
là lần thứ mấy xuất thần nghĩ đến cô trong lúc làm việc rồi.
“Tiếp tục đi.” Anh dùng ngón trỏ nhẹ nhàng day trán, hơi hơi nhắm hai mắt lại, cố sức khiến đầu óc mình tập trung vào nội dung báo cáo của cấp dưới.
Khi trưởng phòng kế hoạch báo cáo cũng gần xong thì thư ký gọi điện thoại nội bộ vào, sau khi anh nghe thư ký nói xong thì sắc mặt bỗng dưng trầm xuống, “Người đó đang ở đâu?”
“Ở phòng khách.”
Anh lập tức đứng lên, bỏ lại một câu “Buổi chiều lại tiếp tục” cho trưởng phòng phòng kế hoạch rồi vội vàng ra khỏi văn phòng.
Khi anh đi đến phòng khách, liền nhìn thấy một người đàn ông có làn da ngăm đen, nhìn có vẻ trung hậu thành thật, đối phương có chút câu nệ nhìn về phía anh cười, “Âu tiên sinh, chào anh, tôi tên là Tề Gia Bảo.”
Âu Cánh Thần tỉ mỉ đánh giá người đàn ông xa lạ trước mắt, thoạt nhìn cũng không khác ảnh chụp lắm, bản thân cũng không chớp mắt, anh thực không hiểu sao Thu Thủy Tâm lại có thể thích hình dáng như thế này?
“Tôi nghe thư ký nói anh có chuyện rất quan trọng muốn tìm tôi sao?”
Tề Gia Bảo gãi gãi đầu, “Mà còn là chuyện rất quan trọng nữa…… Âu tiên sinh, là như thế này, lần này vì bệnh của mẹ tôi nên Thủy Tâm giúp đỡ tôi rất nhiều, ngay cả tiền mở tiệm cô ấy cũng cho tôi mượn trước……” Anh vội vàng lấy một tấm chi phiếu từ trong túi quần ra,“Ta thật sự rất biết ơn cô ấy, sau khi ông chủ của tôi biết được chuyện này đã chủ động giúp đỡ, đưa mẹ tôi đến bệnh viện tốt nhất để điều trị.”
Âu Cánh Thần khó hiểu nhìn tấm chi phiếu kia.
Anh ta liền giải thích đến: “Đây là tiền lúc trước Thủy Tâm cho tôi mượn, ông chủ tôi nói làm vậy sẽ chậm trễ việc mở tiệm của người ta thì không tốt lắm, vì thế liền cho tôi mượn một số tiền, bảo tôi sau này từ từ trả cũng được. Nhưng mà tôi gọi di động cô ấy lại luôn không trả lời, nghĩ mãi liền quyết định đến công ty của Âu tiên sinh, dù sao đem tiền trả trực tiếp cho Âu tiên sinh cũng là như nhau . Phiền anh chuyển giúp Thủy Tâm, thay tôi nói tiếng cám ơn……”
Âu Cánh Thần vô cùng kinh ngạc, người đàn ông này đem tiền trả lại cho anh, vậy chứng tỏ…… Thủy Tâm căn bản không có cho lại đàn ông, mà đơn thuần chỉ là giúp đỡ bạn bè…… Ông trời ơi, đến tột cùng mình đã hiểu lầm thành cái gì vậy?
“Anh cùng Thủy Tâm…… Rốt cuộc là quan hệ gì?”
“Chúng tôi là hàng xóm cũ cũng là bạn học cũ…… Nha, đúng rồi, tháng sau tôi cùng vị hôn thê của tôi – à, vị hôn thê của tôi cũng là bạn học của tôi cùng Thủy Tâm, chúng ta sẽ kết hôn, đến lúc đó hoan nghênh Âu tiên sinh cùng Thủy Tâm tới tham gia nha.” Tề Gia Bảo cười đến thực ngại ngùng.
Nghe đến đó, Âu Cánh Thần thật không dám tin bản thân đã phạm phải bao nhiêu sai lầm nữa…… Mà đủ loại điểm đáng ngờ làm cho anh nghĩ, anh nên nhìn thẳng vào lai lịch của vợ thật rõ — không biết quá khứ của cô thì anh sẽ khó tránh khỏi sẽ giống lúc này, bị bóng dáng Angel làm ảnh hưởng.
Sau khi tiễn bước Tề Gia Bảo anh mới suy tư, gọi mấy cuộc điện thoại, nhờ người của Chinh tín xã(tổ chức tìm tin tức), cùng bảo người nhà mang đến tờ biên lai mượn tiền mà Thu Thủy Tâm đã viết, anh nhớ rõ ở trên đó cô có viết dãy số chứng minh của mình, có được manh mối này, nhất định rất nhanh anh sẽ biết được tất cả về cô.
Vừa mới gác điện thoại, di động liền vang lên, anh thuận tay nhận điên thoại, đầu dây bên kia lại truyền đến một tin khiến anh lo lắng khiếp sợ — “Thiếu gia không hay rồi ……” Trung bá một bộ giọng khóc tang, “Vừa rồi lái xe mới gọi điện về, nói là trên đường tiểu thiếu gia đến trường đột nhiên nói muốn đi toilet, sau đó thừa dịp lúc lái xe không chú ý liền không thấy tăm hơi, lái xe tìm rất lâu mà vẫn không tìm được tung tích của tiểu thiếu gia, tiểu thiếu gia mất tích ……”
Chương 33
Chương 9
Âu Cánh Thần lái xe thể thao đi tới địa điểm Âu Quân Thiên mất tích, thằng bé này rốt cuộc đang làm cái quỷ gì vậy?
Có điều trong lòng anh kỳ thật cũng mơ hồ đoán được ý nghĩ của con – dám chắc là nhóc con này đi tìm Thủy Tâm. Nhưng nó biết cô ở đâu sao?
Anh thật sự không dám nghĩ tiếp nữa, một đứa bé trai sáu tuổi, đi lung tung trong một thành phố lớn thế này sẽ xảy ra chuyện gì, nếu con gặp phải chuyện gì ngoài ý muốn…… Ông trời ơi! Càng nghĩ càng sợ, đến tột cùng Tiểu Thiên đi đâu vậy?
Anh tìm ở ven đường nơi tài xế nói không thấy Tiểu Thiên, nhưng thành phố này nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ, trong biển người mênh mông, muốn tìm một đứa bé, nói thì dễ hơn làm?
Mang theo tâm trạng vô cùng lo lắng mà tìm mấy tiếng đồng hồ, nhìn thấy công viên, tiệm ăn nhanh liền dừng xe lại đi vào tìm kiếm, hỏi, nhưng đều không thu được kết quả gì. Trong lúc đó anh cũng không ngừng gọi điện thoại cho chinh tín xã, muốn bọn họ cần phải trong nhanh nhất thời gian tìm được nơi ở của Thu Thủy Tâm.
Rốt cục, điện thoại của chinh tín xã giống như mưa rơi xuống trong trời hạn, giải tỏa sự nôn nóng trong lòng anh.
“Âu tiên sinh, chúng tôi đã tra được Âu phu nhân…… À, Thu tiểu thư gần đây đang chuẩn bị khai trương một cửa hàng bán quần áo và trang sức cho sủng vật, địa điểm ở……”
Âu Cánh Thần vội vã ghi lại địa chỉ mà không chú ý đến đối phươ