Đồng lang cộng hôn

Đồng lang cộng hôn

Tác giả: Diệp Lạc Vô Tâm

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323651

Bình chọn: 7.00/10/365 lượt.

e đã lăn bánh, nhưng cô gái kia vẫn còn đứng lại nhìn Hàn Trạc Thần rời đi, nụ cười dịu dàng biến mất, hai mắt mông lung nhìn cuối trời.Tư Đồ Thuần buồn bực lắc đầu, không thể hiểu nổi cô gái thanh nhã như vậy vì sao không có được tình yêu, càng không thể hiểu nổi một người đàn ông vô tình như vậy có gì đáng lưu luyến.Đợi cho xe Hàn Trạc Thần đi một đoạn, Tư Đồ Thuần mới lặng lẽ bám theo. Nhưng cô lại không ngờ, Hàn Trạc Thần cũng không rời đi, mà là vòng một vòng, rồi rẽ vào bãi đỗ xe của trung tâm thương mại.Hắn châm một điếu thuốc, tay lấy ra một chiếc hộp tinh xảo. Chỉ cần là phụ nữ, không cần nhìn cũng có thể đoán được bên trong chiếc hộp nhung đỏ đó là gì. Hàn Trạc Thần nhíu chặt mi, ánh mắt thâm trầm ngày càng ảm đạm. Hắn mở chiếc hộp, hít một hơi thuốc thật sâu, hơi thở đều là mệt mỏi chán chường.Đàn ông khi cầu hôn biểu hiện cũng không giống nhau, có khẩn trương, có vui sướng, cũng có người rất bình tĩnh. Nhưng Tư Đồ Thuần cho tới bây giờ không biết có một người đàn ông đối với chiếc nhẫn đính hôn lại lộ ra sự mâu thuẫn cùng cô đơn như vậy.Cuối cùng Hàn Trạc Thần khép chiếc hộp lại, để qua một bên, mệt mỏi nhắm mắt tựa lưng vào ghế.Tư Đồ Thuần nhìn hắn, bãi đỗ xe trống trải tràn ngập màu xám u ám tỏa ra, càng ngày càng áp lực, trong trẻo nhưng lạnh lùng. Không khí ảm đạm dần dần bao phủ. Cô rốt cuộc không thể tiếp tục chờ đợi, hướng xe Hàn Trạc Thần đi tới.“Chúng ta có thể nói chuyện không?” Cô nói xong, theo thói quen định lấy ra thẻ cảnh sát nhưng rất nhanh nghĩ lại. Ánh mắt hắn đảo qua, khí lạnh bức người như cắt da cắt thịt. “Nếu cô muốn hỏi tôi chuyện An Dĩ Phong, xin lỗi không thể phụng cáo.” Hắn lạnh lùng trả lời.“Tôi muốn nói chuyện của anh.”Mặt Hàn Trạc Thần không chút thay đổi thu hồi ánh mắt, ngay cả nói chuyện cũng không muốn.“Anh còn ý định làm cảnh sát hay không?”Đúng như cô dự đoán, cô thành công gây chú ý cho hắn.Hắn rất nhanh xuống xe, cảnh giác nhìn xung quanh. Sau khi xác định không có người mới hướng tầm mắt chuyển qua cô, cái nhìn lúc này càng sắc lạnh.“Cô có ý gì?”“Tôi xem qua hồ sơ của anh.” Cô trấn định lại, gọn gàng dứt khoát nói ra ý định của mình: “Anh giúp tôi bắt Trác Diệu của Khi Dã là có thể làm cảnh sát.”Hắn nhìn thoáng qua cảnh hàm trên bả vai, cười lạnh: “Chỉ bằng cô?”Cô cố gắng áp chế lại khí lạnh đang lan theo sống lưng: “Tư Đồ Thuần tôi, nói được làm được.”“Ha!” Hàn Trạc Thần hứng thú nhìn đôi mắt kiên định của cô: “Khẩu khí không nhỏ, không hổ là con gái của tân bộ trưởng.”