì nói gấp, sắc mặt trở nên có chút hồng nhuận, sợ vết thương của hắn rách ra, Hạng Quân Vãn liền vội vàng gật đầu đáp ứng, Hạng Trị Chung lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Triệu Mạn đã đã biết thân phận của Hạng Quân Vãn, bí mật nếu bị vạch trần, sẽ có thể bị những người khác phát hiện. Lúc này, xuất giá tha hương đối Hạng Quân Vãn mới là lựa chọn tốt nhất. Hơn nữa, qua khoảng thời gian này quan sát, Hạng Trị Chung nhìn ra Phượng Cửu là thật tâm thích Hạng Quân Vãn, huống chi Phượng Cửu có năng lực chống lại Công Tôn Nam, cũng có thể bảo hộ Hạng Quân Vãn, đây mới là điều Hạng Trị Chung coi trọng nhất. (Các bạn đang xem truyện được dịch bởi Bạch Thiên Lâu.)
Hy vọng, Hạng Quân Vãn bình an, hài tử này đã đã trải qua quá nhiều đau khổ! Hạng Trị Chung vỗ vỗ tay của Hạng Quân Vãn, lộ ra một nụ cười an tường.
Công Tôn Nam ở bên cạnh thấy tình cảm cha con thân thiết, bỗng nhiên trong lòng có chút ước ao. Con gái của hắn đông đảo, nhưng tình cảm của hắn và nữ nhi không có tốt như Hạng Trị Chung và Hạng Quân Vãn vậy. Mặc dù hắn thương yêu Công Tôn Trường Khanh, hai người trước hết vẫn là quân thần, sau mới là phụ tử, vĩnh viễn không có khả năng ở chung như phụ tử bình thường. Về phần nữ nhi này của hắn, cũng không có khéo léo như Hạng Quân Vãn, đây địa khái là một điều đáng tiếc nuối trong đời đi!
Hạng Trị Chung cố tình khiến Hạng Quân Vãn và Phượng Cửu sớm ngày thành hôn, Công Tôn Nam cũng có ý nghĩ như vậy.
Mặc dù hắn chỉ hôn trong ngày sinh nhật, Phượng Cửu cũng nói cần hai năm quặng sắt làm sính lễ, Công Tôn Nam thật đúng là lo lắng Phượng Cửu sẽ hối hôn. Dù sao, nữ tử như Hạng Quân Vãn, không có dung mạo, chỉ có chút ta tài hoa, dù sao cũng là hạ đường phụ, thanh danh bất hảo, Phượng Cửu làm sao sẽ coi trọng Hạng Quân Vãn, Công Tôn Nam không hiểu, thậm chí cho rằng Phượng Cửu ngu như heo mới nhìn trúng Hạng Quân Vãn, chỉ là một thời bị mê hoặc mà thôi.
Cũng bởi vì có ý nghĩ như vậy, Công Tôn Nam lại càng hy vọng hôn sự này có thể thành công. Nhanh bái đường thành thân động phòng, đến lúc đó thì Phượng Cửu muốn trả lại hàng cũng không được! Hơn nữa, hôn lễ kết thúc, sính lễ tự nhiên sẽ đổi sang tiền mặt. Hiện tại vì toàn lực đối phó Nữ Chúa, hai năm quặng sắt, đủ để cho hắn luyện ra rất nhiều binh khí, vừa lúc phải dùng tới!
Cho nên, vừa thấy Hạng Trị Chung nói, Công Tôn Nam lập tức ở bên cạnh hát đệm.
“Vãn Nhi à, Trẫm nghĩ cha ngươi nói rất đúng. Trong lòng hắn bây giờ không yên tâm nhất là ngươi, nếu như ngươi xuất giá thật tốt, trong lòng cha ngươi cũng sẽ bớt lo lắng, thân thể tự nhiên sẽ tốt nhanh hơn. Về chuyện này, Trẫm rất đồng ý ý kiến của cha ngươi, nếu như ngươi không phản đối, Trẫm đi mời Phượng thiếu chủ, định ngày thành hôn! Ngươi yên tâm, Trẫm và cha ngươi thân như huynh đệ, nhất định sẽ xem ngươi như con gái của mình, cho ngươi xuất giá hoành tráng, tuyệt đối sẽ làm cho ngươi hài lòng!”
Hạng Quân Vãn không phải người ngu, hai người này, người nào chân tình, người nào giả ý nàng vẫn biết rõ ràng. Hạng Trị Chung nhất định là đứng từ góc độ của nàng mà loa lắng, Công Tôn Nam thì sao, càng nhiều hơn là lo lắng đến lợi ích của mình.
Bất quá đến lúc này, Hạng Quân