XtGem Forum catalog
Đời sinh viên khổ nạn

Đời sinh viên khổ nạn

Tác giả: Stein

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325374

Bình chọn: 7.5.00/10/537 lượt.

hỏi đến phiền nên buột miệng nói: “Tóc thưa, có khuynh hướng bị hói cũng được, bố bị hói, có gen di truyền cũng ok!”

Đám nam sinh á khẩu, còn Phạm Thái thì đỏ hết cả mặt, cô nàng nhanh chóng thu dọn sách vở, túi rồi chạy khỏi giảng đường. Tôi đứng lên, vốn định gọi cô ấy lại nhưng lại bị Giả Họa ngăn cản.

Không tập trung ngồi học nốt tiết cuối, vừa hết giờ tôi lao ra khỏi giảng đường đầu tiên. Bước vào phòng kí túc, tôi thấy Phạm Thái nằm bò trên giường khóc, lòng tôi bỗng thấy cực kỳ áy náy, tôi lặng lẽ kéo rèm cửa sổ xuống, cẩn thận ngồi xuống cạnh giường Phạm Thái, không biết nên mở miệng khuyên giải cô ấy thế nào. Lúc này, Tiểu Dư Giả Họa cũng đã quay về, thấy tình cảnh đó, Tiểu Dư nhìn tôi, cũng ngồi xuống, khuyên Phạm Thái: “Vưu Dung nói cậu thích trai hói đầu đúng là quá đáng thật, nhưng hôm qua cậu không xuống tầng nên không biết cái tên theo đuổi cậu ấy, đúng là rất khó đuổi đi.”

Phạm Thái nghe thấy hai chữ ‘hói đầu’ đột nhiên ngẩng đầu lên, dùng giọng điệu xối xả hiếm thấy nói: “Hạnh phúc cái gì chứ, thế mà cậu cũng nói ra được, cậu bảo mình sau này phải sống như thế nào đây.”

Phạm Thái luôn luôn dịu dàng lần đầu tiên tức giận hét lên với mình, tôi lập tức sững người. Trong lòng thấy cực kỳ tủi thân nhưng không biết trả lời cô ấy thế nào, lời đến họng nửa ngày mà không nói ra được, sau cùng tôi mới chua chát nhỏ giọng đáp: “Mình nghĩ là, trong mấy nam sinh theo đuổi cậu dù sao cũng không có người cậu thích, nên nói vậy cũng không có vấn đề gì.” (Tôi thầm nghĩ, hơn nữa mẹ mình thật sự cũng vì nguyên nhân này mới lấy ba mình mà, vậy nên bà cũng dạy mình như thế.)

Thật không ngờ Phạm Thái nghe vậy, giọng điệu càng trở nên hung hăng, vừa khóc vừa gào lên: “Đối với cậu thì không sao nhưng với mình thì như vậy quá đáng lắm! Cậu không để ý đến danh tiếng nhưng mình lại quan tâm!”

Tôi hoàn toàn sững sờ, ngực đột nhiên nhói đau. Tiểu Dư cũng ngẩn ngườivì sự khác thường của Phạm Thái, lúc này Giả Họa đột nhiên lớn tiếng ngăn Phạm Thái lại: “Đừng nói nữa!”

Tôi cảm thấy nước mắt hình như sắp trào ra, không muốn ở lại kí túc một giây nào nữa, tôi gượng gạo nói:

“Xin lỗi, trưa nay bác sĩ Võ hẹn tôi đến xem kết quả xét nghiệm máu.” Rồi vội vàng rời khỏi phòng.

Tim như bị bóp nghẹt, rời khỏi kí túc xá, ngây ra ở một góc không người hồi lâu, nghĩ đến những lời lúc nãy của Phạm Thái, hốc mắt lại ươn ướt, qua một lúc lâu tâm trạng mới dần dần ổn định. Hít thở sâu ba lần, tôi tự động viên bản thân, xốc lại tinh thần rồi đi đến trước bệnh viện trường, lần này tôi gặp bác sĩ Võ tại phòng làm việc của anh ta.

“Bác sĩ Võ, tại sao trước đây anh lừa em, nói là mình họ Trương hả?”

“Là Võ Nhị nói tôi là bác sĩ Trương chứ, tôi chỉ thuận theo thôi. Thực ra nói tôi họ Trương cũng được mà.” Hoá ra là Cầm thú gây khó khăn để che giấu quan hệ anh em với bác sĩ Võ.

“Còn nữa, kết quả xét nghiệm máu của em thế nào rồi?” Tôi thấp thỏm hỏi.

“Kết quả rất tốt, vừa hay thứ tư này toàn trường động viên hiến máu, em cũng đi đi.” Thái độ của bác sĩ Võ rất tự nhiên, không giống như đang nói dối.

“Đúng rồi, Tiểu Dung này, hôm qua nghe nói em công bố bài luận ‘Gái đẹp đưa tới bất hạnh’, gây tiếng vang không nhỏ nhé, đoán chừng hơn nửa số nam sinh trong trường đều đã biết đến em rồi.”

Bác sĩ Võ cười tủm tỉm nói, còn vô cùng thân thiết nhéo nhéo khuôn mặt của tôi, nhưng tim tôi trong chớp mắt như nứt thành thành ba mảnh. Hơn nửa số nam sinh đều biết đến tôi ư? Thôi xong rồi!! Xem ra ngay cả đàn ông đói bụng ăn quàng cũng không tìm tôi làm bạn gái nữa rồi. Tôi dường như đã có thể thấy trước được con đường tương lai, bóng dáng tôi một mình cô đơn, quạnh hiu trong gió lạnh xào xạc.

“Có phải mẹ chúng ta bí mật truyền cho em không? Quả nhiên là Tiểu Dung mà tôi thích mà, đàn ông bình thường làm sao thưởng thức được chứ?”.

Tôi khó tin nhìn về phía bác sĩ Võ, làm sao anh biết là mẹ dạy tôi chứ? Lẽ nào là nhờ trực giác của bác sĩ tâm thần kiêm thú y.

“Bác sĩ Võ, em đã rất hoang mang đấy, anh đừng đề cập đến chuyện đau lòng của em nữa, anh không thấy trái tim em đang chảy máu ào ạt sao?”

“Máu hả?” Mắt bác sĩ Võ sáng rực lên nhưng ngay tức khắc lại sầm xuống, “Tim chảy máu cũng đành thôi!”

Tôi bị bác sĩ Võ làm cho giận dữ đến mức nhắm chặt hai mắt, nghĩ đến vụ tranh cãi với Phạm Thái lúc nãy, lòng lại đau nhói, tôi gào lên trút giận: “Tôi vốn dĩ ngực phẳng, cũng chẳng xinh đẹp gì, chẳng có ai quan tâm đến cảm nhận của tôi, lại càng không có ai yêu! Còn người ta ấy, ngực lớn, lại còn rất xinh đẹp, tôi khét tiếng xấu xa, còn người ta lại tiếng tốt vang xa, để giúp người ta giải quyết khó khăn, tôi mới viết bài luận quái dị kia, bây giờ lại rơi vào tình trạng Trư Bát Giới soi gương*!”

(chỉ việc gâ