
vọng kia vẫn luôn sâu đến cô không thể tưởng tượng.
Vừa đáp lại nụ hôn của cô, vừa cởi vướng bận trên người mình, vào thời điểm hai thân thể giao hòa cùng một chỗ, cái cuồng dã nguyên thủy kia lại làm cho anh cảm nhận được một loại khoái cảm trước nay chưa từng có…… Kích tình qua đi, Thu Thủy Tâm mệt mỏi nên ngủ rất say, nhưng Âu Cánh Thần lại không buồn ngủ. Vừa rồi, khi anh tiến vào cô, tựa hồ cảm thấy trở ngại, dũng đạo(lối vào chỗ đó) của cô cũng nghẽn chặt làm cho anh thiếu chút nữa đã bỏ vũ khí đầu hàng.
Tư vị tuyệt mỹ kia, tựa hồ không giống như của một phụ nữ đã từng sinh con phải có…… dùng khuỷu tay để chuyển động người, vặn đèn ở đầu giường lên, nhìn khuôn mặt đang cười của cô, còn có mảng mê đỏ ửng người, anh yêu thương cúi đầu xuống, thương yêu mà hôn nhẹ lên môi của cô, cô ưm một tiếng, chuyển người một cái, đá văng chăn ra.
Người phụ nữ này, vẫn là đứa bé sao? Thế mà còn có thể đá chăn…… Anh bật cười kéo lại chăn cho cô, bỗng dưng, tầm mắt anh bị một màu đỏ nhạt của vết máu trên ga trải giường làm chú ý — ông trời ơi! Cái kia là cái gì?
Âu Cánh Thần biến sắc, ánh mắt trở lại nhìn cô, phát hiện cô bên hông dưới của cô, ở phía sau chỗ từ lưng tới gần cái mông, một mảnh trắng nõn.
Sau lưng Angel ở chỗ đó có một cái bớt màu đỏ kia mà…… Sao biến mất rồi?
Lúc Thu Thủy Tâm tỉnh lại, đã là mười giờ sáng ngày hôm sau.
Cô muốn ngồi dậy, nhưng đầu lại hung hăng co rút đau đớn , cô than nhẹ một tiếng, lập tức ý thức được là chuyện gì xảy ra. Đáng giận! Đây là hậu quả của say rượu sao?
Cô day day đầu, muốn giúp mình dễ chịu một chút, lúc này, cửa phòng bị người mở ra, Âu Cánh Thần bưng một mâm đồ ăn mỹ vị mỉm cười đi về phía cô.
Ách? Cô nhìn nhìn bốn phía, đây quả nhiên là…… Phòng của anh! Lại chậm rãi kéo chăn xuống, nhìn thấy mình trần truồng.
“Oa!” Cô sợ tới mức thét chói tai ra tiếng,“Sao cả người em trống trơn vậy?”
Anh bật cười nhìn đôi má hồng nhạt của cô, buông khay, ngồi ở bên giường giữ cằm của cô,“Bởi vì ngày hôm qua có một cô gái nào đó sau khi uống rượu vào thì bị dục hỏa đốt người, thực không khách khí xem anh như ngưu lang(trai bao) miễn phí mà sử dụng, lúc ấy anh liều mình giãy dụa, liều mình kêu cứu mạng, thế nhưng khí lực của cô gái kia thật sự là rất lớn, dưới tình huống bất đắc dĩ, anh liền không may thất thân .”
Chương 26
Chương 7.2
Tháng 10
26
Edit: Jelly.
Beta: Thủy Nguyệt Vân.
Cô nghe thấy thì vô cùng sửng sốt, tối hôm qua mình uống rất nhiều rượu, nhớ lại những ấn tượng mơ hồ, hình như anh cũng nói không sai…… A, mắc cỡ chết mất, sao cô có thể làm ra loại chuyện như vậy chứ?
Giây tiếp theo, cô đột nhiên nghĩ đến một việc, nếu…… Giữa bọn họ thật sự đã xảy ra chuyện gì, vậy…… vậy chuyện đêm đầu tiên của cô chẳng phải đã bị anh phát hiện rồi sao?
“Âu Cánh Thần……” Cô gọi anh với vẻ mặt nghiêm túc, sắc mặt trắng bệch,“Đêm qua anh cùng em…… lúc đó, có phát hiện chuyện kỳ quái gì hay không?”
“Chuyện kỳ quái gì?” Anh u mê hỏi lại,“Em chỉ là……”
Thấy bộ dạng anh mơ hồ, cô không nhịn được lại suy đoán, chẳng lẽ đêm qua cô không có lạc hồng* ?
Trước kia ở trường đã từng học qua một khóa hộ lý nói rằng lần đầu tiên của phụ nữ cũng vẫn có thể không chảy máu.
Như vậy nói cách khác, anh căn bản là không phát giác ra đêm qua là lần đầu tiên của cô?
Âu Cánh Thần dùng giọng điệu dịu dàng gọi cô,“Thủy Tâm,” Anh nâng khuôn mặt nhỏ nhắn lửa nóng của cô lên,“Em đã là người phụ nữ làm vợ, làm mẹ người ta rồi, em làm ơn không cần biểu hiện thẹn thùng trước mặt chồng mình như vậy chứ?”
Anh đưa khuôn mặt tuấn tú của mình đến trước mặt cô, bỡn cợt nói:“Em yêu, chẳng lẽ em đã quên chúng ta là vợ chồng sao?”
Cô chỉ có thể kinh ngạc nhìn lại anh, bởi vì hai chữ ‘Vợ chồng’ này làm cho ngực của cô bắt đầu khó chịu lên.
Người đàn ông trước mắt này, không phải chồng của cô — tuy rằng bọn họ đã có vợ chồng chi thật(quan hệ xác thịt).
Chỉ có cô mới biết, cô chỉ là thế thân của vợ anh, đột nhiên cô cảm thấy không thể chịu được, kỳ thật từ ‘em yêu’ cùng ‘vợ’ trong miệng anh, kỳ thật là dùng để gọi một người phụ nữ, cô thừa nhận, cô đã yêu thương anh, thân thể cùng trái tim cũng đều như vậy.
Nếu nói rõ chân tướng ra thì sao? Có điều không phải lúc trước đã từng nói qua rồi sao? Anh cũng không tin, vả lại, nếu anh tin, như vậy người đàn ông dịu dàng tuấn mỹ trước mắt này một khi biết cô là giả mạo, anh còn có thể giống như bây giờ mà lộ ra tươi cười mê người với cô nữa không.
Anh ôm cô vào trong lòng, cằm nhẹ nhàng để ở trên đầu cô, giọng điệu hài lòng nói,“Em biết không? Sự thiện lương của em, đơn thuần của em, tài hoa của em, kiên trì của em, tất cả tất cả của em, đều làm anh thật sâu say mê.” Anh nói chuyện có ẩn ý trong lời nói:“Bất luận về sau có xảy ra chuyện gì, anh cũng đều bảo vệ em thật tốt.”
Thu Thủy Tâm cảm thụ được sự che chở của anh, nhẹ nhàng nhắm hai mắt lại. Nếu tất cả những việc này là một sai lầm hoàn mỹ, vậy thì cô rất hy vọng, sai lầm này có thể vĩnh viễn đừng bị phát hiện.
Những ngày được ở cùng với Âu Cánh Thần vô cùng ngọt ngào, được tình yêu ấm áp cùng dịu dàng