“Tại sao anh biết?”Cô sửng sốt một chút, trong lòng nhất thời loạn.Nếu Hàn Trạc Thần biết, có phải hay không An Dĩ Phong cũng biết?Vậy, hắn biết từ khi nào …Hàn Trạc Thần đem thuốc vất trên mặt đất, châm chọc cười: “Tân bộ trưởng muốn ra oai, lấy xã hội đen để khai đao không có gì đáng trách, nhưng ba cô thật không tinh ý, ngồi xuống vị trí này rồi sao có thể để con gái mình ra ngoài khoe khoang như vậy?”“Anh!” Cô nắm chặt tay, cố bình tĩnh lại, nhưng giọng nói vẫn rất lớn: “Anh không cần vũ nhục đến ba tôi!”“Tôi không phải An Dĩ Phong … Tôi đối với việc vũ nhục cô không có hứng thú!”“Hàn Trạc Thần!”Bãi đỗ xe vắng vẻ, dư âm còn lượn lờ.Cô cắn răng, trừng hai mắt, cơn tức giận sôi trào làm cho những mạch máu của cô muốn nổ tung.Hàn Trạc Thần vẫn như cũ thản nhiên mỉm cười, nhàn nhã dựa vào thân xe, nhìn cô tức giận đến đỏ mặt, đáy mắt nổi tơ máu.Hai người đàn ông nổi tiếng nhất trong giới xã hội đen. An Dĩ Phong nóng như lửa, mỗi câu đều làm phụ nữ mê mẩn đến tận xương, mà Hàn Trạc Thần lại lạnh như băng, mỗi lần mở miệng đều làm cho phụ nữ hận đến tận tủy.Nhưng bất luận là yêu hay hận, họ đều khiến cho phụ nữ ghi tạc không thể nào quên.Hơn nửa ngày, Tư Đồ Thuần mới lấy lại bình tĩnh. “Mặc kệ anh cảm thấy thế nào, hợp tác với tôi là cơ hội trở thành cảnh sát cuối cùng của anh.”“Cô cho là tôi vẫn còn mười tám tuổi sao? Còn tưởng cảnh sát là thần thánh là chính nghĩa? Đừng nói hợp tác với cô, mà ngay cả ba cô có quỳ gối trước mặt xin tôi làm cảnh sát tôi cũng không cần!”Từ nhỏ đến lớn, Tư Đồ Thuần chưa bao giờ chịu sự châm chọc như vậy, nhẫn nại đã vượt qua cực hạn. Cô một câu cũng không nói, quay đầu rời đi. Bước hai bước, lại dừng chân.Hàn Trạc Thần nói đúng, hắn không phải mười tám tuổi. Ba năm giành dật sống chết, đổi lấy là lừa gạt ruồng bỏ, cho dù là ai cũng trùng lòng. Hắn không gặp một cảnh sát giết một cảnh sát, xem như là đã khoan dung.Cô nghĩ nghĩ, xoay người, ngẩng đầu lên, dùng ánh mắt chân thành tha thiết nhất nhìn đối mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng của hắn, giọng nói cũng trở nên nhẹ nhàng: “Anh biết không? Hàng năm có bao nhiêu người vì ẩu đả chém giết trong giới các anh mà chết, tính trung bình tuổi còn không vượt quá hai mươi lăm. Trong đó còn có rất nhiều người phụ nữ, những đứa trẻ vô tội … Bạn gái của anh thật sự rất đẹp, cũng thật sự rất yêu anh. Tôi nghĩ anh nhất định cũng rất yêu cô ấy, nếu không anh sẽ không ở lại đây chờ cô ấy, không làm mọi việc theo cô ấy …”Cô liếc mắt nhìn hộp nhẫn kim cương phía trong xe, than nhẹ: “Cô ấy nhất định đang đợi anh đeo chiếc nhẫn này và


XtGem Forum catalog