
giới – Hắc Dạ Tuệ Tinh! Cô nhìn thấy trên tạp chí một lần, liền bị sự sáng tạo của thiết kế này làm cho nhớ mãi không quên.“Xin em, gả cho anh!”Cô chậm rãi vươn tay, đặt trong lòng bàn tay hắn.Hắc Dạ Tuệ Tinh nhẹ nhàng đeo vào tay cô, mười lăm năm chờ đợi đã không còn gì đáng kể.Cô nở nụ cười, một giọt lệ cũng từ trong mắt rơi xuống, đọng trên chiếc nhẫn kim cương xinh đẹp.Hai mươi tuổi hai người vì lý tưởng mà từ bỏ tình yêu, qua bao nhiêu sóng gió cuộc đời, quay đầu lại, thì ra tình yêu vẫn ở đó, chưa bao giờ biến mất …An Dĩ Phong đứng lên, ôm lấy cô, “Tiểu Thuần, mười lăm năm qua, giấc mơ lớn nhất của anh chính là cùng em ngồi trên bãi biển ngắm cầu vồng cuối chân trời, cùng nhau già đi …”“Anh biết em yêu anh vì điều gì sao?” Cô cười nói: “Anh luôn có rất nhiều giấc mơ không thực tế, nhưng anh sẽ làm cho chúng biến thành sự thật ….”HOÀN Ngoại truyện 1: Sự quyến rũ của cảnh phụcTrong nhà, một cặp vợ chồng thuận hòa ngồi trước bàn ăn cơm.An Dĩ Phong kéo tay Tiểu An đi vào cửa, không đợi người khác hỏi han đã khẩn trương khoe con trai mình: “Thần ca, anh đoán xem nó là ai?”Hàn Trạc Thần buông đôi đũa trong tay, nghiêm túc trả lời: “Không phải con cậu sao?”An Dĩ Phong sửng sốt, “Làm sao anh biết?”“Bộ dáng rất giống cậu lúc mười bảy tuổi.”An Dĩ Phong trừng lớn mắt nhìn Hàn Trạc Thần, “Đứng nói với em là anh đã sớm biết?”“Ờ, ít nhất sớm hơn cậu!”“Mẹ nó! Đúng là anh em tốt!”…..Hôm nay, là ngày chuyển nhà.An Dĩ Phong giúp Tư Đồ Thuần thu dọn này nọ, không ngờ lại phát hiện trong hòm có một bộ cảnh phục màu lam. Dưới ánh nắng, ngôi sao trên cảnh hàm lóe sáng.“Cảnh sát cấp cao?” An Dĩ Phong ngạc nhiên giương mắt về phía Tư Đồ Thuần đang dọn quần áo, “Không ngờ cấp bậc của em cao như vậy!”“Cũng không phải cao lắm!”An Dĩ Phong đem bộ cảnh phục ra, nhìn lại một lần, “Có thể mặc cho anh xem hay không?”“Có gì hay?”“Anh vẫn thích bộ dáng em mặc cảnh phục hồi đó!”Tư Đồ Thuần cười nhợt nhạt, nhận lấy cảnh phục đi vào phòng thay quần áo.Vài phút sau, cô đi ra. Nhất thời An Dĩ Phong cảm thấy một trận máu nóng dâng lên, nhịn xuống rủa thầm một tiếng: “Cảnh phục này không biết ai thiết kế, mẹ kiếp, khêu gợi chết người!”Cảnh phục kiểu dáng mùa hè, bên trên là áo sơmi màu lam tay ngắn, đường cắt tinh tế mượt mà tô đậm khí chất nữ cảnh sát, cao quý không thể xâm phạm. Phía dưới là chiếc váy ngắn xanh ngọc, kiểu dáng xem ra là đoan trang thanh nhã, nhưng để lộ cặp chân thon dài, mê người không nói nên lời …“Anh nói cái gì?” Cô nghi hoặc nhìn hắn.An Dĩ Phong đi lên, một bàn tay không an phận đặt ở vai cô, đầu ngón tay chạm đến cảnh hàm, “Madame! Mang còng tay sao?”“Anh muốn làm gì?”Không phải là giọng nói cô có vài phần đề phòng, hay là bộ cảnh phục chói mắt trên người kia, An Dĩ Phong giống như tỉnh lại, hắn bỗng nhiên rất muốn làm thứ gì đó không nên làm.Hắn cười tà, nhẹ nhàng hôn cảnh hàm trên vai, tiếp theo dính sát vào tai cô nói: “Madame … Em có biết hay không, mỗi lần thấy em mặc cảnh phục … anh liền cực kì muốn phạm tội!”Cảm giác được Tư Đồ Thuần hô hấp không thuận, hắn càng sáp lại gần, miệng dường như đã đụng đến vành tai cô, “Anh không chỉ một lần nghĩ, nếu anh cởi sạch cảnh phục của em, cường bạo em … Em ở trước mặt anh còn lạnh lùng kiêu ngạo như vậy không.”Cơ thể của cô khẽ run lên, bị những lời hắn nói cùng ánh mắt hắn châm lửa. Hắn vươn tay ôm lấy thắt lưng cô, đem cô ôm vào trong lòng, tay kia nâng khuôn mặt tinh tế lên: “sợ? Em không phải muốn chơi trò kích thích sao?”Cô quay mặt, lấy tay đẩy hắn, “Đừng làm loạn!”An Dĩ Phong hoàn toàn không cho cơ hội cự tuyệt, bắt lấy hai tay cô, dùng một tay mình giữ lại phía sau lưng, sau đó tùy tiện cởi váy.“Anh, đừng như vậy …” Cô có chút bối rối, vẻ mặt vô cùng bức bách, nhìn cơ thể hắn mỗi chỗ đã sôi trào nhiệt huyết.Hắn cởi từng chiếc từng chiếc cúc, mỗi lần cởi ra, làn da trắng ngần lại từ từ hé lộ, áo ngực màu tím như ẩn như hiện. Hắn nhìn đôi mắt cô, trong sáng lại sâu thăm thẳm nhìn hắn. Mỗi lần đối mặt với cặp mắt này, hắn đều như tê dại, bị cô nhấn chìm trong đó.“Tư Đồ Thuần! Anh muốn em!” Hắn hung hăng hôn mắt cô, môi cô …Tay hắn chạy khắp thân thể cô, tháo nút áo ngực, vuốt ve nơi mềm mại.Cô chưa bao giờ trải qua cảm giác như vậy, hai tay bị giữ, bàn tay phóng đãng của hắn vuốt ve bừa bãi, đôi môi như lửa nóng liếm mút, bị xâm phạm lại không thể kháng cự.Nhưng, chỉ cần nghĩ người đàn ông ôm cô là An Dĩ Phong – người từng làm cho cố liều lĩnh yêu, cô lại cảm thấy tim đập thật nhanh, cơ thể bỏng cháy …Cô nhắm mắt lại, giống như nhớ lại vị môi hôn nơi ngõ nhỏ, nụ hôn đầu tiên tràn ngập mâu thuẫn cùng kích thích. Khi đó An Dĩ Phong cũng không phóng đãng như giờ. Nếu hắn cường hãn lại cứng rắn một chút, chỉ sợ cô cũng không chống đỡ được.Cô chợt thấy cả người nhẹ bẫng, mở mắt ra, đã bị hắn ôm lấy, đặt lên trên giường. Mà hắn rất nhanh cởi áo sơmi, quần, da thịt màu đồng lộ ra, như một bức phù điêu không tỳ vết. Thật lòng mà nói, dáng người hắn không phải đẹp bình thường!“Madame, anh phát hiện em có một thân hình chữ S cực kì hoàn mĩ!”Cô nhịn không được nuốt nước miếng